Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương
Giải Quyết Mối...
Nhất Thốn Mặc
2024-09-21 23:02:24
Cứ cho là Lưu Hòa Xương hơn mình hơn hai mươi tuổi, còn có bốn đứa con thì đã làm sao, thân phận lãnh đạo nông trường của người ta là sự thật, chỉ cần ông ta còn có thân phận này, cô ta có thể không thèm quan tâm đến cái khác.
Đến lúc đó sinh một đứa con chung, trong nhà không phải đều do cô ta làm chủ sao.
Tần Thải Vân không muốn tiếp tục ở nhà làm trâu làm ngựa nữa, sau khi trải qua suy tính kỹ lường, vẫn quyết định theo sau nhóm người Chu Hồng Hà lên trấn, tự cho là thông minh trước tiên tìm được Lưu Hòa Xương.
Nhìn thấy cái bụng phệ của Lưu Hòa Xương, cô ta cảm thấy ghét bỏ vô cùng. Nhưng nghĩ tới những khát vọng quyền lợi và những ngày tháng tốt đẹp sau này khiến cô ta không thể lùi ở bước cuối cùng này được.
Tần Thải Vân cũng không có ngu, vì không muốn Lưu Hòa Xương ăn xong quỵt nợ, đã cố ý chọn trước thời gian. Cô ta vừa ở trong phòng dụ dỗ Lưu Hòa Xương thì đúng lúc con gái nhỏ của Lưu Hòa Xương tan học về tới nhà.
Bé gái mới mười hai tuổi, mặc dù vẫn còn ngây thơ, nhưng đối với người ngoài tự nhiên xuất hiện trong phòng này vẫn rất cảnh giác, hơn thế nữa còn là một người phụ nữ.
Cả cơ thể người phụ nữ nằm trọn trong lòng cha cô bé.
Cô gái nhỏ lập tức lớn tiếng hét ầm lên, làm cho hàng xóm ở lầu trên lẫn tầng dưới đều nghe thấy hết.
Lưu Hòa Xương vì không muốn mang tiếng xấu, chỉ có thể nói là người yêu tới nhà thăm mình, hai nhà đã nói chuyện xong, ít ngày nữa sẽ kết hôn.
Như vậy xem như là đã chấp nhận cùng Tần Thải Vân có quan hệ.
Tần Thải Vân cảm thấy vô cùng hài lòng, cô ta vừa không mất gì lại cướp được đối tượng xem mắt của Tần Thanh Man. Bên ngoài, tuyết rơi ngày càng lớn, cũng không thể về nhà ngay được, cho nên cô ta dứt khoát ngủ lại nhà Lưu Hòa Xương một đêm. Tất nhiên, là ngủ cùng con gái của Lưu Hòa Xương.
Trong khoảng thời gian ở nhà họ Lưu, Tần Thải Vân phục vụ cả nhà người ta đến tốt vô cùng.
Từ cái ăn đến nước rửa chân, Lưu Hòa Xương đều vô cùng hài lòng.
Nhìn thấy Tần Thải Vân tràn đầy sức sống thanh xuân, Lưu Hòa Xương liền đem tấm ảnh chụp mơ hồ, không rõ kia của Tần Thanh Man ném ra sau đầu, đối diện với ánh mắt nhìn mình đầy sùng bái của Tần Thải Vân, ông ta cảm thấy mình tựa như trẻ thêm mấy chục tuổi vậy, một lần nữa khôi phục sức sống như hồi còn xuân xanh.
Ngày hôm sau, không chỉ là một ngày nắng to, mà ngay cả một chút gió cũng không có.
Giữ con gái nhà người ta lại cả một đêm, Lưu Hòa Xương cũng sợ cha mẹ người ta tố cáo mình đùa giỡn lưu manh, liền nhanh chóng chuẩn bị hậu lễ, gọi bà mối tới, tìm một cỗ xe ngựa rồi liền cùng Tần Thải Vân trở về đồn Kháo Sơn.
Nhà Cao Hồng Hà mới sáng ra đã náo nhiệt rồi.
Nhìn vẻ mặt thẹn thùng đi theo sau Lưu Hòa Xương của Tần Thải Vân, hai vợ chồng Chu Hồng Hà sững sờ đến há hốc mồm, suýt nữa hộc cả máu.
Thế này là thế nào!
Đã không tính kế được Tần Thanh Man thì thôi, lại còn kéo theo cả con gái mình vào!
"Bác trai, bác gái, con hôm nay đến đây là muốn bàn chuyện đính hôn, Thải Vân hôm qua ở nhà con..." Lưu Hòa Xương cũng rất có tâm cơ, liếc mắt liền nhìn ra Tần Lỗi cùng Chu Hồng Hà không hài lòng đối với tuổi tác của mình, nghĩ đến Tần Thải Vân trẻ trung dịu dàng, ông ta dứt khoát đem chuyện hôm qua nói thẳng ra, nếu đối phương không sợ mất mặt thì cứ để mọi việc trở nên ồn ào.
Nghe những lời Lưu Hòa Xương nói, Chu Hồng Hà mắt trợn trắng, suýt nữa thì ngất đi.
Tần Lỗi cũng không dám chặn Lưu Hòa Xương ở ngoài cửa nữa, người này nếu còn nói thêm những gì không nên nói, mặt mũi cả nhà ông ta còn biết để vào đâu, bọn họ còn làm sao dám ở lại đồn Kháo Sơn này nữa.
Kinh hoàng khiếp sợ đến run rẩy, ông ta vội dùng lễ nghi tiếp đãi con rể mới mà nghênh đón Lưu Hòa Xương vào nhà.
Trước khi vào nhà còn hung hăng trừng mắt với kẻ gây họa - Tần Thải Vân một cái.
Tần Thải Vân cũng chẳng để ý chút nào, bám lên được Lưu Hòa Xương, cô ta tin rằng từ nay trở đi tiếng nói cùng với địa vị của cô ta trong cái nhà này sẽ sớm được nâng lên thôi.
Cô ta đắc ý nhìn thoáng qua nhà Tần Thanh Man ở sát vách.
Nhà Tần Thanh Man yên tĩnh vô cùng, bên trong sân một bóng người cũng không có, điều này khiến cô ta cảm thấy bất lực như một quyền đấm vào bông vậy.
Thật ra là do Tần Thải Vân nghĩ nhiều rồi. Đã sớm biết rõ tính cách của Tần Thải Vân nên vừa sáng sớm Tần Thanh Man đã chú ý động tĩnh của nhà bên cạnh, cảnh tượng Lưu Hòa Xương và Tần Thải Văn song song mà tới sớm đã bị cô thấy hết qua cửa sổ rồi.
Nhìn thấy Tần Thải Vân thật sự đi thông đồng với Lưu Hòa Xương, cô mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Có những người coi gỗ mục thành bảo bối, hy vọng sau này đừng có hối hận.
Đến lúc đó sinh một đứa con chung, trong nhà không phải đều do cô ta làm chủ sao.
Tần Thải Vân không muốn tiếp tục ở nhà làm trâu làm ngựa nữa, sau khi trải qua suy tính kỹ lường, vẫn quyết định theo sau nhóm người Chu Hồng Hà lên trấn, tự cho là thông minh trước tiên tìm được Lưu Hòa Xương.
Nhìn thấy cái bụng phệ của Lưu Hòa Xương, cô ta cảm thấy ghét bỏ vô cùng. Nhưng nghĩ tới những khát vọng quyền lợi và những ngày tháng tốt đẹp sau này khiến cô ta không thể lùi ở bước cuối cùng này được.
Tần Thải Vân cũng không có ngu, vì không muốn Lưu Hòa Xương ăn xong quỵt nợ, đã cố ý chọn trước thời gian. Cô ta vừa ở trong phòng dụ dỗ Lưu Hòa Xương thì đúng lúc con gái nhỏ của Lưu Hòa Xương tan học về tới nhà.
Bé gái mới mười hai tuổi, mặc dù vẫn còn ngây thơ, nhưng đối với người ngoài tự nhiên xuất hiện trong phòng này vẫn rất cảnh giác, hơn thế nữa còn là một người phụ nữ.
Cả cơ thể người phụ nữ nằm trọn trong lòng cha cô bé.
Cô gái nhỏ lập tức lớn tiếng hét ầm lên, làm cho hàng xóm ở lầu trên lẫn tầng dưới đều nghe thấy hết.
Lưu Hòa Xương vì không muốn mang tiếng xấu, chỉ có thể nói là người yêu tới nhà thăm mình, hai nhà đã nói chuyện xong, ít ngày nữa sẽ kết hôn.
Như vậy xem như là đã chấp nhận cùng Tần Thải Vân có quan hệ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Thải Vân cảm thấy vô cùng hài lòng, cô ta vừa không mất gì lại cướp được đối tượng xem mắt của Tần Thanh Man. Bên ngoài, tuyết rơi ngày càng lớn, cũng không thể về nhà ngay được, cho nên cô ta dứt khoát ngủ lại nhà Lưu Hòa Xương một đêm. Tất nhiên, là ngủ cùng con gái của Lưu Hòa Xương.
Trong khoảng thời gian ở nhà họ Lưu, Tần Thải Vân phục vụ cả nhà người ta đến tốt vô cùng.
Từ cái ăn đến nước rửa chân, Lưu Hòa Xương đều vô cùng hài lòng.
Nhìn thấy Tần Thải Vân tràn đầy sức sống thanh xuân, Lưu Hòa Xương liền đem tấm ảnh chụp mơ hồ, không rõ kia của Tần Thanh Man ném ra sau đầu, đối diện với ánh mắt nhìn mình đầy sùng bái của Tần Thải Vân, ông ta cảm thấy mình tựa như trẻ thêm mấy chục tuổi vậy, một lần nữa khôi phục sức sống như hồi còn xuân xanh.
Ngày hôm sau, không chỉ là một ngày nắng to, mà ngay cả một chút gió cũng không có.
Giữ con gái nhà người ta lại cả một đêm, Lưu Hòa Xương cũng sợ cha mẹ người ta tố cáo mình đùa giỡn lưu manh, liền nhanh chóng chuẩn bị hậu lễ, gọi bà mối tới, tìm một cỗ xe ngựa rồi liền cùng Tần Thải Vân trở về đồn Kháo Sơn.
Nhà Cao Hồng Hà mới sáng ra đã náo nhiệt rồi.
Nhìn vẻ mặt thẹn thùng đi theo sau Lưu Hòa Xương của Tần Thải Vân, hai vợ chồng Chu Hồng Hà sững sờ đến há hốc mồm, suýt nữa hộc cả máu.
Thế này là thế nào!
Đã không tính kế được Tần Thanh Man thì thôi, lại còn kéo theo cả con gái mình vào!
"Bác trai, bác gái, con hôm nay đến đây là muốn bàn chuyện đính hôn, Thải Vân hôm qua ở nhà con..." Lưu Hòa Xương cũng rất có tâm cơ, liếc mắt liền nhìn ra Tần Lỗi cùng Chu Hồng Hà không hài lòng đối với tuổi tác của mình, nghĩ đến Tần Thải Vân trẻ trung dịu dàng, ông ta dứt khoát đem chuyện hôm qua nói thẳng ra, nếu đối phương không sợ mất mặt thì cứ để mọi việc trở nên ồn ào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe những lời Lưu Hòa Xương nói, Chu Hồng Hà mắt trợn trắng, suýt nữa thì ngất đi.
Tần Lỗi cũng không dám chặn Lưu Hòa Xương ở ngoài cửa nữa, người này nếu còn nói thêm những gì không nên nói, mặt mũi cả nhà ông ta còn biết để vào đâu, bọn họ còn làm sao dám ở lại đồn Kháo Sơn này nữa.
Kinh hoàng khiếp sợ đến run rẩy, ông ta vội dùng lễ nghi tiếp đãi con rể mới mà nghênh đón Lưu Hòa Xương vào nhà.
Trước khi vào nhà còn hung hăng trừng mắt với kẻ gây họa - Tần Thải Vân một cái.
Tần Thải Vân cũng chẳng để ý chút nào, bám lên được Lưu Hòa Xương, cô ta tin rằng từ nay trở đi tiếng nói cùng với địa vị của cô ta trong cái nhà này sẽ sớm được nâng lên thôi.
Cô ta đắc ý nhìn thoáng qua nhà Tần Thanh Man ở sát vách.
Nhà Tần Thanh Man yên tĩnh vô cùng, bên trong sân một bóng người cũng không có, điều này khiến cô ta cảm thấy bất lực như một quyền đấm vào bông vậy.
Thật ra là do Tần Thải Vân nghĩ nhiều rồi. Đã sớm biết rõ tính cách của Tần Thải Vân nên vừa sáng sớm Tần Thanh Man đã chú ý động tĩnh của nhà bên cạnh, cảnh tượng Lưu Hòa Xương và Tần Thải Văn song song mà tới sớm đã bị cô thấy hết qua cửa sổ rồi.
Nhìn thấy Tần Thải Vân thật sự đi thông đồng với Lưu Hòa Xương, cô mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Có những người coi gỗ mục thành bảo bối, hy vọng sau này đừng có hối hận.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro