Chương 30 - Gặp Lại 1

Gặp Gỡ 1

Lâm A Luật

2024-08-07 12:08:21

Editor: Hannah

Giang Hoành vừa mới quay đầu nhìn xuống phía dưới, lập tức liền cảm thấy to đầu: “Đây là Triệu Dược Tiến, đứa con trai độc nhất của lão Triệu, phó trưởng xưởng cơ khí này của chú, chỉ có điều là chúng ta cũng không quá thân thiết với nó đâu. Nó y như đứa trẻ con mới lớn vậy, giống như một tiểu bảo bối hay cái gì đó đại loại như vậy cần được bảo tồn và chăm sóc chu đáo ấy, cháu có hiểu không? Và bởi vì nó lớn lên trở thành 1 tên du côn vô công rỗi nghề như vậy, cho nên ngày bình thường cũng gây cho chú không ít phiền phức.”

Nói xong, ông đứng lên và đi xuống dưới lầu.

Lý Thành Hề cũng bình tĩnh đi theo ở phía sau.

Khi hai người bước đến, Triệu Dược Tiến lúc này vẫn còn đang gắt gao túm chặt lấy cổ tay của Lâm Đào, dù ai có nói thế nào thì cũng nhất quyết không chịu buông ra, trong miệng còn thốt ra những lời nói đáng khinh:” Em đây là đang muốn làm cao với tôi hay sao? Trước khi tôi bắt đầu hoàn toàn tức giận, thì em nên theo bậc thang để đi xuống dưới rồi. Tôi khuyên em đừng nên rượu mời không uống mà lại muốn uống rượu phạt.”

Lâm Đào nghe xong, máu nóng ở trong người ngay lập tức được đun sôi sùng sục, cô đã gặp phải một tên lưu manh vô lại rồi, cô rõ ràng đã nói rõ với hắn ta là cô không hề thích hắn ta, và càng không hề nghĩ đến việc bản thân sẽ phải khiêu vũ cùng với hắn ta.

Nhưng tên Triệu Dược Tiến kia lại giống như là nghe không hiểu tiếng người vậy, cứ nhận định chắc chắn là cô chỉ đang giả vờ thanh cao mà thôi, chứ thật ra ở trong lòng của cô vô cùng thích hắn ta, hơn thế nữa, cô nhất định là còn muốn cùng với hắn ta có một hẹn hò thật lãng mạn ấy chứ.

Mà công nhận là phải nói rằng thật sự chuyện này rất là kỳ quái đó, một người vô cùng bình thường như thế này tại sao lại có thể sở hữu một sự tự tin đến mức ngang ngược được như vậy chứ, rốt cuộc là ai đã cho hắn ta cái loại dũng khí điên loạn này vậy?

Trong đoạn thời gian ngắn bọn họ giằng co với nhau, xung quanh khẳng định đã có một vài người chú ý đến động tĩnh ở phía bên này, nhưng cuối cùng lại không có một người nào đứng ra giúp cô giải vây.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xem ra bọn họ là đang cảm thấy ái ngại với thân phận của tên Triệu Dược Tiến này, cho nên mới không dám vô duyên vô cớ mà đi đắc tội với tên này.

Nếu như đã không thể dựa dẫm vào người khác được, vậy thì cô chỉ còn có thể tự dựa vào khả năng của chính bản thân mình mà thôi.

Nghĩ như vậy, Lâm Đào liền không thèm đến xỉa gì đến thân phận của Triệu Dược Tiến nữa, cũng không muốn nhiều lời với hắn ta. Cô trực tiếp đá một phát thật đau vào thứ đang nằm giữa 2 chân của hắn.

Triệu Dược Tiến “A” lên một tiếng rõ to, ngay sau đó đã buông lỏng cánh tay của Lâm Đào ra, lấy hai tay che phần thân vừa mới bị đá lại, sắc mặt của hắn ta lúc đầu từ vàng chuyển sang hồng, sau vài giây thì lại chuyển sang trắng bệch, toàn bộ quá trình biến hoá biểu cảm lúc ấy của hắn ta vô cùng phong phú và hài hước, vô cùng đáng xem.

Tuy rằng hắn ta đã đau đớn đến mức mồ hôi đều chảy ra nhễ nhại, nhưng vẫn còn không quên nhe răng ra, trợn mắt lườm Lâm Đào buông lời cảnh cáo hung ác: “Một kẻ như cô mà cũng dám đánh tôi hay sao, cô có biết tôi là ai hay không vậy? Tôi nói cho cô biết… Tôi…”

Lời còn chưa kịp nói xong, Giang Hoành đã lên tiếng cắt ngang lời hắn ta, nói: ”Được rồi Tiểu Triệu, cậu làm loạn đủ rồi đấy. Ba mẹ cậu đưa cậu tới chỗ này chắc chắn không muốn bị cậu làm cho phải mất mặt đâu.”

Nói xong ông lại quay sang mấy người công nhân trẻ tuổi đang đứng xem náo nhiệt ở bên cạnh, vẫy vẫy tay với bọn họ rồi nói: ”Đừng chỉ mãi đứng ngây ra đó mà nhìn nữa, mau mau tới đây rồi mang Tiểu Triệu đi đến phòng y tế để kiểm tra một lượt xem có vấn đề gì hay không đi.”

Người thanh niên mà trước đây bị Triệu Dược Tiến gọi là huynh đệ bỗng dưng được điểm đến tên, đành phải không cam lòng miễn cưỡng cùng với một người công nhân khác đỡ lấy Triệu Dược Tiến, đưa hắn ta đi tới phòng y tế.

Người thanh niên kia còn cố ý đi rất nhanh, tốc độ đã gần bằng với chạy bộ, khiến cho Triệu Dược Tiến lại một lần nữa nhảy dựng lên, lớn tiếng quát tháo: “Đi chậm một chút, đi chậm một chút cái tên này!!Á, chết tiệt thật mà!! Đau chết tôi rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Gặp Lại 1

Số ký tự: 0