Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên Đảo
Sắp Làm Hòa Thư...
Hạ Vãn Ca
2025-03-12 06:54:55
Anh quên mất chuyện này!Sắp làm hòa thượng rồi! Bác sĩ thấy hai người không nói gì, lại nhắc một lần nữa, một lát sau người đàn ông mới “ừm” một tiếng.Ôn Như Ý cũng hơi đỏ mặt, vội chuyển sang chủ đề khác: “Anh ấy bị ốm nghén như vậy có trở lại bình thường được không? Anh ấy ốm nghén rồi chắc tôi sẽ không ốm nghén nữa nhỉ?” Bác sĩ nghe vậy trực tiếp bật cười: “Cô không thể tính như vậy được, ôm nghén làm sao có thể thương lượng được? Nhưng thông thường bà bầu có thể vượt qua được ba tháng đầu thì phản ứng sau đó sẽ khỏe hơn rất nhiều.”Nói xong bác sĩ nhìn Tần Trí Viễn: “Cậu cũng thả lỏng tinh thần chút đi, đừng căng thẳng, nếu không tình trạng ốm nghén này có thể sẽ nghiêm trọng hơn.”Lúc trước khi Tần Trí Viễn có phản ứng, anh hoàn toàn không biết Ôn Như Ý mang thai, còn tại sao lại ói, bây giờ có lẽ anh cũng đoán được nguyên nhân, lúc trước anh không hề muốn có con sớm như thế, dẫu sao sau khi cô có thai, anh phải làm hòa thượng, có thể dưới sự ảnh hưởng về sự kháng cự lo lắng của nhận thức nên anh mới có những phản ứng đó.Nhưng mà bây giờ không muốn cũng phải muốn, ai bảo anh lợi hại như thế chứ.Hai người cầm kết quả xét nghiệm ra khỏi phòng khám, Tần Trí Viễn lập tức mượn điện thoại của bệnh viện để gọi cho Khương Nguyệt Anh bên kia, thông báo cho họ biết tin vui này.Sau khi Khương Nguyệt Anh biết tin trực tiếp há hốc mồm, bà ấy nhớ mấy ngày trước còn muốn hỏi họ chuyện khi nào sinh con nữa đấy, kết quả chưa tới nửa tháng đã nghe được tin tốt, xem ra lén đi lạy quan âm cũng khá thần kỳ.Người ta nói ba tháng đầu không nên nói chuyện có thai ra bên ngoài, cho nên Tần Trí Viễn bảo bà ấy khiêm tốn chút, ngoại trừ nói cho người nhà họ Ôn biết, những người khác thì đừng nói, Khương Nguyệt Anh làm sao mà không biết cái này được, bà ấy đáp lại một tiếng nói lát nữa sẽ đi tìm Triệu Tú Hoa nói chuyện, sau đó chuẩn bị chuyện quần áo cho em bé, cuối cùng lại nói thêm: “Thế có cần nói cho bên nông trường không?”Tần Trí Viễn biết Ôn Vệ Quốc ở nông trường, mặc dù lúc trước hai người kết hôn, Ôn Vệ Quốc không trả lời thư, nhưng nếu như ông ấy biết chuyện này nhất định rất vui mừng, anh nhìn Ôn Như Ý một cái rồi nói: “Nhất định phải nói, ông ấy là ông ngoại của đứa bé.”Điện thoại của bệnh viện, họ cũng ngại chiếm quá nhiều thời gian, nói xong việc Tần Trí Viễn cúp điện thoại, Ôn Như Ý cũng khá khó hiểu, hỏi Tần Trí Viễn: “Anh nói lúc trước cha em làm gì mà không trả lời thư của em? Là vì sợ ảnh hưởng sao?”Tần Trí Viễn có thể khẳng định là Ôn Vệ Quốc lo sợ ảnh hưởng, nếu không ban đầu cũng sẽ không chủ động lên báo cắt đứt quan hệ với nhà họ Ôn: “Quay về anh hỏi thử.”Ôn Như Ý gật đầu, mặc dù cô chưa từng liên lạc với Ôn Vệ Quốc, ấn tượng đối với ông cũng dừng lại ở cái năm mà ông bị đưa xuống nông thôn, nhưng cô vẫn muốn biết bây giờ ông sống có tốt hay không.Chuyện vui bất ngờ đến đã làm vỡ kế hoạch vốn có của hai người, bây giờ chuẩn bị có thêm một đứa bé, những đồ vật nhỏ như quần áo thì Khương Nguyệt Anh có thể chuẩn bị, nhưng giường em bé, xe em bé gì đấy đều phải do họ chuẩn bị, những thứ đồ này không dễ làm.Vốn dĩ Tần Trí Viễn muốn tìm người đi làm những đồ vật này, nhưng nghĩ lại cảm thấy vẫn là tự làm sẽ có ý nghĩa hơn, cho nên sau khi về nhà, anh bắt đầu nghiên cứu những đồ vật này làm như thế nào.Kim Quế Hoa kế bên cũng biết được Ôn Như Ý có thai, nhưng mà Tần Trí Viễn lại có triệu chứng ốm nghén, cô ấy cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, vội vàng chạy đến hỏi cô, làm sao mới có thể chuyển ốm nghén sang người chồng, nếu như thật sự có chuyện tốt như vậy, sau này cô ấy có thể suy nghĩ đến việc sinh ba.Ôn Như Ý dở khóc dở cười, chỉ nói đi nói lại: “Em thật sự không biết làm thế nào, bác sĩ nói đây là một tình huống tâm lý, có thể do lo lắng gây ra.”Kim Quế Hoa vừa nghe thấy lời này bắt đầu ngưỡng mộ cô: “Tiểu Tần rất tốt, vừa chăm chỉ vừa chịu học chịu làm, làm gì mà giống ông nhà chị, cái gì cũng để chị làm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro