Thập Niên 70: Gả Cho Đại Lão Làm Quân Tẩu
Vội Vàng
Hạ Vãn Ca
2024-09-09 04:30:17
Có rất nhiều người vì để không xuống nông thôn mà kết hôn, những cán sự ở Ủy ban cách mạng cũng là người bình thường, thông thường những tình huống này không có ai cố ý đi tố cáo, họ cũng sẽ không nói gì, nhưng bây giờ Trương Thái Lan nói như vậy, bề ngoài thì lo lắng, nhưng trong lời nói lại đang nhắc nhở mọi người, Ôn Như Ý có khả năng sẽ chui lỗ hổng của chính sách.
Triệu Tú Hoa vốn dĩ nghe thấy câu nói đó của bà ta thì rất tức giận, nhưng suy nghĩ lại, bà cười nói: “Nếu chúng tôi thật sự muốn chui lỗ hổng này, thế lúc trước còn từ hôn làm cái gì? Trực tiếp gả cho người ta không phải được rồi sao, còn cần phải từ hôn?”
Bà nói như vậy cũng không sai, Trương Thái Lan trực tiếp cứng họng.
Hai người ở Ủy ban cách mạng có lẽ cũng nhìn ra được Triệu Tú Hoa có mâu thuẫn với người này, nhưng đây không phải là việc họ phải quản, người phụ nữ áo sơ mi hoa đó nhìn Triệu Tú Hoa nói: “Nếu như con gái cô sắp kết hôn rồi, thế thì nhanh chóng làm rõ mọi việc, đừng để đến lúc đó chúng tôi lại đến lần hai.”
Họ nói xong thì rời đi, đợi họ vừa đi, mấy người trong đại viện lập tức tiến tới, nhìn Ôn Như Ý hỏi: “Cháu có người yêu từ khi nào vậy, là đồng chí mà mẹ cháu nói do anh trai cháu giới thiệu sao?”
Mặc dù trong lòng Triệu Tú Hoa cũng đoán được ít nhiều, nhưng lúc này bà cũng nhìn Ôn Như Ý, vẻ mặt đầy thắc mắc, hôm nay con gái bà ra ngoài một chuyến, lúc quay về đã xác định quan hệ với Tần Trí Viễn rồi? Thế này cũng nhanh quá không?
Ôn Như Ý gật đầu, nếu như cô đã xác nhận quan hệ với Tần Trí Viễn, cô cũng không định giấu diếm, cô chỉ nhìn Triệu Tú Hoa, chớp chớp mắt: “Vâng ạ, hai ngày hôm nay bọn cháu đã xem mắt, cả hai đều cảm thấy thích hợp, cho nên xác định quan hệ rồi, hôm nay bọn cháu vừa mới đi xem phim về, cháu đang định về nói với mẹ cháu đấy.”
Triệu Tú Hoa nhìn ánh mắt dí dỏm của cô liền biết cô không có lừa người, nghĩ đến những lời lúc nãy của Trương Thái Lan, bà không nhịn được cười nói: “Con bé này, về sớm như vậy làm gì, có thể nói chuyện thêm một, hai tiếng nữa mà.”
Vẻ mặt Ôn Như Ý thẹn thùng: “Mẹ, anh ấy còn có việc, cho nên con về trước.”
Nghe cuộc đối thoại của hai người, lần này mọi người cũng tin rồi, dù sao thì hai hôm nay thấy Ôn Như Ý ăn mặc sửa soạn xinh đẹp như hoa, vừa nhìn là biết đi hẹn hò, nên hỏi tới tấp.
“Cháu tìm cũng nhanh quá nhỉ, mới có mấy ngày chứ? Đối phương là người như thế nào thế, nhân phẩm ra sao?”
“Phải đấy, cậu ấy là người ở đâu vậy, làm công việc gì, có thể khiến cháu nhanh như vậy đã gật đầu?”
Vốn dĩ Ôn Như Ý không định nói tình hình của Tần Trí Viễn, nhưng lúc này có một thím đột nhiên nói: “Có phải đồng chí quân nhân đứng nói chuyện với cháu ở cổng đại viện chúng ta ngày hôm qua không?”
Ôn Như Ý hơi ngây người một lúc, nhưng suy nghĩ lại cũng không ngạc nhiên, dẫu sao ngày hôm qua với giờ đó, địa điểm đó, họ có thể bị nhìn thấy cũng là điều bình thường: “Thím, thím đều nhìn thấy rồi à?”
Người thím đó gật đầu: “Đúng, thím thấy hai đứa cùng nhau lên chiếc xe con, thím còn tưởng lãnh đạo bộ phận nào tìm cháu nữa đấy, thì ra là người yêu của cháu, người yêu cháu là một quân nhân à?”
Triệu Tú Hoa vốn dĩ nghe thấy câu nói đó của bà ta thì rất tức giận, nhưng suy nghĩ lại, bà cười nói: “Nếu chúng tôi thật sự muốn chui lỗ hổng này, thế lúc trước còn từ hôn làm cái gì? Trực tiếp gả cho người ta không phải được rồi sao, còn cần phải từ hôn?”
Bà nói như vậy cũng không sai, Trương Thái Lan trực tiếp cứng họng.
Hai người ở Ủy ban cách mạng có lẽ cũng nhìn ra được Triệu Tú Hoa có mâu thuẫn với người này, nhưng đây không phải là việc họ phải quản, người phụ nữ áo sơ mi hoa đó nhìn Triệu Tú Hoa nói: “Nếu như con gái cô sắp kết hôn rồi, thế thì nhanh chóng làm rõ mọi việc, đừng để đến lúc đó chúng tôi lại đến lần hai.”
Họ nói xong thì rời đi, đợi họ vừa đi, mấy người trong đại viện lập tức tiến tới, nhìn Ôn Như Ý hỏi: “Cháu có người yêu từ khi nào vậy, là đồng chí mà mẹ cháu nói do anh trai cháu giới thiệu sao?”
Mặc dù trong lòng Triệu Tú Hoa cũng đoán được ít nhiều, nhưng lúc này bà cũng nhìn Ôn Như Ý, vẻ mặt đầy thắc mắc, hôm nay con gái bà ra ngoài một chuyến, lúc quay về đã xác định quan hệ với Tần Trí Viễn rồi? Thế này cũng nhanh quá không?
Ôn Như Ý gật đầu, nếu như cô đã xác nhận quan hệ với Tần Trí Viễn, cô cũng không định giấu diếm, cô chỉ nhìn Triệu Tú Hoa, chớp chớp mắt: “Vâng ạ, hai ngày hôm nay bọn cháu đã xem mắt, cả hai đều cảm thấy thích hợp, cho nên xác định quan hệ rồi, hôm nay bọn cháu vừa mới đi xem phim về, cháu đang định về nói với mẹ cháu đấy.”
Triệu Tú Hoa nhìn ánh mắt dí dỏm của cô liền biết cô không có lừa người, nghĩ đến những lời lúc nãy của Trương Thái Lan, bà không nhịn được cười nói: “Con bé này, về sớm như vậy làm gì, có thể nói chuyện thêm một, hai tiếng nữa mà.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẻ mặt Ôn Như Ý thẹn thùng: “Mẹ, anh ấy còn có việc, cho nên con về trước.”
Nghe cuộc đối thoại của hai người, lần này mọi người cũng tin rồi, dù sao thì hai hôm nay thấy Ôn Như Ý ăn mặc sửa soạn xinh đẹp như hoa, vừa nhìn là biết đi hẹn hò, nên hỏi tới tấp.
“Cháu tìm cũng nhanh quá nhỉ, mới có mấy ngày chứ? Đối phương là người như thế nào thế, nhân phẩm ra sao?”
“Phải đấy, cậu ấy là người ở đâu vậy, làm công việc gì, có thể khiến cháu nhanh như vậy đã gật đầu?”
Vốn dĩ Ôn Như Ý không định nói tình hình của Tần Trí Viễn, nhưng lúc này có một thím đột nhiên nói: “Có phải đồng chí quân nhân đứng nói chuyện với cháu ở cổng đại viện chúng ta ngày hôm qua không?”
Ôn Như Ý hơi ngây người một lúc, nhưng suy nghĩ lại cũng không ngạc nhiên, dẫu sao ngày hôm qua với giờ đó, địa điểm đó, họ có thể bị nhìn thấy cũng là điều bình thường: “Thím, thím đều nhìn thấy rồi à?”
Người thím đó gật đầu: “Đúng, thím thấy hai đứa cùng nhau lên chiếc xe con, thím còn tưởng lãnh đạo bộ phận nào tìm cháu nữa đấy, thì ra là người yêu của cháu, người yêu cháu là một quân nhân à?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro