Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 30

Phúc Hồng Trang

2024-08-02 12:25:39

Vương Thu Hoa đương nhiên cũng biết Diêm Hạo Dương, nhìn hai người thân mật như thế, cô ấy nổi trận lôi đình, khoát tay áo, nổi giận đùng đùng xông lên, kéo tóc Khương Thư Âm, kéo cô ta lên.

Khương Thư Âm đang ngủ say mơ màng tỉnh lại, lại bị tát vào mặt một cái thật to, nháy mắt tát cô ta đến hôn mê, Diêm Hạo Dương cũng kịp phản ứng, che chở cho Khương Thư Âm, "Chị Thu Hoa, chị buông tay ra! Chị kéo tóc Thư Âm xuống kìa." Thấy cô ấy không buông tay, trực tiếp bẻ ngón tay Vương Thu Hoa.

Vương Thu Hoa buông tóc Khương Thư Âm ra, tát Diêm Hạo Dương một cái.

Từ Nhạc Ninh khóc đi tới: "Diêm Hạo Dương, anh ở bên ngoài gặp riêng Khương Thư Âm, không thấy có lỗi với tôi sao?”

Diêm Hạo Dương mặt nóng rát đau đớn, bị người phát hiện, lúc này cũng chột dạ bối rối, anh ta cũng không thể động thủ với Vương Thu Hoa, nắm chặt bàn tay Vương Thu Hoa: "Nhạc Ninh, em nói bậy bạ gì vậy? Thư Âm tâm tình không tốt, anh dẫn cô ấy đến công viên giải sầu, em có thể oan uổng anh, nhưng không thể oan uổng Thư Âm, chúng anh là tình hữu nghị cách mạng thuần khiết."

Từ Nhạc Ninh cảm thấy trời sụp đổ: "Tâm tình cô ta không tốt? Tâm tình tôi thì tốt rồi? Anh biết đưa cô ta giải sầu, sao không đưa tôi giải sầu? Khương Thư Âm, đây là vị hôn phu của tôi, không phải vị hôn phu của cô.”

Dì ở bên cạnh nhìn không chớp mắt, nhìn ở trên mặt hai hào tiền nói: "Cô nam quả nữ nằm ở trên một giường, cậu còn nói thuần khiết?"

Ngón tay Khương Thư Âm run lên, Từ Nhạc Ninh sao lại tới đây?

Cô ta rưng rưng cụp mắt, "Nhạc Ninh, tớ là người như thế nào, cậu còn không hiểu sao?”

Nếu là bình thường, Từ Nhạc Ninh tất nhiên không nhìn được Khương Thư Âm khóc như vậy, nhưng trước mắt cô ấy làm sao còn có thể đau lòng.

Diêm Hạo Dương thích Khương Thư Âm, Khương Thư Âm thích Diêm Hạo Dương, hai người giấu cô ấy đến với nhau! Cô ấy oa oa khóc lớn, che mặt bỏ chạy.

Khương Thư Âm:...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vương Thu Hoa: Cô ấy nên đuổi theo không? Hay là thu thập đôi cẩu nam nữ này?

Cô ấy nhấc chân về phía quần Diêm Hạo Dương. Đạp một cước đũng quần, Diêm Hạo Dương bị đau, cô ấy khom lưng nhặt ga trải giường trên mặt đất lên, đuổi theo phía Từ Nhạc Ninh.

Dì: "Nếu không các người tiếp tục?"

Khương Thư Âm khóc: "Diêm Hạo Dương, anh mau đuổi theo đi, Nhạc Ninh thích anh nhất, anh không thể làm tổn thương trái tim cậu ấy, hai ta trong sạch, anh phải giải thích rõ ràng, đòi lại ga trải giường." Nói xong cũng chạy, trong lòng tức giận hai ngày nay mọi việc không thuận lợi.

Diêm Hạo Dương đuổi theo sau Khương Thư Âm, nhét một rổ điểm tâm hoa quả cho Khương Thư Âm, "Những thứ này đều là đồ em thích ăn, em cầm ăn đi. Em nói anh đều nghe, anh đi dỗ Từ Nhạc Ninh, không cho bọn họ nói bậy."

Từ Nhạc Ninh chạy ra khỏi công viên, cũng không biết định đi đâu, sau khi bị Vương Thu Hoa đuổi theo, Vương Thu Hoa mắng: "Em chạy cái gì? Chị đang thu thập bọn họ.”

Từ Nhạc Ninh thì thào tự nói: "Khương Mật, em muốn tìm Khương Mật.”

Vương Thu Hoa không có biện pháp với em họ, cũng không thể ra tay đánh, đạp xe đưa cô ấy đi tìm Khương Mật, hai người chạy tới bệnh viện một chuyến trước, sau khi biết Khương Mật xuất viện, lại đến nhà Khương Mật.

Bạn học mười mấy năm, vị trí nhà Khương Mật, Từ Nhạc Ninh thật đúng là biết.

Cô ấy thất hồn lạc phách đập cửa, đánh thức Khương Mật đang ngủ say, Khương Mật ngáp một cái đi mở cửa, mời Từ Nhạc Ninh và Vương Thu Hoa vào nhà.

Cô rót một ly nước, bưng chính mình uống, "Nửa ngày đã điều tra rõ ràng?" Chỉ chỉ cái ly trên bàn: "Đừng khách khí, khát thì tự rót nước uống.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Số ký tự: 0