Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Gả Nhầm Thành Quân Tẩu

Chương 14

2024-12-18 12:04:40

Cô tò mò muốn biết chuyện Quách Gia Vinh bị đánh hôm qua được giải quyết thế nào. Trong sách chỉ ghi sơ lược, không có chi tiết.

Niềm háo hức của cô không bị uổng phí. Đám phụ nữ đồng chí đã tụ tập ở cổng thôn, bàn tán rôm rả:

“Ai da, đầu anh ta sưng to như đầu heo ấy! Đủ các sắc màu, nhìn mà…”

“Đẹp cực kỳ!” Tô Nhụy cười hì hì, chen ngang.

Vừa nghe Tô Nhụy mở miệng, các chị em phụ nữ đồng loạt cười phá lên. Ở thôn Tiểu Bá, mọi người luôn đồng lòng khi nói về thôn Khánh Nam như thể có một kẻ thù chung.

Chẳng mấy chốc, hình ảnh thảm hại của Quách Gia Vinh được các chị em khắc họa rõ nét, sống động như thật.

Thực ra, Tô Nhụy đã nhiều lần nghĩ đến việc “dạy dỗ” Quách Gia Vinh. Cô từng thấy cha mình đặt sẵn bẫy thú dưới gầm giường, chỉ chờ ngày dụ Quách Gia Vinh vào núi, treo lên mà đánh cho một trận. Ý định của cô là khiến hắn từ bỏ hoàn toàn ý định theo đuổi cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dẫu sao, cô cũng chẳng sợ nhà họ Quách. Quách Khánh Vượng sớm muộn gì cũng sẽ gặp phải rắc rối lớn. Còn Quách Gia Vinh, vì muốn ăn cơm nóng hổi, rốt cuộc lại ở rể của một bà chị trung niên suốt ngày bị “dạy dỗ”. Nghĩ đến đó, Tô Nhụy bật cười hả hê.

Cô chưa kịp ra tay thì Quách Gia Vinh đã tự rước họa vào thân. Làm nhiều việc bất nghĩa, hắn ta còn cả gan ăn hết một nửa số bánh nếp của gã ngốc dùng để tặng, không bị đánh mới là chuyện lạ!

Khi mọi người trò chuyện rôm rả, đến giờ làm việc, Quách Khánh Vượng xuất hiện với gương mặt sưng một bên má. Dưới đôi mắt là quầng thâm xám xịt, trông cả người già nua, tiều tụy.

Phía xa xa, người đàn ông ngốc cũng lấp ló theo sau Quách Khánh Vượng. Nhưng lần này, đi cùng hắn ta còn có một vài người khác. Điều này khiến Tô Nhụy khá bất ngờ. Cô nghĩ rằng sau khi đánh người, hắn ta sẽ bị nhốt lại một thời gian. Hóa ra, gia đình của người này khá có thế lực cũng rất thương yêu hắn ta.

Khi bắt tay vào công việc, Tô Nhụy nhận ra có điều không ổn. Những người đi theo người đàn ông ngốc cứ liên tục nhìn về phía cô. Trong số đó, có một cặp vợ chồng trung niên trông rất giống người đàn ông ngốc, có lẽ là ba mẹ hắn.

Tô Nhụy nhớ lại tình tiết trong nguyên tác, lẽ ra thời điểm này nguyên chủ đã bị gả vào núi sâu, chứ không liên quan gì đến người đàn ông ngốc. Nghĩ mãi không thông, cô đành tự nhủ: “Giặc đến thì đánh, nước lên thì đắp đê. Mình cứ cắm rễ ở thôn Tiểu Bá, chẳng việc gì phải sợ.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Gả Nhầm Thành Quân Tẩu

Số ký tự: 0