Tôi Không Thích...
Khương Ti Chử Tửu
2024-08-15 13:36:36
nhóm dịch: bánh bao
Tô Anh rất hài lòng.
Nhưng người đàn ông đối diện lại nói hai người bọn họ không thích hợp.
Tô Anh khó hiểu hỏi: “Có phải vì tôi đến trễ mười phút không, vậy tôi xin lỗi anh.”
Cô dậy sớm chờ chủ nhiệm Kiều sắp xếp người đến đón con, kết quả bị cho leo cây, lúc này mới đến trễ.
Đinh Sùng nhìn cô gái đối diện, chủ nhiệm Kiều nói đối tượng xem mắt hôm nay của chú ta có một đứa con gái tám tuổi, chú ấy đoán chừng dù sao cũng phải cỡ hai mươi bảy tám tuổi.
Nhưng cô gái trước mắt, nhìn qua còn chưa tới hai mươi tuổi, với tuổi tác của chú ta đều có thể làm cha cô rồi.
Làm sao có thể chậm trễ một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy chứ, chủ nhiệm Kiều đúng là làm bậy mà.
Đinh Sùng tận tình khuyên nhủ: “Tôi nghe chủ nhiệm Kiều nói cô mất trí nhớ, có thể cô không hiểu tình hình xem mắt hiện tại, cho dù cô có con, thì điều kiện vẫn là nhóm trên cùng, đừng nghe Kiều chủ nhiệm lừa gạt, cẩn thận chọn một người đàn ông tốt tái giá, tôi thật sự không thích hợp.”
Dễ thấy cô gái Tô Anh này không thiếu đàn ông theo đuổi.
Tô Anh nhìn ngữ khí thành khẩn của chú ta, trong lúc nhất thời không thể hiểu được là chú ta chướng mắt mình, hay là thật tâm thật ý đề nghị.
Nhưng với dáng vẻ xinh đẹp như cô đây, ở ngoại thế cũng chưa từng bị ghét bỏ, nguyên chủ có dung mạo ngang ngửa cô, vậy mà vào thời thái bình lại bị đàn ông từ chối.
Trong lòng Tô Anh có chút không vui.
Nếu đối phương không muốn, Tô Anh cũng sẽ không quấn ấy người ta.
Cô đứng dậy rồi nói, “Được rồi, tạm biệt.”
Đinh Sùng bất đắc dĩ, chẳng lẽ cô gái này cho rằng chú ta đang ghét bỏ cô chứ.
Chú ta có tư cách gì ghét bỏ đây, chỉ là chú ta thật sự không xứng, bản thân tự biết mình.
Đinh Sùng thở dài, khó trách nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân, may mà mình là lão đàn ông có tự chủ.
Nếu còn trẻ hơn mười tuổi, vừa rồi cô gái ấm ức nói một tiếng “Tạm biệt”, có khi chú ta có thể lập tức gọi người quay lại đi.
May mắn không ở tuổi xúc động nữa, Đinh Sùng không muốn chậm trễ con gái nhà người ta.
......
Kiều Lan Lan ở ngoài cửa đều nghe được, ngay từ đầu lão Đinh quyết định gặp mặt Tô Anh, trong lòng cô ấy vô cùng lo lắng, bởi vì Tô Anh quá xinh đẹp, cô ấy sợ lão Đinh sẽ không chút do dự đáp ứng.
Nếu là vậy, thì cô ấy sẽ lựa chọn chúc phúc lão Đinh, ở thời khắc mấu chốt, không để cho lão Đinh bị oan uổng, tránh cho chú ấy xảy ra việc ngồi tù oan giống kiếp trước.
Nhưng lão Đinh vẫn là lão Đinh của kiếp trước, tự ti, chính trực, kiếp trước cô ấy thảm như vậy, mà lão Đinh vẫn cảm thấy không xứng với cô ấy.
Đời này thím Kiều giới thiệu Tô Anh như hoa như ngọc cho chú ta, so với Kiều Lan Lan còn nhỏ hơn một tuổi, thì làm sao lão Đinh có thể đồng ý.
Kiều Lan Lan đồng ý với thí mình đến hội hữu nghị, nhưng không đồng ý muốn xem mắt với Hàn Cảnh Viễn.
Tô Anh rất hài lòng.
Nhưng người đàn ông đối diện lại nói hai người bọn họ không thích hợp.
Tô Anh khó hiểu hỏi: “Có phải vì tôi đến trễ mười phút không, vậy tôi xin lỗi anh.”
Cô dậy sớm chờ chủ nhiệm Kiều sắp xếp người đến đón con, kết quả bị cho leo cây, lúc này mới đến trễ.
Đinh Sùng nhìn cô gái đối diện, chủ nhiệm Kiều nói đối tượng xem mắt hôm nay của chú ta có một đứa con gái tám tuổi, chú ấy đoán chừng dù sao cũng phải cỡ hai mươi bảy tám tuổi.
Nhưng cô gái trước mắt, nhìn qua còn chưa tới hai mươi tuổi, với tuổi tác của chú ta đều có thể làm cha cô rồi.
Làm sao có thể chậm trễ một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy chứ, chủ nhiệm Kiều đúng là làm bậy mà.
Đinh Sùng tận tình khuyên nhủ: “Tôi nghe chủ nhiệm Kiều nói cô mất trí nhớ, có thể cô không hiểu tình hình xem mắt hiện tại, cho dù cô có con, thì điều kiện vẫn là nhóm trên cùng, đừng nghe Kiều chủ nhiệm lừa gạt, cẩn thận chọn một người đàn ông tốt tái giá, tôi thật sự không thích hợp.”
Dễ thấy cô gái Tô Anh này không thiếu đàn ông theo đuổi.
Tô Anh nhìn ngữ khí thành khẩn của chú ta, trong lúc nhất thời không thể hiểu được là chú ta chướng mắt mình, hay là thật tâm thật ý đề nghị.
Nhưng với dáng vẻ xinh đẹp như cô đây, ở ngoại thế cũng chưa từng bị ghét bỏ, nguyên chủ có dung mạo ngang ngửa cô, vậy mà vào thời thái bình lại bị đàn ông từ chối.
Trong lòng Tô Anh có chút không vui.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu đối phương không muốn, Tô Anh cũng sẽ không quấn ấy người ta.
Cô đứng dậy rồi nói, “Được rồi, tạm biệt.”
Đinh Sùng bất đắc dĩ, chẳng lẽ cô gái này cho rằng chú ta đang ghét bỏ cô chứ.
Chú ta có tư cách gì ghét bỏ đây, chỉ là chú ta thật sự không xứng, bản thân tự biết mình.
Đinh Sùng thở dài, khó trách nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân, may mà mình là lão đàn ông có tự chủ.
Nếu còn trẻ hơn mười tuổi, vừa rồi cô gái ấm ức nói một tiếng “Tạm biệt”, có khi chú ta có thể lập tức gọi người quay lại đi.
May mắn không ở tuổi xúc động nữa, Đinh Sùng không muốn chậm trễ con gái nhà người ta.
......
Kiều Lan Lan ở ngoài cửa đều nghe được, ngay từ đầu lão Đinh quyết định gặp mặt Tô Anh, trong lòng cô ấy vô cùng lo lắng, bởi vì Tô Anh quá xinh đẹp, cô ấy sợ lão Đinh sẽ không chút do dự đáp ứng.
Nếu là vậy, thì cô ấy sẽ lựa chọn chúc phúc lão Đinh, ở thời khắc mấu chốt, không để cho lão Đinh bị oan uổng, tránh cho chú ấy xảy ra việc ngồi tù oan giống kiếp trước.
Nhưng lão Đinh vẫn là lão Đinh của kiếp trước, tự ti, chính trực, kiếp trước cô ấy thảm như vậy, mà lão Đinh vẫn cảm thấy không xứng với cô ấy.
Đời này thím Kiều giới thiệu Tô Anh như hoa như ngọc cho chú ta, so với Kiều Lan Lan còn nhỏ hơn một tuổi, thì làm sao lão Đinh có thể đồng ý.
Kiều Lan Lan đồng ý với thí mình đến hội hữu nghị, nhưng không đồng ý muốn xem mắt với Hàn Cảnh Viễn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro