Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 34

Phúc Hồng Trang

2024-08-02 12:25:39

Khương Mật hít hít mũi, "Thơm quá, tay nghề của anh hai càng ngày càng tuyệt! Thật hạnh phúc, ở nhà có thể nếm được tay nghề của đầu bếp nhà hàng quốc doanh." Cô dùng đũa gắp đùi gà ra bỏ vào bát Tiểu Tương Bao: "Khen thưởng Tiểu Tương Bao trưa hôm qua bảo vệ cô nhỏ.”

Lại ở trước mặt mọi người khen: "Ngày hôm qua chưa kịp khen Tiểu Tương Bao, hôm nay phải khen một cái! Tiểu Tương Bao hôm qua rất dũng cảm, chắn ở trước mặt con bảo vệ con đó! Sau khi con té xỉu, cũng là canh giữ con, không cho người khác động vào con.”

Tiểu Tương Bao kiêu ngạo ưỡn ngực: "Bảo vệ, cô nhỏ.”

Tiếp theo, Khương Mật muốn chia thịt ngon trong bát cho mọi người, mẹ Khương: "Bởi vì bồi bổ con, chúng ta cũng có thể uống canh gà ăn miếng thịt đỡ thèm, những thứ khác, con đều ăn đi.”

Ba Khương: "Chờ ba và Khương Trạch tăng lương, mua mấy cân thịt, chúng ta ăn sủi cảo, còn lại làm thành tương thịt, cũng gửi cho Khương Yến và Dung Dung một lon.”

Tiểu Tương Bao: "Ăn sủi cảo!”

Mẹ Khương: "Cuộc sống này ngày càng tốt. Chờ tích góp tiền, trước tiên đưa tiền sính lễ cho Vân Vân.”

Lưu Vân: "Mẹ, con lại không tiêu tiền, trước tiên phải trả cho dì cả và cậu.”

Mẹ Khương: "Cho con trước.”

Khương Trạch đưa tay ôm Lưu Vân cười, "Mẹ, nghe lời Vân Vân. Mẹ còn có thể thiếu tiền sính lễ của Vân Vân sao?”

Lưu Vân: "Thật sự không đưa lễ hỏi con cũng nguyện ý.”

Khương Trạch: "Thật sự là vợ tốt của anh.”

Khương Mật nhìn anh hai, lại nhìn chị hai, đối tượng của hai người đều tương đối não yêu đương.

Ánh mắt Khương gia tìm đối tượng thật tốt, ha ha ha.

Chờ buổi tối lúc đi ngủ, Khương Mật cùng Khương Ngưng rửa mặt xong, ba Khương pha nước ấm đặt ở cửa, hai chị em bưng nước vào trong phòng lau, mùa hè trời nóng, không lau đi mồ hôi, sẽ không ngủ được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khương Mật thèm thuồng nhìn Khương Ngưng, lại cúi đầu nhìn mình, thương tâm sân bay này.

Khương Ngưng chỉ tay lên trán cô: "Sau này chắc chắn sẽ có.”

Khương Mật: "Muốn đi tắm, trên người em toàn bụi.”

Khương Ngưng tính toán thời gian: "Mấy ngày nữa là có thể nhận vé tắm rồi, đến lúc đó chị dẫn em đi tắm.”

Chờ lúc ngủ, Khương Mật không buồn ngủ, thấy Khương Ngưng cũng không buồn ngủ, lôi kéo cô ấy hỏi: "Muốn nghe bát quái không?"

Không có người phụ nữ nào không thích bát quái, Khương Ngưng: "Cái gì?”

Khương Mật liền kể chuyện Từ Nhạc Ninh tìm tới lại một lần, Khương Ngưng nghe được líu lưỡi: "Thư Âm rất thông minh, sao lại làm loại chuyện hồ đồ này." Cô ấy nửa ngồi dậy, "Mật Mật, thanh danh đối với con gái quan trọng, nhất là sau khi em đi nông thôn, càng phải chú trọng thanh danh. Thanh danh của em tốt, người khác muốn tính kế em, đều phải suy nghĩ một phen, nhưng thanh danh một khi thối, cái gì tốt xấu đều sẽ nhào lên người em.”

Ấn tượng của người nhà bọn họ đối với Khương Thư Âm đều rất tốt, có thể thấy được chỗ lợi hại của cô gái này.

Khương Mật: "Chị hai, sau này em sẽ không bị người khác ức hiếp, mặc kệ thanh danh em tốt hay xấu. Em cũng sẽ không để người khác ức hiếp nhà chúng ta.”

Khương Ngưng cười: "Chị tin tưởng em.”

Hai chị em lại thì thầm một hồi, rồi đều tự ngủ.

Ban đêm, Khương Mật tựa như ngủ tựa như tỉnh, phát hiện mình ở trên một bãi cỏ, giữa bãi cỏ là một cái giếng, cô giẫm mềm mại cỏ xanh đi tới bên giếng, nghiêng người nhìn vào bên trong, bốc lên một bàn tay nước lớn từ trong giếng, 'Ba' lập tức vỗ ở trên mặt của cô.

Sau một khắc, Khương Mật bừng tỉnh từ trong giấc mộng, cảm giác vừa rồi trong mộng quá mức chân thật! Cô theo bản năng đưa tay sờ mặt, sờ thấy nước!!!

Khương Ngưng cũng tỉnh, cô ấy bật đèn pin chiếu lên nóc nhà: "Mái nhà dột rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Số ký tự: 0