Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Đoàn Văn Công

Chương 22

2024-08-26 11:11:35

Đầu óc Lăng Chấn ong ong, nghe Mai tỷ miệng một mực động, lải nhải không ngừng.

Tiểu Mạn văn công đoàn người ta một cành hoa, tâm khí cao cũng bình thường. Người ta lớn lên xinh đẹp như vậy, chọn lựa lại lấy được hạng A ưu tú, muốn cái gì có cái đó, hiện tại có thể tranh thủ rồi.

"Cậu không biết à phó đoàn trưởng Lăng, hiện tại mỗi ngày đều có người tới tìm tôi nhờ vả môi giới, trong căn nhà trệt nhà tôi, quà muốn đưa cho Thời Mạn cũng sắp xếp không xong rồi."

Cho nên ta trở về bên ngươi, cũng nhanh đem tâm ý của những người khác mang qua, miễn cho bọn họ chờ lâu.

Nhìn sắc mặt Lăng Chấn tựa hồ càng ngày càng trầm, Mai tỷ cũng không biết có phải bởi vì sắc trời dần tối hay không.

Cô vẫn khuyên nhủ: "Ngươi cũng đừng gấp, trong tay ta còn có không ít cô nương tốt, chờ ngươi bận rộn xong, ta sẽ tiếp tục giới thiệu cho ngươi.

Chị Mai xác định Lăng Chấn trong khoảng thời gian này rất bận rộn, thần long thấy đầu không thấy đuôi, thường xuyên tìm anh cũng tìm không thấy.

Bất quá tóm lại không phải là chuyện của Thời Mạn, đã cùng người ta xem mắt nhiều ngày như vậy, cũng không thấy hắn lại đi tìm Thời Mạn.

Chị Mai lắc đầu, hai bên đều không để ý, cửa hôn sự này có thể thành?

Cũng trách cô nhìn lầm, đem hai người này cứng rắn hợp thành một đôi, còn cảm thấy hai người bọn họ trời đất tạo nên.

Tỷ lệ thành công của Mai tỷ làm mai rất cao, cô chưa từng thừa nhận loại đả kích thất bại này, cuối cùng trước khi rời đi cô vô cùng đau đớn khuyên Lăng Chấn, nếu có lần tới, nên chú ý đến tiểu cô nương, cũng không thể để tiểu cô nương da mặt mỏng chủ động chứ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lăng Chấn đứng tại chỗ, thật lâu không nhúc nhích, ánh trăng trên hành lang lặng lẽ rơi vào trên người hắn, bóng ma kéo dài trầm tư của hắn.

Thẳng đến khi tắt đèn hiệu thổi vang, phảng phất đem hắn từ trong trạng thái nào đó kéo trở về.

Hắn vẫn không có biểu tình gì, mặc dù không có người bên cạnh, tất cả cảm xúc cũng ẩn sâu dưới đáy biển.

Lăng Chấn đẩy cửa ra, đi vào ký túc xá, đèn điện của cả tòa nhà đã tắt hoàn toàn, hắn quen đường xoay chiếc đèn bàn kiểu cũ của mình ra.

Pin bên trong dùng lâu, ánh đèn càng mờ đi, đánh vào trước mặt hắn đã hoàn thành phòng ốc bản vẽ, còn có một trương liệt kê thật lâu trên danh sách --

Kẹo cưới (kẹo sữa thỏ trắng, kẹo cam thơm, kẹo bơ, kẹo thập cẩm Hải Yến)

Đặt lịch chụp ảnh cưới

Hoa đầu và váy cưới

Đồng hồ Tourbillon thương hiệu Shanghai

Xe đạp Phoenix

Một cặp rượu vang đỏ Corduroy Handmade Sofa

……

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cải tạo nhà mới (cách âm, nhà vệ sinh, ánh sáng ban ngày, bố trí)

Những thứ này đều bị Lăng Chấn vẽ lên, đều là công việc kết hôn mà Thời Mạn ghét bỏ.

Cô ngại kẹo cưới chủng loại không đủ nhiều, ngại không có hẹn trước đến tiệm chụp ảnh tốt nhất Bắc Kinh, ảnh kết hôn đợi rất lâu mới chụp được, ngại không có mặc áo cưới hoa văn xinh đẹp kết hôn, còn ngại nhãn hiệu đồng hồ đeo tay cùng xe đạp không phải tốt nhất, cũng ngại kiểu dáng vải vóc của đôi sô pha thủ công kia không đủ thời trang.

Lăng Chấn không thích bất kỳ sai lầm đáng lên án nào phát sinh, đời trước anh không biết yêu cầu của cô nhiều như vậy, cho nên chỉ dựa theo tiêu chuẩn kết hôn của những người khác mà làm, lại không nghĩ tới Thời Mạn không hài lòng.

Còn có phòng cưới, mỗi ngày sau khi kết hôn Thời Mạn đều phải oán giận vài câu.

Trên bản vẽ, Lăng Chấn mỗi đêm thay đổi dấu vết thường xuyên, có chỗ nào đó viết lại lau, đem giấy đều nhanh mài thấu, rốt cục định ra hài lòng phương án cải tạo.

Hắn hướng thủ trưởng quân khu làm báo cáo, thủ trưởng hôm nay vừa mới hạ chỉ thị, ra sức khen ngợi hắn hiểu được quan tâm thương cảm cuộc sống gia đình của các đồng chí đã kết hôn, đồng ý lập tức tiến hành cải tạo tu sửa cả tòa nhà gia thuộc.

Sau khi các đồng chí khác trong đoàn biết chuyện này, cũng bởi vậy mà vô cùng cảm kích hắn.

Lăng Chấn vốn chỉ là muốn giải quyết chuyện phiền toái trong hôn nhân tương lai, không nghĩ tới còn có thể nhận được thu hoạch ngoài ý muốn như lãnh đạo khen ngợi, binh lính kính yêu.

Ai ngờ càng bất ngờ hơn, là trở về gặp chị Mai, nhận được thư hồi âm của mình thì Mạn uyển chuyển từ chối.

Kiếp trước, rõ ràng không phải như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Đoàn Văn Công

Số ký tự: 0