Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên Đảo
Điều Chuyển
Hạ Vãn Ca
2025-03-12 06:54:55
Trần Kim nghe vậy không hiểu nhìn anh ấy hỏi: “Nhiệm vụ gì thế?”Hạ Chí Cương trực tiếp nói: “Xương chính bên đó có nhiều đơn hàng, quyết định mở thêm một phân xưởng sản xuất nhỏ mới, chúng tôi tạm thời không tìm ra người để dẫn dắt, cậu quản lý bên này cũng rất tốt, cho nên bên kia quyết định để cậu về dẫn dắt phân xưởng sản xuất mới.” Trần Kim vừa nghe xong lời này, đầu óc đùng một tiếng, trực tiếp nổ tung.Ý gì vậy, tăng chức cho Ôn Như Ý đã đành, còn giáng chức anh ta nữa? Mặc dù anh ta vẫn chưa chính thức bổ nhiệm làm xưởng trưởng, nhưng mà cũng đã làm xưởng trưởng nửa năm rồi đấy!!! Cho nên anh ta không có thông qua kỳ sát hạch?Anh ta mở miệng hỏi: “Bảo tôi về xưởng chính dẫn dắt phân xưởng nhỏ?”Hạ Chí Cương gật đầu: “Phải, đây cũng là quyết định của đảng ủy xưởng và xưởng ủy sau khi thông qua cuộc họp, mấy hôm nay cậu thu xếp đi, sắp tới sẽ có người bàn giao với cậu.”Trần Kim muốn hỏi người đó là ai, cũng muốn sau khi người đó đến có phải sẽ làm xưởng trưởng không, nhưng lúc này lòng anh ta lạnh đến nỗi không hỏi ra được câu nào.Sau đó, Hạ Chí Cương cũng đi tìm Ôn Như Ý, nói chuyện điều động của Trần Kim cho cô nghe, Ôn Như Ý có chút ngạc nhiên, dù sao lúc trước cô còn tưởng xưởng chính sẽ để Trần Kim quản đơn hàng trong nước của xưởng đấy, không ngờ là muốn điều anh ta về, cô mím môi hỏi: “Anh ta sẽ không nghĩ là do tôi đuổi anh ta đi đấy nhỉ?”Hạ Chí Cương biết cô lo lắng điều gì, cười một tiếng nói: “Đây là quyết định của xưởng ủy, cô cũng không có quyền hạn quyết định việc ở hay đi của ai, vài ngày nữa xưởng chính sẽ điều hai người mới đến cho cô, một người làm trợ lý của cô, một người quản phân xưởng sản xuất, họ đều là những người có kinh nghiệm.”Ôn Như Ý thắc mắc hỏi: “Thế xưởng trưởng đâu?”Hạ Chí Cương trực tiếp bật cười: “Chuyện này xưởng chính tạm thời vẫn chưa quyết định, cho nên do tôi tạm đảm nhận xưởng trưởng, còn về việc khi nào xưởng trưởng nhậm chức, sau này xem tình hình biểu hiện của cô rồi tính.”Ôn Như Ý nghe thấy lời này, hô hấp bỗng dừng lại, đây là ý gì vậy, sau này nhà máy chi nhánh không có xưởng trưởng mới nữa? Cô quản cả nhà máy? Đây là tiết tấu muốn cô làm xưởng trưởng? Không phải là ảo giác đấy nhỉ?Đương nhiên cô cũng không hỏi tiếp, nếu không sẽ thể hiện mình quá vội vã, nếu như xưởng chính đã chịu để cô làm phó xưởng trưởng, thế sau này làm xưởng trưởng cũng không phải là không có khả năng, đây chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.Rất nhanh, Hạ Chí Cương quay về, thông báo thăng chức của Ôn Như Ý cũng xuất hiện trên bảng thông báo, thông báo này vừa được đưa ra, lập tức có một đám quân tẩu vây quanh cô và chúc mừng cô, cô và những người này có quan hệ không tồi, cho nên đương nhiên cô cũng hoàn toàn chấp nhận lời chúc mừng của họ mà không nghi ngờ gì.Không chỉ như thế, trong thời gian mấy ngày hôm sau, trong nhà cô bắt đầu trở nên náo nhiệt, ngoại trừ những quân tẩu đoàn ba có quan hệ tốt với cô, lần lượt có nhiều quân tẩu của các đoàn khác cũng đến cửa chúc mừng cô, đến hỏi thăm cô chuyện nhà chuyện cửa, hỏi cô khi nào sinh em bé, bảo rằng nếu như có cần giúp đỡ thì cứ lên tiếng.Lúc trước thành phần của cô nhạy cảm, cho nên trong nhà chưa bao giờ náo nhiệt như vậy, không ngờ bây giờ làm phó xưởng trưởng, vậy mà có nhiều người đến như thế, dù là họ thật tình hay là giả vờ, quả nhiên con người ta đứng trên cao, họ hàng cũng nhiều hơn, bạn bè tự nhiên cũng nhiều hơn.Không bao lâu sau, xưởng chính bên kia đã điều đến hai đồng chí mới cho cô, một nữ đồng chí tên là Quách Ngọc Liên, là trợ lý của cô, cũng là đồng chí lần trước cùng họ đến Hội chợ Canton, tiếng Anh cũng không tệ, đồng chí còn lại là nam, tên Tô Kiến Binh, lúc trước là phó chủ nhiệm phân xưởng sản xuất ở xưởng chính.Trần Kim sau vài ngày bàn giao công việc cho hai người họ thì trực tiếp rời đi, ban đầu Ôn Như Ý cũng lo lắng người mới đến sẽ không hiểu việc, lượng công việc của bản thân quá lớn sẽ ảnh hưởng đến nghỉ ngơi của cô, nhưng không ngờ hai người này tốt hơn Trần Kim rất rất nhiều, lúc trước Quách Ngọc Liên từng tham gia hai lần Hội chợ Canton, đã tiếp xúc với thương gia nước ngoài, làm hơn một năm công việc đón tiếp xuất khẩu, năng lực làm việc cũng rất được, Tô Kiến Binh vốn dĩ làm việc ở xưởng sản xuất, công việc trong chuyền sản xuất, anh ấy cũng thành thạo như Trần Kim, hơn nữa người ta rất thành thật, cũng không có lòng dạ hẹp hòi như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro