Chương 30 - Cố Bắc Đình, Tôi Ở Đây!
Thèm Khát Người...
2024-08-10 14:13:25
“Áu áu... Tiểu Kê.”Mộc Du Du vừa vào phòng liền trốn vào không gian.
“Chị, Cố Bắc Đình vẫn còn ở bên ngoài, lúc này chị vào?” Tiểu Kê không chút khách khí đá Mộc Du Du ra khỏi không gian.
“Tiểu Kê, em còn có nhân tính hay không.” Mộc Du Du tỏ vẻ rất ấm ức.
“Chị, chị thích Cố Bắc Đình.” Tiểu Kê lắc đầu máy.
Giá trị trên đầu, độ hảo cảm 100. Giá trị tình yêu là 0. Chứng tỏ Mộc Du Du đã thích Cố Bắc Đình rồi.
“Nhanh như vậy?” Mộc Du Du che mặt.
“Ai bảo chị thèm khát thân thể người ta.” Tiểu Kê cũng tỏ ra rất bất lực.
“A...Đừng nói nữa.”Mộc Du Du dùng chăn che mặt.
“Chị, vừa rồi chị còn nuốt nước miếng, em dám khẳng định Cố Bắc Đình đã nghe được.” Tiểu Kê rất không nể mặt vạch trần cô.
“Em đào một cái lỗ chôn chị đi.” Mộc Du Du muốn bày nát.
“Mưu sát ký chủ, em cũng sẽ hủy diệt.” Tiểu Kê sử dụng ý thức để điều khiển hệ thống trang trại thu hoạch trái cây và thực phẩm.
“...”
“Cốc cốc.” Cố Bắc Đình gõ cửa: “Tôi đi huấn luyện.”
“Được.” Mộc Du Du không mở cửa, chỉ đáp một tiếng.
Cố Bắc Đình ở cửa cười cười, xoay người cầm bình nước rời đi.
Không bao lâu sau, Cố Bắc Đình đi huấn luyện mang theo hai bình nước xông về.
Gõ cửa phòng Mộc Du Du.
“Sao anh lại quay lại?” Mộc Du Du mở cửa ra hỏi.
“Tôi phải đi làm nhiệm vụ, lát nữa phải đi.” Cố Bắc Đình nói.
“Hả, cần tôi chuẩn bị gì cho anh không? Tôi...”Mộc Du Du trong nháy mắt luống cuống, cô ấy chưa từng làm thứ này.
“không cần chuẩn bị, tôi lấy hai bộ quần áo mà thôi, cô ở nhà ngoan ngoãn chờ tôi, vài ngày nữa sẽ trở về.” Cố Bắc Đình nhìn cô.
Anh trở về phòng thu dọn hai bộ quần áo, nhìn cô thật sâu, rồi rời đi.
Mộc Du Du đi theo anh đến cửa, nhìn bóng lưng anh rời đi, đột nhiên chân chính cảm nhận được tâm tình làm quân tẩu.
Mãi cho đến khi không nhìn thấy Cố Bắc Đình, Mộc Du Du mới xoay người vào nhà.
Nhìn thấy cái quần quân phục rách nát Cố Bắc Đình treo trong sân kia, cô tháo nó xuống, lấy kim chỉ mua buổi sáng bắt đầu khâu lại.
“Chị, chị đã có dáng vẻ hiền thê lương mẫu nói trong sách rồi.” Âm thanh của Tiểu Kê truyền đến trong đầu.
“Nhóc con nhà em, ngay cả hiền thê lương mẫu cũng biết?” Mộc Du Du không khỏi bật cười.
“Chị, em ở thương thành mua mấy quyển tiểu thuyết đọc, bên trong có nói.”
“Chậc, nhóc con còn đọc tiểu thuyết à.” Mộc Du Du nhịn không được bắt đầu trêu chọc Tiểu Kê.
Quần được khâu lại, cô cắn đứt đầu dây, gấp quần lại, đặt lên giường trong phòng Cố Bắc Đình.
Đây là lần đầu tiên cô đến phòng Cố Bắc Đình, phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, chăn cũng xếp thành khối đậu hũ, cả phòng không có một thứ dư thừa nào, trên bàn làm việc đặt mấy quyển sách.
Cố Bắc Đình không có ở nhà, cả buổi chiều Mộc Du Du đều ở trong phòng phiên dịch sách, đến lúc nấu cơm tối, Mộc Du Du lấy con tôm treo trong giếng ra.
Vốn là muốn làm tôm cay, Cố Bắc Đình không có ở đây, cô liền tùy tiện làm một con tôm hấp, để ở trong không gian đủ cho cô ăn mấy ngày rồi.
Hai ngày nay Mộc Du Du đều không đi ra ngoài, đóng cửa phòng ở nhà dịch sách, rất nhanh quyển sách này đã dịch xong.
“Chị, Cố Bắc Đình vẫn còn ở bên ngoài, lúc này chị vào?” Tiểu Kê không chút khách khí đá Mộc Du Du ra khỏi không gian.
“Tiểu Kê, em còn có nhân tính hay không.” Mộc Du Du tỏ vẻ rất ấm ức.
“Chị, chị thích Cố Bắc Đình.” Tiểu Kê lắc đầu máy.
Giá trị trên đầu, độ hảo cảm 100. Giá trị tình yêu là 0. Chứng tỏ Mộc Du Du đã thích Cố Bắc Đình rồi.
“Nhanh như vậy?” Mộc Du Du che mặt.
“Ai bảo chị thèm khát thân thể người ta.” Tiểu Kê cũng tỏ ra rất bất lực.
“A...Đừng nói nữa.”Mộc Du Du dùng chăn che mặt.
“Chị, vừa rồi chị còn nuốt nước miếng, em dám khẳng định Cố Bắc Đình đã nghe được.” Tiểu Kê rất không nể mặt vạch trần cô.
“Em đào một cái lỗ chôn chị đi.” Mộc Du Du muốn bày nát.
“Mưu sát ký chủ, em cũng sẽ hủy diệt.” Tiểu Kê sử dụng ý thức để điều khiển hệ thống trang trại thu hoạch trái cây và thực phẩm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“...”
“Cốc cốc.” Cố Bắc Đình gõ cửa: “Tôi đi huấn luyện.”
“Được.” Mộc Du Du không mở cửa, chỉ đáp một tiếng.
Cố Bắc Đình ở cửa cười cười, xoay người cầm bình nước rời đi.
Không bao lâu sau, Cố Bắc Đình đi huấn luyện mang theo hai bình nước xông về.
Gõ cửa phòng Mộc Du Du.
“Sao anh lại quay lại?” Mộc Du Du mở cửa ra hỏi.
“Tôi phải đi làm nhiệm vụ, lát nữa phải đi.” Cố Bắc Đình nói.
“Hả, cần tôi chuẩn bị gì cho anh không? Tôi...”Mộc Du Du trong nháy mắt luống cuống, cô ấy chưa từng làm thứ này.
“không cần chuẩn bị, tôi lấy hai bộ quần áo mà thôi, cô ở nhà ngoan ngoãn chờ tôi, vài ngày nữa sẽ trở về.” Cố Bắc Đình nhìn cô.
Anh trở về phòng thu dọn hai bộ quần áo, nhìn cô thật sâu, rồi rời đi.
Mộc Du Du đi theo anh đến cửa, nhìn bóng lưng anh rời đi, đột nhiên chân chính cảm nhận được tâm tình làm quân tẩu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mãi cho đến khi không nhìn thấy Cố Bắc Đình, Mộc Du Du mới xoay người vào nhà.
Nhìn thấy cái quần quân phục rách nát Cố Bắc Đình treo trong sân kia, cô tháo nó xuống, lấy kim chỉ mua buổi sáng bắt đầu khâu lại.
“Chị, chị đã có dáng vẻ hiền thê lương mẫu nói trong sách rồi.” Âm thanh của Tiểu Kê truyền đến trong đầu.
“Nhóc con nhà em, ngay cả hiền thê lương mẫu cũng biết?” Mộc Du Du không khỏi bật cười.
“Chị, em ở thương thành mua mấy quyển tiểu thuyết đọc, bên trong có nói.”
“Chậc, nhóc con còn đọc tiểu thuyết à.” Mộc Du Du nhịn không được bắt đầu trêu chọc Tiểu Kê.
Quần được khâu lại, cô cắn đứt đầu dây, gấp quần lại, đặt lên giường trong phòng Cố Bắc Đình.
Đây là lần đầu tiên cô đến phòng Cố Bắc Đình, phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, chăn cũng xếp thành khối đậu hũ, cả phòng không có một thứ dư thừa nào, trên bàn làm việc đặt mấy quyển sách.
Cố Bắc Đình không có ở nhà, cả buổi chiều Mộc Du Du đều ở trong phòng phiên dịch sách, đến lúc nấu cơm tối, Mộc Du Du lấy con tôm treo trong giếng ra.
Vốn là muốn làm tôm cay, Cố Bắc Đình không có ở đây, cô liền tùy tiện làm một con tôm hấp, để ở trong không gian đủ cho cô ăn mấy ngày rồi.
Hai ngày nay Mộc Du Du đều không đi ra ngoài, đóng cửa phòng ở nhà dịch sách, rất nhanh quyển sách này đã dịch xong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro