Thập Niên 70: Chuyển Sinh Thành Nữ Trí Thức Nông Thôn Bị Ép Nuôi Heo

Tiết Kiệm Lương...

2024-11-16 23:00:05

"Tôi vừa tính kỹ cho cô rồi, thịt kho tàu chín hào một phần, cá chép om sáu hào một phần, canh cà chua trứng bốn hào một phần, bánh bao thịt năm xu một cái, mười cái là năm hào, một bát cơm năm xu…”

“Tổng cộng là hai đồng ba hào rưỡi. À đúng rồi, một cái bánh bao phải tính hai lạng tem phiếu lương thực, mười cái bánh bao là hai cân tem phiếu, cộng thêm một bát cơm, cô phải đưa cho tôi hai cân ba lạng tem phiếu. Cô đưa tiền và tem phiếu trước đi, tôi đi viết hóa đơn cho cô."

"Được, cảm ơn anh."

Lâm Thanh Vũ không ngờ thời này ăn một bữa cơm mà chưa đến ba đồng, cô vội vàng lấy từ trong túi ra một nắm tiền lẻ đếm, đưa cho anh ta cùng với ba cân tem phiếu lương thực.

Ba trăm đồng mà lúc nãy cô lấy ra để ra oai, cô đã cất vào không gian từ lâu rồi.

Quản lý Lê tự mình vào bếp gọi món cho Lâm Thanh Vũ, nữ phục vụ mắt mọc trên đỉnh đầu lúc nãy đã bị anh ta điều đi nơi khác rồi.

Khi đi, cô ta còn trừng mắt nhìn Lâm Thanh Vũ, mấp máy môi, tuy không phát ra tiếng, nhưng Lâm Thanh Vũ đọc được hai chữ "đồ nhà quê" từ miệng cô ta.

Chuyện đấu khẩu thì cô chưa bao giờ thua, Lâm Thanh Vũ lập tức đáp trả bằng hai chữ "ngu ngốc"!

Nửa tiếng sau, một nữ phục vụ thấp bé khác dùng cái nia lớn làm khay bưng mấy món ăn ra, nhẹ nhàng đặt lên bàn.

Người thời này thật thà ghê, một phần thịt kho tàu chín hào mà đầy ắp một bát to, canh cà chua trứng cũng đầy một bát lớn, chắc bốn người uống cũng không hết.

Cá chép om cũng rất to, bánh bao thịt vỏ mỏng, nhân đầy đặn, rất nhiều thịt.

Bánh bao thịt cô vừa ăn một cái, số còn lại có thể mang về cất vào không gian, khi nào muốn ăn thì lấy ra hấp lại là được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bánh bao thịt mà cô thu thập kiếp trước không ngon bằng bánh bao thịt bây giờ. Phải nói là, heo đen thời này tuy xấu xí, nuôi cũng hơi vất vả, phải nuôi cả năm trời mới được xuất chuồng.

Nhưng thịt heo nuôi theo kiểu truyền thống thời này rất săn chắc, làm thịt kho tàu đặc biệt thơm ngon.

Thịt heo mà Lâm Thanh Vũ ăn kiếp trước đều là heo trắng bốn tháng xuất chuồng, thịt heo đen nuôi theo kiểu truyền thống như thế này rất hiếm.

Cho dù có thì heo đen nuôi bằng thức ăn công nghiệp cũng không ngon bằng, thịt cũng không thơm như vậy.

Heo trắng thời này gọi là heo ngoại, chúng được nhập khẩu từ nước ngoài, hơn nữa thời gian nhập khẩu cũng chưa lâu, nhiều nơi trong nước vẫn chưa có heo trắng.

Sau khi dọn món xong, quản lý Lê còn gọi người mang lên một bát cơm, Lâm Thanh Vũ ăn ngấu nghiến.

Mặc dù bát thịt kho tàu hơi béo, nhưng thịt thật sự quá thơm, Lâm Thanh Vũ không nhịn được ăn thêm mấy miếng.

Cá chép cũng ăn gần hết, canh cà chua trứng chỉ uống nửa bát thì không uống nữa, vì cô thật sự no quá rồi.

Quản lý Lê mỉm cười đi đến. "Đồng chí nhỏ, cô ăn xong chưa?"

"Tôi ăn xong rồi! Cảm ơn quản lý Lê! À đúng rồi, cho hỏi ở đây có túi giấy không?"

"Cô định dùng túi giấy để đựng bánh bao sao? Được, đợi lát tôi tìm cho cô một cái."

Quản lý Lê đi rồi, Lâm Thanh Vũ lấy hai chiếc hộp cơm nhôm đã rửa sạch sẽ ra, bắt đầu gói đồ ăn thừa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Chuyển Sinh Thành Nữ Trí Thức Nông Thôn Bị Ép Nuôi Heo

Số ký tự: 0