Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên Đảo
Không Ngờ
Hạ Vãn Ca
2025-03-12 06:54:55
Triệu Tú Hoa ngủ phòng kế bên, nhất định sẽ không ngờ đến tối nay Ôn Như Ý chủ động, nếu như nghe thấy động tĩnh, nhất định sẽ không kìm được mà dạy Ôn Như Ý một phen, nhưng mà bà không hề biết gì cả, ngày hôm sau khi Ôn Như Ý dậy cũng không bị giáo huấn. Ngày tháng dần dần đến đêm giao thừa, thời này nghỉ Tết không có nhiều như ở đời sau, nhà máy chỉ cho mọi người nghỉ 3 ngày, trước khi nghỉ Tết, nhà máy còn phát cho mọi người một vài phúc lợi, nhưng mà họ là nhà máy mới, công nhân cũng không có tuổi nghề bao nhiêu, phúc lợi đa số đều là kiểu sản phẩm có chút lỗi nhỏ trong xưởng, Ôn Như Ý ăn đồ trong xưởng cũng có chút ngán, nhưng mà có còn hơn không.Bộ đội chỉ có giao thừa và mùng 1 mới nghỉ, trước khi nghỉ, Tần Trí Viễn cũng gọi điện thoại cho nhà, sau đó mới nhận đồ mà hậu cần phát mang về nhà. Của Tần Trí Viễn thì cao cấp hơn chút, phúc lợi của anh có gạo, mì, thịt và dầu muối các loại, lúc anh mang đồ về nhà Triệu Tú Hoa vui c.h.ế.t đi được, phải biết là khi đón Tết, nếu như họ muốn mua những thứ hàng này, sẽ phải tốn không ít tiền, bây giờ bộ đội có tặng, có thể tiết kiệm được không ít tiền đấy.Nhưng mà buổi tối Tần Trí Viễn và Ôn Như Ý sẽ đến chỗ Giang Vĩnh Quân bên kia cùng nhau ăn cơm với những quân nhân của đoàn ba, cho nên không Triệu Tú Hoa nấu cơm, bữa cơm này vốn dĩ Giang Vĩnh Quân muốn để nhà họ Tần làm, nhưng bây giờ Tần Trí Viễn không chịu được mùi dầu khói, Ôn Như Ý mang thai không tiện nấu, Triệu Tú Hoa cũng không được, cho nên anh trực tiếp từ chối rồi.Bộ đội từ đầu năm đến cuối năm cũng không tổ chức được bữa tiệc như vậy, đêm hôm đó Giang Vĩnh Quân và Thẩm Quyên cũng tốn không ít tâm tư, chuẩn bị hết những món ăn ngon mà mình có thể chuẩn bị, ngoài ra những người khác khi đến cũng mang theo một vài món, bày biện đầy đủ các món ăn trên bàn nhà họ.Lúc ăn cơm, Giang Vĩnh Quân hỏi Tần Trí Viễn: “Bây giờ cậu còn ốm nghén không? Nếu như cậu vẫn còn ói thì tối nay không ép cậu uống rượu, tôi còn có thể uống thêm được vài ly.”Chuyện Tần Trí Viễn ốm nghén mặc dù không có chuyển biến tốt, nhưng những người trong đoàn ba đều biết, một vài quân tẩu cũng ngưỡng mộ Ôn Như Ý c.h.ế.t đi được, thậm chí Tần Trí Viễn cũng bị nhiều quân tẩu xem như là cá thể đặc biệt mà nghiên cứu rất nhiều ngày, cuối cùng phát hiện chuyện ốm nghén này thật sự không có cách nào di chuyển thì mọi người mới bỏ qua cho anh.Lúc này một lần nữa bị nhắc đến chuyện ốm nghén, anh cũng ho nhẹ một cái, nói: “Chuyện có to tát gì đâu, chẳng phải chỉ là rượu thôi sao, hiếm khi bộ đội hôm nay không có hạn chế, mau rót rượu cho tôi!”Anh nói với khí phách tràn đầy, nhưng lúc ly rượu được đưa đến bên miệng, trong dạ dày quặn lên, anh lập tức ói ra, dáng vẻ đáng thương đó khiến mọi người bỗng chốc cười phá lên.Tần Trí Viễn chỉ có thể tự an ủi mình, nói: “Hết cách, bạn nhỏ nhà tôi không cho tôi uống, thôi vậy, tối nay tôi không uống.”Mọi người nghe vậy cũng vui vẻ cho qua, Giang Vĩnh Quân cũng không định rót rượu cho anh nữa, tránh lãng phí.Bữa cơm này mọi người ăn với nhau rất náo nhiệt, trên bàn ăn, một đám đàn ông uống rượu, những quân tẩu ở bên thì vừa ăn vừa bàn bạc ngày mai đi đâu chơi, sau khi ăn uống xong, Tần Trí Viễn cùng với mấy người Giang Vĩnh Quân bọn họ phải đến cơ sở hỏi thăm lính bộ đội, Thẩm Quyên cũng gọi các quân tẩu bọn họ cùng nhau đến lễ đường xem biểu diễn văn nghệ.Nhưng mà Ôn Như Ý mang thai, buổi tối lại ăn rất nhiều đồ ngọt, cô hơi buồn ngủ, hơn nữa tối nay có lẽ Lý Đông Ny cũng có tiết mục, cô không muốn nhìn thấy người phụ nữ đó, cho nên cô nói với những quân tẩu một tiếng, sau đó cùng với Triệu Tú Hoa về nhà trước.Vốn dĩ cô muốn đợi Tần Trí Viễn về cùng đón giao thừa, nhưng quả thực cô buồn ngủ quá rồi, sau khi trò chuyện vài câu với Triệu Tú Hoa cô về phòng, vừa nằm xuống đã ngủ ngay, đợi đến khi thức dậy đã là ngày hôm sau, bên ngoài trời đầy sương mù và mưa đổ ào ào.Người đàn ông cũng nằm trên giường, nhìn ra bên ngoài, yếu ớt nói: “Xem ra hôm nay không ra ngoài được rồi.”Ôn Như Ý thở dài một hơi, vốn dĩ cô đã hẹn với các quân tẩu, mùng 1 đầu năm mọi người cùng nhau dẫn chồng đi biển, mùng 2 đầu năm những người phụ nữ bọn họ cùng nhau đi dạo tòa nhà bách hóa, xem ra hôm nay chỉ có thể hủy đi biển rồi: “Ngày mai nhất định sẽ tạnh mưa.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro