Mau Kết Hôn Thô...
Độc Bộ Thiên Hạ
2024-08-07 16:33:21
Nhóm dịch: Bánh Bao
Cô cảm thấy đồ đạc của ba mẹ cho đều là của mình, tự nhiên không vui rồi.
Có điều hiện tại Túc Kiều Kiều không quan tâm những thứ này, cũng nguyện ý cho một ít kẹo đổi lấy sự thành thật của ba bé con này.
Đại Bảo tương đối hiểu chuyện, mang theo hai đứa em trai chơi đùa, ăn kẹo trong miệng, ánh mắt sung sướng nheo lại, vui vẻ nói: “Cô, có phải cô sắp lập gia đình không, vô cùng vui vẻ không?”
Nếu không làm thế nào cô có thể cho chúng nó kẹo chứ?
Túc Kiều Kiều lắc đầu, quyết đoán lắc đầu: “Không phải!”
Đại Bảo nghi hoặc nhìn cô, còn muốn nói cái gì, đôi mắt Túc Kiều Kiều nheo lại, căng thẳng mặt đe dọa nói: “Còn nói sẽ không cho mấy đứa ăn.”
Đại Bảo sợ tới mức lập tức lắc đầu, không dám nói nữa.
Túc Kiều Kiều mỉm cười, cũng có chút thèm ăn.
Thật ra hệ thống còn tồn tại không ít thứ, nhưng cô không dám sử dụng.
Bởi vì nguyên chủ không làm gì, nào có mấy thứ này, không phải đều do ba mẹ Túc cho sao?
Cô dám lấy ra kẹo mạch nha cũng là bởi vì thứ này ở nông thôn còn rất phổ biến, nguyên chủ thường xuyên ăn, vụng trộm giấu chút không sao, nếu đổi thành kẹo thỏ trắng, không có lý do hợp lý, mẹ cô khôn khéo, thoáng cái có thể nhìn ra có chỗ không đúng.
Lúc này, cô không khỏi hy vọng có thể nhanh chóng kết hôn, ít nhất cũng độc lập ra ngoài, Tống Thanh Hàm khẳng định sẽ không nhìn chằm chằm cô, hơn nữa hai nhà cách xa, đi nhanh cũng phải năm sáu phút, ba mẹ cũng không phát hiện ra.
Vừa nghĩ xong, liền nghe thấy tiếng nói của hệ thống Hồng Nương: “Nhiệm vụ 3, phát hiện ký chủ muốn kết hôn càng sớm càng tốt, bởi vậy mong ký chủ hãy sắp xếp xong mọi chuyện, phần thưởng: quỹ kết hôn năm đồng”
Túc Kiều Kiều miệng khẽ mở, năm đồng!
Rất nhiều sao?
Có điều muốn đính hôn, hình như không phải việc cô có thể nhúng tay vào sao?
Nghĩ đến đây, Túc Kiều Kiều có chút không được tự nhiên và xấu hổ.
...
Đã đến lúc làm việc buổi chiều.
Cơm nhà nhà họ Túc bình thường đều do Tôn Phương làm, bởi vì đồ đạc trong nhà nhiều như vậy.
Cô cảm thấy đồ đạc của ba mẹ cho đều là của mình, tự nhiên không vui rồi.
Có điều hiện tại Túc Kiều Kiều không quan tâm những thứ này, cũng nguyện ý cho một ít kẹo đổi lấy sự thành thật của ba bé con này.
Đại Bảo tương đối hiểu chuyện, mang theo hai đứa em trai chơi đùa, ăn kẹo trong miệng, ánh mắt sung sướng nheo lại, vui vẻ nói: “Cô, có phải cô sắp lập gia đình không, vô cùng vui vẻ không?”
Nếu không làm thế nào cô có thể cho chúng nó kẹo chứ?
Túc Kiều Kiều lắc đầu, quyết đoán lắc đầu: “Không phải!”
Đại Bảo nghi hoặc nhìn cô, còn muốn nói cái gì, đôi mắt Túc Kiều Kiều nheo lại, căng thẳng mặt đe dọa nói: “Còn nói sẽ không cho mấy đứa ăn.”
Đại Bảo sợ tới mức lập tức lắc đầu, không dám nói nữa.
Túc Kiều Kiều mỉm cười, cũng có chút thèm ăn.
Thật ra hệ thống còn tồn tại không ít thứ, nhưng cô không dám sử dụng.
Bởi vì nguyên chủ không làm gì, nào có mấy thứ này, không phải đều do ba mẹ Túc cho sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô dám lấy ra kẹo mạch nha cũng là bởi vì thứ này ở nông thôn còn rất phổ biến, nguyên chủ thường xuyên ăn, vụng trộm giấu chút không sao, nếu đổi thành kẹo thỏ trắng, không có lý do hợp lý, mẹ cô khôn khéo, thoáng cái có thể nhìn ra có chỗ không đúng.
Lúc này, cô không khỏi hy vọng có thể nhanh chóng kết hôn, ít nhất cũng độc lập ra ngoài, Tống Thanh Hàm khẳng định sẽ không nhìn chằm chằm cô, hơn nữa hai nhà cách xa, đi nhanh cũng phải năm sáu phút, ba mẹ cũng không phát hiện ra.
Vừa nghĩ xong, liền nghe thấy tiếng nói của hệ thống Hồng Nương: “Nhiệm vụ 3, phát hiện ký chủ muốn kết hôn càng sớm càng tốt, bởi vậy mong ký chủ hãy sắp xếp xong mọi chuyện, phần thưởng: quỹ kết hôn năm đồng”
Túc Kiều Kiều miệng khẽ mở, năm đồng!
Rất nhiều sao?
Có điều muốn đính hôn, hình như không phải việc cô có thể nhúng tay vào sao?
Nghĩ đến đây, Túc Kiều Kiều có chút không được tự nhiên và xấu hổ.
...
Đã đến lúc làm việc buổi chiều.
Cơm nhà nhà họ Túc bình thường đều do Tôn Phương làm, bởi vì đồ đạc trong nhà nhiều như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro