[Thập Niên 70] Mang Con Đi Tái Giá, Anh Chồng Quân Nhân Bất Ngờ Trở Về

Chương 35

2024-09-11 09:10:25

Thẩm Thanh Thanh còn chưa kịp kể chuyện vui ở trường cho Thẩm Quân Ngật nghe, giờ bị đẩy ra khỏi phòng, cô bé có chút không vui. Nhưng cô bé vẫn luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, hiểu rằng đây là chuyện của dì Trang và bố phải bàn bạc.

Vì vậy, cô bé ngoan ngoãn gật đầu, ôm cặp sách rời khỏi phòng, ngoan ngoãn ra ngoài làm bài tập.

Đợi Thẩm Thanh Thanh đi rồi, Trang Vũ Miên mới quay người, lo lắng hỏi Thẩm Quân Ngật.

"Có phải tim lại đau rồi không? Đã uống thuốc chưa?"

Thẩm Quân Ngật vịn bàn ngồi xuống, đáp một tiếng, nói: "Uống rồi."

"Uống lúc nào? Không có tác dụng sao?" Trang Vũ Miên nhìn hắn vẫn cậu mày không giãn ra, lại nói: "Có muốn đến phòng y tế xem không?"

"Không cần." Thẩm Quân Ngật giơ tay day day huyệt thái dương đang đau nhức, từ chối lời đề nghị của cô ta: "Có lẽ là do gặp ác mộng, nghỉ một lát là ổn thôi."

Trang Vũ Miên nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, giờ tái nhợt không còn chút máu, đầy vẻ mệt mỏi, không còn vẻ lạnh lùng thường ngày. Cô ta khẽ thở dài, lặng lẽ rót cho hắn một cốc nước nóng.

"Nhiều năm như vậy rồi, anh cũng nên buông bỏ đi, họ ở thế giới bên kia sẽ sống rất tốt. Hơn nữa cô ấy chắc chắn không muốn anh cứ mãi nhung nhớ họ như vậy."

Trang Vũ Miên nói rất nhiều nhưng Thẩm Quân Ngật không nghe lọt được bao nhiêu. Hắn nghĩ đến cảnh tượng trong mơ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô ôm Duệ Duệ đứng trên một con đường tối đen, nhìn hắn đầy thù hận, khuôn mặt thanh tú tràn ngập sự căm ghét dành cho hắn. Hắn muốn tiến lên nhưng cô không cho. Cuối cùng, cô còn quay người nhảy xuống vực sâu vạn trượng ngay trước mặt hắn.

Nghĩ đến cảnh cơ thể cô và Duệ Duệ rơi xuống như diều đứt dây, hắn lao đến bên bờ vực nhưng không thể nắm bắt được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn họ rơi xuống, biến mất khỏi tầm mắt hắn...

Thẩm Quân Ngật cụp mắt, nhìn cốc nước trên tay, nhàn nhạt nói: "Cô ấy sẽ không tha thứ cho tôi."

Trang Vũ Miên nhìn biểu cảm của Thẩm Quân Ngật, trong mắt đầy vẻ đau lòng.

Cô ta và Thẩm Quân Ngật là chiến hữu lâu năm. Năm đó, cô ta và Thẩm Quân Ngật cùng nhau đi thực hiện nhiệm vụ đặc biệt mà quân đội giao cho họ,

Vì tình hình đặc biệt, không thể để lộ thân phận thật nên họ đã đổi tên đổi họ. Bên trên cũng xóa hết mọi thông tin của họ, khiến thế gian không còn người này nữa, để họ có thể ngụy trang tốt hơn. Sau đó, trải qua nhiều lần sống chết, nhiệm vụ của họ cuối cùng cũng thành công.

Trở về quân đội, cấp trên đã gọi Thẩm Quân Ngật đến văn phòng. Trang Vũ Miên còn nhớ, tình hình ngày hôm đó. Hôm đó, Thẩm Quân Ngật cũng định đến xin phép cấp trên, muốn về nhà thăm. Nhưng khi hắn đi ra, người đàn ông trước kia vẫn bình tĩnh như núi Thái Sơn sụp đổ trước mặt cũng không đổi sắc mặt, giờ lại loạng choạng ôm ngực, mặt trắng bệch không còn chút máu.

Đó là lần đầu tiên Trang Vũ Miên nhìn thấy Thẩm Quân Ngật như vậy.

Cô ta và Thẩm Quân Ngật là đồng đội sát cánh chiến đấu, họ cùng nhau trải qua vô số thử thách sống chết. Ngay cả khi đạn bay qua trước mắt cũng không đổi sắc mặt nhưng lần này hắn thực sự suy sụp.

Đó là lần đầu tiên Trang Vũ Miên nhìn thấy Thẩm Quân Ngật, cũng là lần duy nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Mang Con Đi Tái Giá, Anh Chồng Quân Nhân Bất Ngờ Trở Về

Số ký tự: 0