[Thập Niên 70] Đừng Làm Cha Mẹ Thua Trên Vạch Xuất Phát
Chương 43:
Hạp Kim
2024-10-04 09:43:32
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trần Bằng Toàn là người đầu tiên bị cô bé lừa...sau đó cô lại chân thành nói: “Bí kíp này của tôi tuyệt đối không lừa mọi người, mọi người nhìn ba tôi đi, trước kia ông ấy là một người không biết cầu tiến như thế nào, tan làm một cái đã đi đánh bóng Binh Bàng, ngày thường cũng không học tập, chỉ biết xem xem, đi ngủ, nhưng hiện tại, còn ở bên cạnh đúc thúc tôi, ba tôi đã trưởng thành và nỗ lực học tập và làm việc, sau đó đã được phong danh hiệu “người ba mẫu mực”, còn được thưởng hơn ba mươi tệ nữa đó.”
Trần Bằng Toàn khẳng định gật gật đầu: “Cậu đừng nói nữa, tôi mua!”
Tống Đường dùng ánh mắt đầy tán dương nhìn Trần Bằng Toàn: “Cậu đó, nhất định là người sáng suốt nhất trong số trong tôi, một xu đã có thể có được một phương hướng tích cực cho ba mình, trên đời này làm gì còn chuyện gì hời hơn nữa, cậu đã có được nó rồi!”
Có người nhìn thấy Trần Bằng Toàn mua, cũng vô cùng thèm muốn.
Nếu bọn họ không mua, ba mẹ bọn họ sẽ bị tụt hậu thì phải làm sao?
Có một cô bé dứt khoát nói: “Tôi muốn một phần bí kíp thành long cho ba và bí kíp thành phượng cho mẹ!”
Tống Đường cười tít mắt: “Cầm lấy đi, tôi nói với cậu này, cứ tin tôi, không có vấn đề gì đâu!”
…
Hai vợ chồng Tống Thành vẫn chưa biết sự nghiệp rực rỡ của Tống Đường.
“Đây là gì?” Tống Thành nhìn bức tranh trên đầu giường, là một nhà ba người.
Sau khi nhìn rõ, anh mới cười nói, một nhà ba người, con gái anh đúng là có tâm mà.
Lúc này Lý Nam cũng đi tới: “Sao vậy?”
Tống Thành đưa bức tranh cho Lý Nam: “Xem đi, kiệt tác của con gái anh đó, đây là cổ vũ chúng ta cố gắng làm việc để mua nhà đó.”
Lý Nam cầm lấy bức tranh, lại thở dài, bây giờ không cần con gái thúc giục bà cũng phải tăng ca: “Hứa Mạnh định đưa em đi tham gia một hội nghị, bảo em chuẩn bị tài liệu cho cô ấy, lát nữa em xem sau.”
Tống Thành nói: “Vậy anh làm cùng em, người trong văn phòng cũng bảo anh viết cảm tưởng để khi nào cần sẽ đăng lên báo.
Hai người nhìn nhau một cái, hiểu rõ sự chua xót.
Nhớ đến trước kia, sao bọn họ có thể tăng ca chứ, bây giờ đã sớm nằm trên giường chơi, nhưng còn bây giờ thì...
Những con lừa trong đội sản xuất lừa cũng chưa cần mẫn bằng hai người bọn họ.
Sau khi về nhà, chuyện đầu tiên Trần Bằng Toàn làm chính là mở quyển bí kíp ra.
Bí kíp là một quyển sách nhỏ, trang đầu tiên là —— bồi dưỡng đại thụ cho tổ quốc, chống đỡ quốc gia hiện tại, góc phải bên dưới viết những thứ trẻ em nên chuẩn bị.
Trần Bằng Toàn ngồi ngay ngắn trên ghế, ngày thường làm bài tập cũng chưa được nghiêm túc như vậy nữa.
Cậu đọc từng chữ một, điều thứ nhất, nhất định phải đối xử kiên nhẫn với ba mẹ, yêu thương và quan tâm, điều thứ hai, mỗi lần ba mẹ tiến bộ đều phải cổ vũ, ca ngợi, điều thứ ba, mọi việc không thể nóng vội, phải đi từng bước một, nước ấm nấu ếch xanh, điều thứ tư, giúp ba mẹ hình thành thói quen sống và làm việc lâu dài...tổng cộng có mười điều, mỗi điều hai câu, ngắn gọn nhưng rất hợp lý.
Trần Bằng Toàn cảm thấy bí kíp này rất đáng mua.
Sau mười nguyên tắc này là những phương pháp hành động cụ thể, Trần Bằng Toàn đọc vô cùng kĩ càng cẩn thận.
Cậu ta rất hy mọng ba mình có thể giống như ba của Tống Đường, được người khác tôn trọng, thậm chí có thể trở thành cán bộ.
Có một câu nói rất đúng rằng, không muốn ba làm tướng thì không phải con ngoan.
Trần Bằng Toàn là người đầu tiên bị cô bé lừa...sau đó cô lại chân thành nói: “Bí kíp này của tôi tuyệt đối không lừa mọi người, mọi người nhìn ba tôi đi, trước kia ông ấy là một người không biết cầu tiến như thế nào, tan làm một cái đã đi đánh bóng Binh Bàng, ngày thường cũng không học tập, chỉ biết xem xem, đi ngủ, nhưng hiện tại, còn ở bên cạnh đúc thúc tôi, ba tôi đã trưởng thành và nỗ lực học tập và làm việc, sau đó đã được phong danh hiệu “người ba mẫu mực”, còn được thưởng hơn ba mươi tệ nữa đó.”
Trần Bằng Toàn khẳng định gật gật đầu: “Cậu đừng nói nữa, tôi mua!”
Tống Đường dùng ánh mắt đầy tán dương nhìn Trần Bằng Toàn: “Cậu đó, nhất định là người sáng suốt nhất trong số trong tôi, một xu đã có thể có được một phương hướng tích cực cho ba mình, trên đời này làm gì còn chuyện gì hời hơn nữa, cậu đã có được nó rồi!”
Có người nhìn thấy Trần Bằng Toàn mua, cũng vô cùng thèm muốn.
Nếu bọn họ không mua, ba mẹ bọn họ sẽ bị tụt hậu thì phải làm sao?
Có một cô bé dứt khoát nói: “Tôi muốn một phần bí kíp thành long cho ba và bí kíp thành phượng cho mẹ!”
Tống Đường cười tít mắt: “Cầm lấy đi, tôi nói với cậu này, cứ tin tôi, không có vấn đề gì đâu!”
…
Hai vợ chồng Tống Thành vẫn chưa biết sự nghiệp rực rỡ của Tống Đường.
“Đây là gì?” Tống Thành nhìn bức tranh trên đầu giường, là một nhà ba người.
Sau khi nhìn rõ, anh mới cười nói, một nhà ba người, con gái anh đúng là có tâm mà.
Lúc này Lý Nam cũng đi tới: “Sao vậy?”
Tống Thành đưa bức tranh cho Lý Nam: “Xem đi, kiệt tác của con gái anh đó, đây là cổ vũ chúng ta cố gắng làm việc để mua nhà đó.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Nam cầm lấy bức tranh, lại thở dài, bây giờ không cần con gái thúc giục bà cũng phải tăng ca: “Hứa Mạnh định đưa em đi tham gia một hội nghị, bảo em chuẩn bị tài liệu cho cô ấy, lát nữa em xem sau.”
Tống Thành nói: “Vậy anh làm cùng em, người trong văn phòng cũng bảo anh viết cảm tưởng để khi nào cần sẽ đăng lên báo.
Hai người nhìn nhau một cái, hiểu rõ sự chua xót.
Nhớ đến trước kia, sao bọn họ có thể tăng ca chứ, bây giờ đã sớm nằm trên giường chơi, nhưng còn bây giờ thì...
Những con lừa trong đội sản xuất lừa cũng chưa cần mẫn bằng hai người bọn họ.
Sau khi về nhà, chuyện đầu tiên Trần Bằng Toàn làm chính là mở quyển bí kíp ra.
Bí kíp là một quyển sách nhỏ, trang đầu tiên là —— bồi dưỡng đại thụ cho tổ quốc, chống đỡ quốc gia hiện tại, góc phải bên dưới viết những thứ trẻ em nên chuẩn bị.
Trần Bằng Toàn ngồi ngay ngắn trên ghế, ngày thường làm bài tập cũng chưa được nghiêm túc như vậy nữa.
Cậu đọc từng chữ một, điều thứ nhất, nhất định phải đối xử kiên nhẫn với ba mẹ, yêu thương và quan tâm, điều thứ hai, mỗi lần ba mẹ tiến bộ đều phải cổ vũ, ca ngợi, điều thứ ba, mọi việc không thể nóng vội, phải đi từng bước một, nước ấm nấu ếch xanh, điều thứ tư, giúp ba mẹ hình thành thói quen sống và làm việc lâu dài...tổng cộng có mười điều, mỗi điều hai câu, ngắn gọn nhưng rất hợp lý.
Trần Bằng Toàn cảm thấy bí kíp này rất đáng mua.
Sau mười nguyên tắc này là những phương pháp hành động cụ thể, Trần Bằng Toàn đọc vô cùng kĩ càng cẩn thận.
Cậu ta rất hy mọng ba mình có thể giống như ba của Tống Đường, được người khác tôn trọng, thậm chí có thể trở thành cán bộ.
Có một câu nói rất đúng rằng, không muốn ba làm tướng thì không phải con ngoan.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro