Thập Niên 70 Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Chương 9

2024-10-11 15:47:15

Ngư A Khấu nhìn kẹo trên tay, rồi đưa mắt sang nhìn hiệu trưởng Trương. Thấy hiệu trưởng gật đầu, Ngư A Khấu mới nhận kẹo và lễ phép nói lời cảm ơn.

Nụ cười rạng rỡ trên gương mặt của nữ giáo viên như những đóa hoa đang đua nhau khoe sắc.

Còn các thầy giáo thì không có nhiều tâm tư phức tạp như vậy. Trong đầu họ lúc này chỉ có một suy nghĩ: "Cô này xinh thật!"

Lúc này, hiệu trưởng Trương bắt đầu giới thiệu lần lượt tám giáo viên trong văn phòng: "Đây là cô Tống, đây là thầy Lý, đây là cô Chu..."

Ngư A Khấu đi theo sau, vừa nghe hiệu trưởng giới thiệu vừa ghi nhớ từng người.

Sau khi hai bên đã chào hỏi xong, buổi thi bắt đầu.

Bàn thi là chiếc bàn làm việc được một giáo viên nào đó dọn dẹp tạm thời. Ngư A Khấu ngồi vào bàn, xung quanh là tám giáo viên.

Dưới sự chứng kiến của chín người, mười tám con mắt, Ngư A Khấu vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, tự tin, cầm bút bắt đầu làm bài.

Không ai nói với ai lời nào. Căn phòng im phăng phắc, chỉ nghe thấy tiếng ve sầu kêu râm ran ngoài cửa sổ.

Tống Quân bởi vì bị hiệu trưởng Trương oanh tạc lợi hại, lúc này trong lòng không phục, liền chắp tay sau lưng, đứng song song với hiệu trưởng Trương, nhìn Ngư A Khấu đáp đề. Ông ngược lại muốn nhìn một chút, người học sinh được bạn già khen thành một đóa hoa này, có phải thật sự lợi hại như vậy hay không.

Càng xem thần sắc càng nghiêm túc, không nói cái khác, chỉ riêng chữ viết xinh đẹp thanh tú này, đã bỏ xa học sinh lớp ông một con phố.

Hiệu trưởng Trương nhìn sắc mặt của Tống Quân, sự đắc ý trong lòng như muốn tuôn ra theo chân tóc.

Học sinh ưu tú như vậy là do một tay ông dạy dỗ!

Chính mình!

Sau khi Ngư A Khấu trả lời xong, lại kiểm tra một lần, vừa định nói đã làm xong, bài thi liền bị người ta rút ra từ phía sau lưng, một bài thi mới được đặt lên bàn, kèm theo giọng nam nghiêm khắc: "Tiếp tục làm!"

Ngư A Khấu:...

Được rồi, tiếp tục vùi đầu viết.

Chờ làm xong mấy bài thi, dừng bút, mới phát hiện các giám thị trước mặt đều không thấy đâu, cô nghi hoặc quay đầu lại, đã bị các giáo viên sau lưng bao vây, dọa đến tim ngừng đập.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sắc mặt Tống Quân kỳ dị hỏi: "Em làm những đề thi này không cần giấy nháp sao?"

Ngư A Khấu nén lại nhịp tim đang đập nhanh, đáp: "... Tạm thời không cần ạ."

Giọng nói của Tống Quân có chút kiềm nén: "Bài lớp 7 em đã làm xong, tiếp theo thi bài lớp 8 đi."

Ngư A Khấu nhịn xuống sự vui sướng trong lòng, ánh mắt sáng ngời gật đầu.

Mắt thấy Tống Quân lại muốn phát bài thi, cô Lý lúc trước cho kẹo vội vàng lên tiếng nhắc nhở: "Ngư A Khấu, em có muốn nghỉ ngơi một chút rồi thi tiếp không?"

Lời ngầm là hỏi có muốn đi vệ sinh hay không, dù sao cũng đã ngồi mấy tiếng đồng hồ.

Ngư A Khấu cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn cô, em không cần ạ."

Cô thi xong sớm một chút, các giáo viên giám thị cũng có thể đi ăn cơm sớm một chút.

Cô Lý xoa xoa đầu cô, ấm giọng: "Vậy mệt thì nói nhé."

Ngư A Khấu ngoan ngoãn gật đầu.

Chờ sau khi làm xong bài thi cuối cùng, ra khỏi văn phòng, mặt trời cũng đã từ phía đông trượt về phía tây.

Cô vừa vận động những ngón tay cứng đờ dưới gốc cây, vừa chờ hiệu trưởng Trương.

Đợi thật lâu, hiệu trưởng Trương mới tươi cười rạng rỡ, sóng vai cùng Tống Quân đi ra.

Nhìn thấy nụ cười trên mặt ông, Ngư A Khấu thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên, sau khi hai người đi tới, câu nói đầu tiên của Tống Quân là: "Em về nhà chờ thư thông báo trúng tuyển đi."

Ngư A Khấu xoay người cúi đầu, giọng nói vui mừng: "Cảm ơn thầy, các thầy vất vả rồi ạ."

Tống Quân: "Đây là điều mà chúng tôi, những người thầy phải làm, em mau về nhà nghỉ ngơi đi."

Hiệu trưởng Trương cũng không nói thêm gì, vỗ vỗ vai Tống Quân, liền dẫn Ngư A Khấu rời đi.

Trên đường về nhà, hiệu trưởng Trương liên tục dặn dò Ngư A Khấu sau này không được kiêu ngạo tự mãn, đến trường trung học số một phải càng thêm cố gắng, bị người ta bắt nạt phải tìm giáo viên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngư A Khấu vừa chân thành đáp ứng, trong đầu vừa nghĩ đến chuyện khác.

Hiện tại cô không sợ đến lúc đó có người đánh chủ ý lên danh ngạch của mình.

Dù sao cũng chỉ là danh ngạch lớp 7, môn Toán còn có thể học bù.

Nhưng Toán lớp 8 là một bước ngoặt, đã bỏ bút một thời gian, khi nhặt lên lại không thể hiểu nổi công thức trên bảng, huống chi là từ tiểu học nhảy thẳng lên lớp 8?

Lúc này, cô thật sự hy vọng có người đánh chủ ý vào danh ngạch của mình.

Cô rất muốn nhìn xem dáng vẻ những người đó tốn công vô ích, tức giận đến mức giậm chân.



Giống như Ngư A Khấu nghĩ lúc trước, hiện tại thật sự có người bị tức đến suýt chút nữa "một Phật xuất thế, hai Phật thăng thiên".

Tác giả có lời muốn nói:

Mình phát hiện ra rằng, cùng một chuyện, nhưng tư duy của nam và nữ lại khác nhau rất lớn, ví dụ như hôm nay mình hỏi bạn nam...

Mình: Lúc cậu nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, cậu sẽ hình dung cô ấy như thế nào?

Bạn: Mỹ nữ.

Mình: Cụ thể một chút.

Bạn: Đại mỹ nữ.

Mình: ...Thêm một chút từ ngữ hình dung, ví dụ như đẹp ở điểm nào.

Bạn (do dự): Dáng người đẹp, đại mỹ nữ?

Mình: ...

Mà nếu hỏi bạn nữ, cô ấy sẽ dùng rất nhiều từ ngữ để miêu tả ngoại hình của cô gái đó, khiến mình nghi ngờ cô ấy là từ điển sống.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Số ký tự: 0