Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 14

Phúc Hồng Trang

2024-08-02 12:25:39

Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng Vệ Vinh Nghiệp mới mười bảy tuổi, muốn đưa anh ta đi ăn cơm tù, vẫn rất khó.

Không cần phải ầm ĩ nữa.

Khương Mật cúi đầu: "Dì Vệ, dì đừng như vậy, cháu không thể nhìn thấy người mẹ nào như vậy. Cháu tha thứ, cháu tha thứ." Cô lại mím môi nói với Vệ Vinh Nghiệp: "Xin anh sau này khi xúc động, hãy nghĩ đến ba mẹ anh. Chúng ta chỉ là bạn học bình thường, chúng ta chưa từng nói chuyện mấy câu, tôi trả sách cho anh, tặng bút máy cho anh, anh biết vì sao không? Bởi vì, anh là bạn học tốt duy nhất từng giúp tôi từ tiểu học đến trung học. Tôi cảm kích anh, muốn cảm ơn anh trước khi xuống nông thôn. Thì ra, anh giúp con học thêm, là chị họ cầu xin anh. Vậy tại sao anh lại đồng ý gặp tôi?" Cô trầm mặc trong chớp mắt, "Chỉ vì muốn chọc đau đớn của tôi, vạch trần vết sẹo của tôi?”

Những lời này, xem như nói ra bi thương trong lòng nguyên chủ.

Nếu như không gặp mặt, ấm áp lúc trước, vẫn có thể sưởi ấm quãng đời còn lại của cô.

Vệ Vinh Nghiệp bị ánh mắt mọi người đâm vào, càng cảm thấy khó chịu, cắn răng: "Xin lỗi.”

Khương Mật nhìn về phía Khương Thư Âm: "Chị họ, tại sao cầu anh ta giúp em, tại sao cầu anh ta tìm em xin lỗi bồi thường bút máy cho em, nửa tháng trước, Vệ Vinh Nghiệp tới gặp em, cũng là chị cầu anh ta sao?"

Một câu nói, lại nhiều mấy từ "Cầu xin anh ta".

Quan hệ giữa Khương Thư Âm và Vệ Vinh Nghiệp cũng trở nên... khác thường, mẹ Vệ cũng nhìn về phía Khương Thư Âm, ánh mắt trở nên bất thiện.

Tại sao phải bảo con trai bà ta tiếp xúc với Khương Mật?

Chuyện này, xét cho cùng chính là Khương Thư Âm gây ra.

Khương Thư Âm khóc thành lệ nhân, trong lòng nôn nóng muốn chết, cô ta chỉ làm nũng với Vệ Vinh Nghiệp một chút, sao đến trong miệng Khương Mật, thì biến thành 'Cầu xin anh ta’: "Mật Mật, chị..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vệ Vinh Nghiệp: "Khương Mật, tôi..." Ba Vệ nhấc chân lại là một cước ở phía sau lưng Vệ Vinh Nghiệp, trực tiếp đạp ngã anh ta.

Diêm Hạo Dương: "Khương Mật, Thư Âm toàn tâm toàn ý vì muốn tốt cho cô, lúc trước nhờ Vinh Nghiệp giúp cô học thêm, là bởi vì Vinh Nghiệp học giỏi nhất. Cô ấy thiện lương như vậy, cô sao lại trách cứ cô ấy.”

Khổng Vi Vi trách tội nói: "Khương Mật, cô thật đúng là không có lương tâm, Âm Âm ở trường học giúp cô nói bao nhiêu lời tốt, bằng không, cô cho rằng mọi người ở trường học sẽ phản ứng đồ ngu xuẩn như cô?"

“Đến bây giờ còn mắng Mật Mật? Vậy ở trong trường học còn bắt nạt Mật Mật như thế nào? Các người còn không bằng đừng để ý tới Mật Mật, tôi còn buồn bực, Thư Âm là chị họ của Mật Mật, các người lại đối xử với em họ của cô ta như vậy?" Sắc mặt Khương Trạch tái nhợt: "Thư Âm, cô vẫn nên cách xa mấy người này chút đi, kết giao bạn bè để ý chút. Ngoài miệng nói tốt cho cô, lại đối đãi với em gái cô như vậy? Nếu bạn của tôi dám như vậy, tôi lập tức tuyệt giao.”

Khương Mật: like cho anh hai!

Khổng Vi Vi: "Anh châm ngòi ly gián!”

Lưu Vân xắn tay áo đứng trước mặt Khổng Vi Vi: "Mật Mật mệt mỏi, Thư Âm, cô dẫn theo bạn cô đi đi, nếu không đi, tôi sẽ không nhịn được ra tay.”

Khương Thư Âm rưng rưng nhìn Khương Mật, dắt Khổng Vi Vi đi.

Cô gái váy xanh còn nhìn thoáng qua Khương Thư Âm, đúng vậy, nếu như bạn tốt của mình nhục mạ em họ, cô ấy nhất định sẽ lập tức tuyệt giao với đối phương! Không chỉ như thế, còn phải xé miệng của cô ta!

Những người khác nhìn Khương Thư Âm, cũng cảm thấy có hơi quái dị.

Nếu không phải cô gái này quá ngốc, thì là quan hệ chị em họ...... rất kém.

Khương Thư Âm xem như là không quay đầu lại, cũng có thể cảm nhận được tầm mắt mọi người rơi vào trên người cô ta, chuyện này sao lại đến một bước này chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Số ký tự: 0