Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Gả Nhầm Thành Quân Tẩu

Chương 16

2024-12-18 12:04:40

Quách Gia Vinh vừa chạy vừa nguyền rủa: “Lấy vợ xong thì thành đàn bà hết rồi!”

Phía sau, người đàn ông ngốc hung hăng đuổi theo, vừa chạy vừa hét lớn: “Ai cướp vợ tao, tao giết người đó!” So với dáng chạy tập tễnh của Quách Gia Vinh, gã ngốc nhanh nhẹn hơn hẳn.

Cũng may, khi gã ngốc đuổi gần kịp, hai người anh trai của hắn từ nhà chạy ra, lập tức khống chế hắn lại.

Trong khi đó, Tô Nhụy vừa về nhà vừa lấy dây thừng, định bụng dùng để giúp trói gã ngốc. Nhưng khi cô đến nơi, mọi chuyện đã xong. Người nhà đã tóm được gã ngốc còn Quách Gia Vinh thì vì vấp ngã trẹo chân, phải nhờ người đưa lên bệnh viện huyện kiểm tra.

Tô Nhụy nghĩ ngợi một lúc, rồi quyết định quay lại cánh đồng tiếp tục bẻ bắp.

“Cái hạng như hắn mà cũng đòi đi bệnh viện. Bình thường người ta chỉ cần đến thôn Nghĩa Vọng tìm người bẻ giúp vài cái là xong.” Một bà thím làm cùng không giấu nổi vẻ khinh thường trước bộ dạng “không có tiền đồ” của Quách Gia Vinh. “Con la nhà tôi khỏe như trâu còn bị người ta bẻ gãy, nói gì cái chân khẳng khiu của hắn.”

Tô Nhụy cúi đầu cười, nhưng khi nghĩ đến việc gã ngốc gọi mình là “vợ”, lòng cô không khỏi rối bời.

Đột nhiên, cô nhớ đến một tình tiết trong câu chuyện mà cô từng đọc. Một người đàn ông ngốc sau khi cưới vợ đã lên cơn điên, giết cả vợ lẫn gia đình cô ấy. Nghĩ đến đây, giữa ban ngày mà Tô Nhụy lạnh toát sống lưng.

Chưa kịp trấn tĩnh, chị cả của cô đã chạy hớt hải đến, giọng đầy lo lắng: “Cái tên ngốc ấy và cả nhà hắn đến nhà chúng ta rồi!”

“Cái gì? Bọn họ không về nhà sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Về gì mà về? Người ta đến để tìm em đấy!”

Tay ôm chặt một ôm cùi bắp, Tô Nhụy hiểu ngay chuyện gì đang đến. Điều cô không mong muốn nhất đã xảy ra. Cô từng nghĩ rằng không bị gả vào núi sâu là đã thoát hiểm, nhưng hóa ra vẫn còn “kiếp nạn” gã ngốc này đang chờ cô.

Một bà thím làm cùng, vốn là người tinh ý, thấy vậy liền hỏi: “Bọn họ đến nhà cháu làm gì thế?”

Tô Hồng Bội, chị cả của Tô Nhụy, thật thà trả lời: “Đến cầu hôn em ấy đấy!”

Bà thím ngạc nhiên: “Ai da, người ta như vậy... Chắc mang theo không ít lễ hỏi nhỉ?”

Hồng Bội giơ ba ngón tay lên, nói: “Ba trăm đấy!”

“Trời ạ, ba trăm đồng! Cao hơn cả nhà thành phố!” Bà thím tò mò: “Chốt hôn lễ khi nào vậy?”

Hồng Bội vừa định mở miệng, nhưng Tô Nhụy đã nhanh tay bịt miệng cô ta lại.

Cô nhắm mắt, bất lực nói: “Chị cả, em xin chị, bớt nói đi mà!”

Thêm bất kỳ lời nào nữa, cô biết mình sẽ bị đồn thổi thành “người vợ sinh con cho gã ngốc” mất thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Gả Nhầm Thành Quân Tẩu

Số ký tự: 0