Thập Niên 70: Cô Gái Nông Thôn Làm Giàu Từ Rượu Quê Hương

Chương 149

Minh Canh/明景

2024-08-31 01:36:30

Chỉ chớp mắt, hai bên thông gia lập tức động tay động chân với nhau.

Vừa đánh vừa mắng, không chỉ mắng cả nhà đối phương, ngay cả tổ tông 18 đời của đối phương cũng không buông tha.

Con cháu không biết cách làm người, tổ tông thành quỷ cũng không được yên bình.

Hai người phụ nữ lăn lộn vật lộn nhau dưới đất, bụi bay tứ tung, dốc hết toàn lực cấu xé lẫn nhau, cả tay cả chân đều sử dụng.

“Bà xé cái mụệng thối của mụ.”

“Phi. Mụ cứ việc tới đây thử xem. Bà bảo con trai bà bỏ con gái mụ, xem xem có ai còn dám lấy cái đồ secondhand nhà mụ hay không.”

“Mụ già thối. Mụệng thối nó vừa vừa thôi.”

Hai người phụ nữ trung niên vừa đánh vừa chửi lẫn nhau, túm áo, túm tóc, tạt tai, nâng chân đá..... Cào, véo, vặn, xả, xé, kéo, đá...... Mười tám ban võ nghệ lần lượt được tung ra.

Trương Vô Kỵ biết Hàng Long Thập Bát Chưởng, Chu Chỉ Nhược biết Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, hết thảy đều cam bái hạ phong, tự thấy không bằng.

“Dừng tay.” An Quốc Bang tức giận vô cùng, gân xanh nổi lên trên trán, “Thím Mười Ba, mau dừng tay.”

“Tất cả đừng đánh nữa.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Dừng tay.”

An Quốc Bang hét đến nỗi cổ họng đau đớn, nhưng hai người đang đánh nhau kia lại làm như không nghe thấy, hoàn toàn coi như An Quốc Bang đang đánh rắm, không thèm để ý, mà tiếp tục đánh nhau, vừa đánh vừa mắng.

“Bà mắt mù mới coi trọng con gái mụ. Mới gả vào cửa đã gây chuyện thị phi, có phải coi bà đây đã chết rồi hay không? Có con dâu nhà nào không ra ngoài làm việc? Có con dâu nhà ai không hầu hạ cha mẹ chồng....... Con gái mụ quý giá như vậy, vậy đừng gả nữa, để lại trong nhà mà làm gái ế, gái lỡ thì. Mn. Thật cho rằng bản thân là thứ gì quý giá lắm sao, nếu không phải thấy mông nó to tốt cho việc sinh đẻ, bà đây mới không cần đâu.”

“Phi. Phi phi. Phi phi phi. Mụ già không biết làm người. Bà đây mới là mắt mù này, không chỉ có không nhận ra được nhà mụ nghèo rớt mùng tơi, còn không phải con người.........Mụ nguyện ý đem con gái mình vất vả sinh ra rồi nuôi lớn để cho người khác tới chà đạp đó là chuyện của mụ, con gái bà cũng không phải người có thể để mặc cho mụ tùy tiện bắt nạt. Bà đây muốn đi tới công xã báo án mụ còn sót lại tư tưởng phong kiến cũ, không chỉ lửa hôn còn ngược đãi con dâu....... Để bên công xã bắt mụ đi nhặt phân, dọn sông.”

“Mụ già đánh rắm.”

“Ừ, bà đây đánh rắm đó, mụ cắn được sao.” Nói xong liền chổng mông về phía thím Mười Ba, sau đó ‘ phụt, phụt ’ vài cái, đúng là đánh vài cái rắm thật.

Bỗng nhiên, An Lệ Nùng cảm thấy cũng có chút buồn cười.

Từ lúc tới Thôn Thạch Hà, An Lệ Nùng không ít lần được xem người khác đánh nhau, lần sau thú vị hơn lần trước.

“Nhanh chóng tách hai người họ ra.” An Quốc Bang tức giận trừng mắt, “Chú Mười Ba, chú còn không nghĩ cách giải quyết? Chú có biết hay không, lừa hôn là phạm pháp, là sẽ bị bắt đi cải tạo.”

Nếu ngươi tình ta nguyện không làm ầm ĩ, bên công xã sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua. Rốt cuộc, nếu như thanh niên trong xã không cưới được vợ, cũng sẽ ảnh hưởng hài hòa ổn định.

Một khi có người làm ầm lên, như vậy tuyệt đối sẽ bị lột một lớp da.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hơn nữa, An Quốc Bang cũng cảm thấy hành vi đi mượn đồ nhà khác để giữ thể diện bản thân của người dân trong Thôn Thạch Hà rất không tốt, ảnh hưởng nghiêm trọng hình tượng bên ngoài của Thôn Thạch Hà .

Vì sao thanh niên của Thôn Thạch Hà muốn cưới vợ càng ngày càng khó?

Có quan hệ rất lớn tới hành vi lừa gạt của người dân trong Thôn Thạch Hà.

Người dân các thôn ở phụ cận có ai không biết Thôn Thạch Hà nghèo? Ai không biết người Thôn Thạch Hà thích bốc phét, giả vờ giả vịt, sĩ diện?

Người Thôn Thạch Hà thích mượn đồ vật để giữ thể diện, sĩ diện hão mỗi khi đi xem mắt, sớm đã một truyền mười mười truyền trăm. Cho dù không phải ai ai cũng biết, nhưng cũng đã khắc sâu trong lòng của rất nhiều người, hiểu rõ trong lòng nhưng không nói ra.

“Thím Mười Ba, nếu còn không chịu dừng tay, cháu liền mặc kệ.” An Quốc Bang cũng tức giận. Từ sau khi làm trưởng thôn, ông cũng rất nỗ lực cố gắng xoay chuyển ấn tượng của người bên ngoài đối với người dân trong Thôn Thạch Hà, nhưng hiệu quả rất nhỏ bé.

Chính là bởi vì có rất nhiều người không màng hình tượng, thích gây sự phá hư hết.

Nếu ban đầu xuất phát từ tình cảm, An Quốc Bang càng thiên hướng sang bên nhà thím Mười Ba, rốt cuộc, ông cũng hiểu được để cưới được vợ chẳng dễ dàng gì. Nhưng hiện tại, An Quốc Bang rất tức giận trước hành vi của thím Mười Ba, quyết định lý trí một lần.

“Những người không liên quan, hết thảy quay trở lại làm việc đi.” An Quốc Bang nhìn về phía những người trong nhà của thím Mười Ba, mím môi, sau đó đá đá An Thụ Căn vẫn còn ngồi xổm dưới đất ôm đầu buồn bã.

Danh xứng với thực “Thụ Căn”, đá một cái, động đậy một cái.

“Đi. Đi tới ủy ban Thôn.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Cô Gái Nông Thôn Làm Giàu Từ Rượu Quê Hương

Số ký tự: 0