Thập Niên 70: Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Vợ Chồng Quân Nhân Nơi Đại Viện

A

Thứ Lộ

2024-10-09 09:06:00

Chân Tần Vũ Kiều bị trật không nghiêm trọng lắm, nhưng vì là diễn viên múa, chân bị thương chẳng khác nào cái bát ăn cơm bị vỡ, dù sao cũng phải coi trọng nghỉ ngơi cho tốt.

"Đoàn trưởng Tống, em có thể nhảy được, chỉ hơi bị trật một chút thôi." Tần Vũ Kiều nhìn Tống Lệ Nga với vẻ mặt tha thiết, ngón cái và ngón trỏ tay phải khẽ nhéo lại, chừa ra một khe hở để thể hiện chỉ bị như vậy thôi.

"Còn nhảy?" Tống Lệ Nga liếc cô một cái: "Lỡ như nặng thêm thì sau này còn nhảy được nữa không? Em nghỉ ngơi cho tôi! Chờ khỏi hẳn rồi hãy nhảy. Buổi biểu diễn lần này, vai chính vẫn là Nguyệt Tuệ, ngoài ra sẽ thêm một tiết mục múa đơn nữa."

"Em còn trẻ, nhảy múa không cần phải vội vàng, đừng để lại bệnh."

Lý Tú Cầm đứng bên cạnh nhìn một lúc, biết được cô vì cứu một bé gái mà bị thương, ánh mắt nhìn cô càng thêm phần tán thưởng. Bây giờ trong quân đội không chỉ theo đuổi năng lực nghiệp vụ mà còn coi trọng giác ngộ tư tưởng chính trị, đồng chí trẻ này quả thật rất có tinh thần giúp đỡ người khác.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của đoàn trưởng Tống, Tần Vũ Kiều không dám hó hé gì thêm, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trên giường bệnh, tiếc thương cho cơ hội làm vai chính của mình đã tan biến.

*

"Cậu cũng không biết cẩn thận một chút, chân mà hỏng rồi thì phải giải ngũ về quê với Yến tỷ thôi." Triệu Tuyết Quyên nghe tin vội vàng chạy đến bệnh viện, lúc này đang gọt táo cho người bị thương.

“Lúc ấy tôi nào nghĩ được nhiều như thế? Thấy con bé sắp ngã xuống, trẻ con ngã rất nguy hiểm...” Tần Vũ Kiều nhận quả táo, chia một nửa cho Triệu Tuyết Quyên rồi cắn một miếng to.

“Thế này thì tiện cho Thẩm Nguyệt Tuệ quá, vị trí múa chính của cậu bay mất rồi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không sao, lần này không được thì lần sau làm lại!” Tần Vũ Kiều cũng thấy tiếc nuối, nhưng nhìn Triệu Tuyết Quyên còn tiếc hận hơn mình nên cũng thấy nguôi ngoai: “Cũng may là Nguyệt Tuệ vẫn luôn múa chính, lần này thời gian gấp gáp, cũng chỉ có cậu ấy mới thay thế được.”

Triệu Tuyết Quyên và Thẩm Nguyệt Tuệ vốn không ưa gì nhau, chủ yếu là do lần trước cô nghe thấy Thẩm Nguyệt Tuệ từ thành phố đến nói bọn họ xuất thân làng nhàng, trình độ múa không ra ra làm sao, giọng điệu rất khó nghe.

“Hừ!” Triệu Tuyết Quyên càng nghĩ càng tiếc, hai bím tóc cũng run lên theo, mang theo vài phần bực bội: “Mình còn tìm phóng viên quân báo chụp cho cậu một tấm ảnh nữa chứ, bây giờ thì hay rồi, công cốc hết. Không được, mình phải đi nói với anh phóng viên không chụp ảnh nữa, không thể để Thẩm Nguyệt Tuệ được lợi.”

“Thôi được rồi, để lần sau chụp, giữ cho tôi.”

Triệu Tuyết Quyên vừa nói với anh phóng viên báo quân đội là tạm thời không chụp ảnh nữa, thì người ta đã nhận nhiệm vụ đến bệnh viện quân khu chụp ảnh cho Tần Vũ Kiều.

Cạch!

“Đợi đến lúc đó, cậu xem báo là được.” Phóng viên Trần của báo Quân đội cất máy ảnh và bản thảo phỏng vấn chuẩn bị rời đi, trước khi đi còn lấy ra một chiếc gương nhỏ, trên đó in hình đồng chí Lôi Phong kèm theo dòng chữ [Học tập đồng chí Lôi Phong].

“Hoạt động học tập Lôi Phong tháng ba cần được tuyên truyền rộng rãi, đồng chí Tần Vũ Kiều, tinh thần giúp đỡ mọi người lần này của đồng chí rất phù hợp với chủ đề hoạt động. Đến lúc đó báo Quân đội sẽ đăng tải câu chuyện anh hùng của hai mươi chiến sĩ học tập Lôi Phong tiêu biểu bao gồm cả đồng chí.”

“Cảm ơn anh, phóng viên Trần.” Tần Vũ Kiều cầm chiếc gương tròn, trong lòng ấm áp, ngồi trên giường bệnh giơ tay chào theo nghi thức quân đội.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Vợ Chồng Quân Nhân Nơi Đại Viện

Số ký tự: 0