Thập Niên 70: Kết Hôn Ba Năm Không Về Nhà, Quân Hôn Cũng Phải Ly

Đưa Cô Đi Mua S...

2024-12-29 01:24:52

Mua sắm là thiên tính của con gái, Giang Lê nhìn thấy quần áo muôn màu muôn vẻ, nhất thời ném sự bồn chồn ra sau đầu.

Đi dạo một vòng trên tầng ba, cuối cùng khóa chặt một quầy quần áo nữ.

Nhân viên bán hàng đang tiếp khách, liếc mắt nhìn Giang Lê thấy cô ăn mặc quê mùa cũng không đến tiếp đón cô.

Giang Lê bước vào cửa hàng, Thẩm Mặc đứng ở quầy thu ngân bên kia không đi theo vào, bên trong đều là nữ đồng chí mua quần áo, thử quần áo, một người đàn ông to lớn như anh vào không tiện.

Giang Lê đánh giá một vòng, nhanh chóng chọn hai bộ, đi đến trước phòng thử đồ, nhìn thấy thắt lưng nữ treo trên giá, chọn một chiếc cùng màu với váy.

Đợi khách hàng trước thử quần áo xong đi ra, Giang Lê mới đi vào.

Vào phòng thử đồ, cô cởi quần áo trên người ra, thay váy liền, sau đó thắt dây lưng.

Suy nghĩ một lúc, lại xõa hai bím tóc ra, xõa sau lưng.

Thay quần áo xong, Giang Lê bước ra, xoay một vòng trước gương.

Ừm, cô rất hài lòng.

Rất nhanh cô lại đi vào thay bộ thứ hai, bộ thứ hai trên là áo sơ mi hoa nhí, dưới phối với một chiếc váy đuôi cá màu đỏ.

Giang Lê dáng người đẹp, mặc quần áo lên, khiến những khách hàng khác đang chọn đồ sáng mắt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cuối cùng đều ngây ngốc nhìn cô chọn quần áo.

Giang Lê lại chọn mấy bộ, đang chuẩn bị thử quần áo.

Nhân viên bán hàng đột nhiên gọi cô lại, "Đồng chí, nếu cô không mua nhiều như vậy thì đừng thử mãi, quần áo chúng tôi còn phải bán, mặc bẩn rồi chúng tôi bán thế nào?"

Giang Lê: "?"

Quần áo không phải đều là thử rồi mới mua sao? Cô không thử làm sao biết cái nào vừa, cái nào không vừa?

Giờ phút này, nhân viên bán hàng đã coi Giang Lê là loại người chỉ thử không mua, nhân viên bán hàng họ gặp nhiều rồi, những người bình thường đến mua quần áo đều keo kiệt, căn bản không tin Giang Lê sẽ mua nhiều quần áo như vậy.

Giang Lê chỉ đến mua quần áo, cũng không muốn tranh cãi, quả nhiên dù ở thời đại nào, đều có người nhìn mặt mà bắt hình dong.

Giang Lê suy nghĩ một lúc, "Giúp tôi gói chiếc váy đã thử kia lại trước đi."

Cô nói ra lời này, ý là chắc chắn sẽ mua.

Quả nhiên, biểu cảm của nhân viên bán hàng lập tức thay đổi như gió xuân lướt qua, "Được, tôi lập tức gói lại cho cô."

Giang Lê tiếp tục đi thử quần áo khác, nhân viên bán hàng gói quần áo xong để ở quầy thu ngân, chuẩn bị đợi Giang Lê thử quần áo khác xong đi ra, đột nhiên một bàn tay cầm tiền và phiếu đưa qua.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhân viên bán hàng ngẩng đầu, nhìn thấy Thẩm Mặc ngây người một lúc, "Đây là quần áo vợ tôi chọn, tính tiền."

Người đàn ông trước mặt rất có khí thế, đôi mắt sâu thẳm như chim ưng của anh rơi vào người cô ta, không hiểu sao đè nặng khiến cô ta không thở nổi.

Thẩm Mặc cũng nhìn thấy nhân viên bán hàng này làm khó Giang Lê rồi.

Trên mặt không chút biểu cảm, giọng nói rất nhạt, "Cô ấy thử một bộ, mua một bộ."

Vừa nói xong, Giang Lê lại thay một bộ quần áo khác đi ra, quần áo cô thử dường như đều là may riêng cho cô.

Yết hầu Thẩm Mặc chuyển động, đôi mắt đen nhánh ẩn ẩn ánh lửa nóng rực.

Trong đầu chỉ có một suy nghĩ.

Mua cho cô nhiều quần áo đẹp để mặc.

"Được, được."

Nữ nhân viên bán hàng nuốt nước bọt, nhận lấy tiền và phiếu trong tay anh.

---

Nội tâm Thẩm Mặc OS: Mua, mua nhiều vào!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Kết Hôn Ba Năm Không Về Nhà, Quân Hôn Cũng Phải Ly

Số ký tự: 0