Thập Niên 70 Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Chương 28

2024-10-11 15:47:15

"Không bán được đâu, mang đến Cung Tiêu Xã thì cũng chỉ đổi được ít xà phòng với dầu thắp, không có lời."

Ngư A Khấu nhíu mày: "Vậy trong thành thì sao ạ? Cháu nghe nói trong thành có chợ đen?"

Động tác trên tay Bà nội Ngư khựng lại, bà nghiêm mặt nói: "Cháu nghe ai nói chuyện chợ đen vậy? Nghe bà này, cháu mau quên hai chữ đó đi, đó không phải chỗ chúng ta có thể bén mảng đến đâu, bị bắt thì không phải chuyện đùa, để bà biết cháu đến đó thì bà... bà..."

Bà "bà" nửa ngày trời cũng không nói ra được câu sẽ đánh Ngư A Khấu một trận hay để cô nhịn đói một ngày.

"Bà sẽ phạt cháu chép phạt cả ngày!"

Ngư A Khấu xoay người ôm eo bà làm nũng: "Bà nội, cháu không đi đâu mà, bà đừng nóng, cháu chỉ vô tình nghe người ta nhắc đến thôi, sau này cháu không nói nữa."

Cô nịnh nọt thêm một câu: "Dù sao chim sẻ cũng nhiều, bà muốn cho nhà ai thì cho ạ, nhà mình bà là chủ."

Bà nội Ngư bị dỗ đến mức vui vẻ ra mặt, bà điểm lên trán Ngư A Khấu: "Cái con bé này... Bà định chia cho mỗi nhà quen biết trong thôn một ít, ít nhiều gì cũng là tấm lòng, Tiểu Khấu, bà nói cho cháu biết, tình cảm giữa người với người đều là từ những điều nhỏ nhặt mà ra, hôm nay cháu cho nhà kia nhánh hành, ngày mai nhà ấy lại cho cháu củ cải..."

Ngư A Khấu ngoan ngoãn gật đầu, bà nội đang dạy cô cách đối nhân xử thế.

Nhìn thấy cháu gái chăm chú lắng nghe, trong lòng Bà nội Ngư dâng lên nỗi chua xót, nếu Thạch Đầu và vợ nó còn sống thì đâu đến lượt bà phải dạy bảo những điều này.

Bà sờ lên mái tóc đã khô của cháu gái, xách giỏ lên.

"Tiểu Khấu, bà đi chia chim sẻ đây, thỏ với chim cháu cứ làm theo ý cháu nhé."

"Vâng ạ."

  *

Trong bếp, Ngư A Khấu dùng sức đảo thịt thỏ đang dính dưới đáy nồi để tránh bị cháy.

"A Khấu, tối nay nhà cháu ăn thịt à? Mùi thơm bay khắp nửa thôn rồi đấy."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngư A Khấu quay đầu nhìn người đang ghé vào cửa sổ bếp nói: "Hôm nay cháu may mắn bắt được một con rắn, bà cháu nói đợt gặm lúa vừa rồi mọi người trong nhà đều mệt mỏi, nên bảo cháu làm thịt rắn."

Người phụ nữ ghé cửa sổ lại trò chuyện thêm vài câu nhà cửa rồi mới rời đi.

Ngư A Khấu lau mồ hôi trên trán, vừa muốn khóc vừa muốn cười, đây đã là người thứ tám ngửi thấy mùi thịt chạy đến hỏi han rồi!

Nhà nào trong thôn cũng ở gần nhau, hơn nữa thời đại này lại chưa có máy hút mùi.

Chỉ cần đứng trước hàng rào hít một hơi là có thể biết được hôm nay nhà nào ăn món gì.

Chính vì vậy nên Ngư A Khấu không dám tùy tiện dùng cân đĩa để cải thiện cuộc sống của gia đình.

Cô mở nắp nồi, múc nửa bát thịt, bưng đến cho Ngư Hà đang ngồi trước bếp lò.

"Anh thử xem chín chưa? Vị thế nào."

Ngư Hà trong lòng vui như hoa nở, A Khấu vẫn là thương anh nhất.

Nếu không sao lại múc hẳn nửa bát cho anh thử chứ?

Anh gắp một miếng thịt thỏ sốt đậm màu lên, "Phù phù" thổi nguội, sau đó lập tức cho vào miệng.

"Á... Ngon... Á... Ngon quá."

Thấy Ngư Hà bị bỏng, cứ nhai hai miếng lại hít hà hai hơi rồi mới tiếp tục ăn, Ngư A Khấu không nhịn được lắc đầu.

Cô gắp một miếng thịt thỏ con cho vào miệng.

Quả nhiên, thịt thỏ rừng có mùi tanh nồng hơn thịt thỏ nhà, mặc dù đã được ngâm nước muối kỹ càng, lại thêm gia vị đậm đà để làm món thỏ ăn lạnh, nhưng mùi tanh vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Tuy nhiên, thịt thỏ rừng ăn ngon hơn thịt thỏ nhà, tuy không mềm bằng nhưng lại có cảm giác béo ngậy, sần sật hơn hẳn, lại thêm phần dai giòn mà thịt thỏ nhà không có.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong lúc nhai, Ngư A Khấu có thể cảm nhận được vị thịt thỏ tươi ngon, cay cay, đậm đà đang nhảy múa trên đầu lưỡi.

Chỉ là mùi tanh này cần phải nghĩ cách loại bỏ.

Ngư A Khấu suy nghĩ một lúc, sau đó cầm bát rỗng đi đến phòng bà nội, rót một ít rượu cao lương.

"Thêm củi vào cho lửa to lên anh."

Chờ lửa cháy lớn, Ngư A Khấu từ từ rót rượu trắng dọc theo thành nồi.

Trong nồi phát ra tiếng "xèo xèo", một làn hơi trắng bốc lên nghi ngút, theo làn hơi trắng là mùi thơm nồng nàn hơn, xen lẫn trong mùi thịt còn có mùi rượu thoang thoảng.

Ngư Hà hít hà, vẻ mặt say mê, miệng lẩm bẩm: "Thơm quá..."

Giọng nói sang sảng của thím Chu vang lên: "Tiểu Khấu! Lâu vậy rồi cháu còn chưa xào xong nữa hả? Chắc được rồi đấy! Xào nữa là thím ngửi thấy mùi thơm, lại phải ăn thêm hai cái bánh ngô mất!"

Ngoài cửa vang lên tiếng cười khúc khích.

Ngư A Khấu quay đầu lại thì thấy bà nội và chị họ đang bế hai em bé sinh đôi, tay chân quơ loạn xạ, đứng cười ở cửa.

Ngư Khê lên tiếng: "Vừa nãy mùi thơm nức mũi, Ba Ba với Đào Đào ngửi thấy liền tỉnh giấc."

Bà nội Ngư cầm lấy chiếc khăn lau treo sau cửa, phủi bụi trên người.

Khuôn mặt tràn đầy tự hào: "Tiểu Khấu nhà mình nấu ăn, có thể không thơm sao?"

Nói xong, bà nhận lấy cái xẻng từ tay cháu gái, múc năm bát thịt thỏ vào giỏ.

Bà đưa giỏ cho Ngư Hà: "Cháu mang đi biếu mọi người đi, còn nhớ nhà nào không đấy?"

Ngư Hà xách giỏ lên, chạy biến: "Cháu nhớ mà, nhưng bà ơi, cháu chưa về thì bà đừng có ăn cơm trước nhé!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Số ký tự: 0