Thập Niên 70: Cuộc Sống Ngọt Ngào
Nữ Chính
2024-09-11 00:20:18
Còn chưa đến giờ cơm tối, ngoài sảnh trước không có việc gì làm, Trình Mạn vào phòng bếp hỗ trợ, thấp giọng hỏi:
"Không phải hôm nay cô được nghỉ sao? Sao lại tới làm việc?"
"Tôi ở nhà cũng buồn chán." Yến Mẫn Chi vừa nhặt hành lá, vừa nói.
Trình Mạn nói:
"Ở nhà buồn chán thì có thể ra ngoài đi dạo, nghe nói rạp chiếu phim gần đây đang chiếu một bộ phim rất hay đấy."
Yến Mẫn Chi mỉm cười:
"Thôi, tôi vẫn muốn đến bếp làm việc hơn."
Trình Mạn biết Yến Mẫn Chi thích nấu ăn, cũng rất có năng khiếu, trong nguyên tác, cả hai kiếp cô ấy đều dùng việc này để mưu sinh, mở tiệm cơm của riêng mình.
Không sai, Trình Mạn không chỉ là xuyên không, mà còn là xuyên sách.
Mà Yến Mẫn Chi chính là nữ chính trong quyển tiểu thuyết này.
Đồng thời cô ấy cũng là người trùng sinh.
Mẹ mất sớm, cha nhanh chóng tái hôn, còn cùng mẹ kế sinh ra một đứa em trai. Ngoại trừ em trai, cô ấy còn có một đứa em gái do mẹ kế mang tới.
Tuy rằng trong nhà có ba đứa con, nhưng thời kỳ này đầu bếp rất kiếm được, không những tiền lương cao, thỉnh thoảng còn có thể mang ít đồ ăn về nhà, hơn nữa mẹ kế của Yến Mẫn Chi cũng có công việc, cho nên nhà họ Yến sống rất thoải mái.
Yến Mẫn Chi ở nhà, ngoại trừ không được coi trọng, làm việc nhà nhiều hơn con gái riêng của mẹ kế, thì cũng không phải chịu khổ nhiều, thuận lợi học xong cấp ba, cũng đã tốt nghiệp.
Nếu không có cuộc đại vận động, có lẽ kiếp này của Yến Mẫn Chi sẽ sống rất tốt, nhưng cuộc đời không có nếu như, nhà họ có ba đứa con, chỉ có thể giữ lại một đứa.
Em trai chắc chắn không thể xuống nông thôn, thứ nhất là tuổi còn nhỏ, thứ hai đây là bảo bối trong lòng cha cô ấy, em gái lại có mẹ kế thương, cũng tạm thời chưa xuống nông thôn, mẹ cô ta sẽ bỏ tiền ra mua một công việc cho cô ta.
Chỉ có mình cô ấy là cha ruột không thương, đành phải xách theo bọc hành lý xuống nông thôn.
Bởi vì tay nghề nấu nướng rất tốt, sau khi đến địa phương tham gia sản xuất, Yến Mẫn Chi nhanh chóng hòa nhập với các nữ thanh niên trí thức, các nam thanh niên trí thức cũng vì thích ăn cơm cô ấy nấu mà cam tâm tình nguyện làm một vài công việc trong khả năng để giúp đỡ.
Nhưng rất nhanh sau đó, cô ấy đã bị tên chốc đầu trong đại đội để mắt đến, cứ luôn nói mấy lời ngả ngớn với cô ấy.
Nhưng đây cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ cần chú ý không đi một mình là được.
"Không phải hôm nay cô được nghỉ sao? Sao lại tới làm việc?"
"Tôi ở nhà cũng buồn chán." Yến Mẫn Chi vừa nhặt hành lá, vừa nói.
Trình Mạn nói:
"Ở nhà buồn chán thì có thể ra ngoài đi dạo, nghe nói rạp chiếu phim gần đây đang chiếu một bộ phim rất hay đấy."
Yến Mẫn Chi mỉm cười:
"Thôi, tôi vẫn muốn đến bếp làm việc hơn."
Trình Mạn biết Yến Mẫn Chi thích nấu ăn, cũng rất có năng khiếu, trong nguyên tác, cả hai kiếp cô ấy đều dùng việc này để mưu sinh, mở tiệm cơm của riêng mình.
Không sai, Trình Mạn không chỉ là xuyên không, mà còn là xuyên sách.
Mà Yến Mẫn Chi chính là nữ chính trong quyển tiểu thuyết này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đồng thời cô ấy cũng là người trùng sinh.
Mẹ mất sớm, cha nhanh chóng tái hôn, còn cùng mẹ kế sinh ra một đứa em trai. Ngoại trừ em trai, cô ấy còn có một đứa em gái do mẹ kế mang tới.
Tuy rằng trong nhà có ba đứa con, nhưng thời kỳ này đầu bếp rất kiếm được, không những tiền lương cao, thỉnh thoảng còn có thể mang ít đồ ăn về nhà, hơn nữa mẹ kế của Yến Mẫn Chi cũng có công việc, cho nên nhà họ Yến sống rất thoải mái.
Yến Mẫn Chi ở nhà, ngoại trừ không được coi trọng, làm việc nhà nhiều hơn con gái riêng của mẹ kế, thì cũng không phải chịu khổ nhiều, thuận lợi học xong cấp ba, cũng đã tốt nghiệp.
Nếu không có cuộc đại vận động, có lẽ kiếp này của Yến Mẫn Chi sẽ sống rất tốt, nhưng cuộc đời không có nếu như, nhà họ có ba đứa con, chỉ có thể giữ lại một đứa.
Em trai chắc chắn không thể xuống nông thôn, thứ nhất là tuổi còn nhỏ, thứ hai đây là bảo bối trong lòng cha cô ấy, em gái lại có mẹ kế thương, cũng tạm thời chưa xuống nông thôn, mẹ cô ta sẽ bỏ tiền ra mua một công việc cho cô ta.
Chỉ có mình cô ấy là cha ruột không thương, đành phải xách theo bọc hành lý xuống nông thôn.
Bởi vì tay nghề nấu nướng rất tốt, sau khi đến địa phương tham gia sản xuất, Yến Mẫn Chi nhanh chóng hòa nhập với các nữ thanh niên trí thức, các nam thanh niên trí thức cũng vì thích ăn cơm cô ấy nấu mà cam tâm tình nguyện làm một vài công việc trong khả năng để giúp đỡ.
Nhưng rất nhanh sau đó, cô ấy đã bị tên chốc đầu trong đại đội để mắt đến, cứ luôn nói mấy lời ngả ngớn với cô ấy.
Nhưng đây cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ cần chú ý không đi một mình là được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro