Báo Cáo Kết Hôn
Kiều Vi An
2024-08-07 12:20:42
Hai kiếp của Tô Tiếu Tiếu cũng chưa từng kết hôn nên không biết cần tốn bao nhiêu tiền cũng không biết nên đi qua quy trình thế nào, nhưng cô biết bây giờ sáu trăm đồng tiền là một khoản tiền cực lớn, điều này chứng tỏ Hàn Thành coi trọng biểu hiện của mình, nguyên chủ không có cơ hội hiếu thuận với cha mẹ đã đi mà cô một lòng chỉ muốn rời khỏi nông thôn, sau này cô sẽ nghĩ cách đối xử tốt với Hàn Thành và con của anh, nên chút tiền này cứ coi như cô hiếu thuận thay cho nguyên chủ một chút vậy.
Cha mẹ nhà họ Tô nhìn bóng lưng của con gái mà đỏ hoe mắt đặc biệt là Lý Ngọc Phụng, bà ấy che miệng nước mắt có sao cũng không ngừng rơi được: “Ông nó, con gái chúng ta hiểu chuyện biết bao, đứa con gái ngoan một tay tôi chăm lớn, chúng ta chỉ có một đứa con gái như vậy, tôi không nỡ gả nó đi xa như thế, hu hu hu…”
Cha Tô vỗ lên vai mẹ Tô: “Được rồi, con cháu tự có phúc của con trai, chúng ta cũng không thể giữ con bé lại cả đời được, đều là tại tôi không tốt, kén cá chọn canh khiến con bé bị người ta đàm tiếu lâu như vậy, hôn lễ làm phải có thể diện một chút để con bé lấy chồng một cái nở mày nở mặt, Hàn Thành này thiệt tình…”
Cha Tô lắc đầu, phần lớn vẫn là vui mừng.
…
Tô Tiếu Tiếu dẫn Hàn Thành đi tìm thư ký đại đội xin thư giới thiệu kết hôn trước.
Hàn Thành lập tức choáng váng, anh hoàn toàn quên mất chuyện đăng ký kết hôn của mình cần phải báo cáo kết hôn trước và đối tượng còn phải thông qua kiểm tra chính trị.
Đến huyện, anh lập tức gọi điện về bộ đội liên tục đảm bảo nhà Tô Tiếu Tiếu ba đời bần nông, kiểm tra chính trị sẽ không có vấn đề gì, kêu bộ đội đặc biệt phê duyệt giấy chứng nhận kết hôn cho anh trước rồi kiểm tra chính trị sau.
Chính ủy suýt chút nữa thì kinh ngạc rớt cằm xuống đất, trong đoàn văn công bộ đội có vài đồng chí nữ nhìn trúng anh, đồng chí nữ trong bệnh viện quân đội nhìn trúng anh cũng rất nhiều, tổ chức dự định qua năm mới sẽ giới thiệu một người cho anh, không phải anh trở về thăm thân sao? Sao chẳng hiểu sao lại dẫn một cô vợ trở về thế này?
Hàn Thành là người tài giỏi xuất sắc trong thế hệ trẻ tuổi, tấm lòng nhân hậu y thuật cao siêu, là đối tượng trọng điểm đào tạo trong bộ đội, tuyên truyền nội bộ toàn là sự tích huy hoàng của anh, anh là nhân vật vô cùng quan trọng đến thủ trưởng bên thủ đô cũng vô cùng để ý đến anh, làm sao có khả năng cho anh không thông qua kiểm tra chính trị đã trực tiếp đăng ký kết hôn được? Anh đồng ý nhưng viện trưởng già cũng sẽ không đồng ý, sau này Hàn Thành chắc chắn là người làm nên đại sự nên lý lịch của anh chắc chắn phải sạch sẽ, trong sạch minh bạch, không cho phép có một vết nhơ nào.
Chính ủy chưa bao giờ từng thấy anh không đáng tin như vậy, tức giận trực tiếp lôi lão viện trưởng ra áp chế anh rồi cúp luôn điện thoại của anh.
Phía bên tổ chức không đồng ý, lần này Hàn Thành không biết nên giải thích với Tô Tiếu Tiếu thế nào mới phải, người nhà họ Tô không biết quy trình của quân nhân kết hôn, cũng đã tỏ ý xác định rõ không đăng ký kết hôn thì không cho cô đi cùng anh, quy trình kiểm tra chính trị bình thường ít cũng phải hai tháng mà nhiều thì nửa năm, con trai anh còn đang trong nước sôi lửa bỏng, lập tức đưa con đi đã là chuyện vô cùng cấp bách, giờ lại kêu anh đợi qua năm là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Dù sao Tô Tiếu Tiếu cũng không phải người của thời đại này nên quan điểm trinh tiết cũng không quan trọng đến vậy, cô biết quân nhân kết hôn và ly hôn đều không dễ dàng gì, cô còn tưởng năm bảy mươi không nghiêm trọng như vậy hoặc là Hàn Thành có quyền hạn đặc biệt gì đó, nhưng không ngờ anh lại quên mất quy trình, thấy bộ dạng bất đắc dĩ muốn nói lại thôi của anh khiến cô có hơi buồn cười, cũng không làm khó anh.
“Ngày mai bày cỗ trước sau đó em theo anh đến bộ đội, đợi qua kiểm tra chính trị rồi lại đăng ký kết hôn cũng không sao.”
Hàn Thành nhìn Tô Tiếu Tiếu với vẻ ngạc nhiên, anh không ngờ cô lại thấu tình đạt lý như vậy, lại bằng lòng đi theo anh.
Nhưng Hàn Thành vẫn có hơi băn khoăn: “Nhưng phía bên cha em…”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không sao, nếu như bọn họ hỏi em sẽ nói thật, không hỏi thì bỏ đi, đăng ký kết hôn sớm một chút hay muộn một chút không phải chuyện quan trọng gì.”
Cô nghiêng đầu: “Nếu như anh đối xử với em không tốt hoặc là em không hợp với cuộc sống làm vợ quân nhân vậy em vừa vặn có thể hối hận.”
Thật ra cô chỉ nói đùa, ở thời đại không có thư giới thiệu cũng khó đi được nửa bước này, nếu như cô không đi theo Hàn Thành thì chỉ có thể về thôn Tô Gia sau đó đợi bị các xã viên ở thôn Tô Gia nhổ mỗi người một bãi nước bọt dìm chết.
Cha mẹ nhà họ Tô nhìn bóng lưng của con gái mà đỏ hoe mắt đặc biệt là Lý Ngọc Phụng, bà ấy che miệng nước mắt có sao cũng không ngừng rơi được: “Ông nó, con gái chúng ta hiểu chuyện biết bao, đứa con gái ngoan một tay tôi chăm lớn, chúng ta chỉ có một đứa con gái như vậy, tôi không nỡ gả nó đi xa như thế, hu hu hu…”
Cha Tô vỗ lên vai mẹ Tô: “Được rồi, con cháu tự có phúc của con trai, chúng ta cũng không thể giữ con bé lại cả đời được, đều là tại tôi không tốt, kén cá chọn canh khiến con bé bị người ta đàm tiếu lâu như vậy, hôn lễ làm phải có thể diện một chút để con bé lấy chồng một cái nở mày nở mặt, Hàn Thành này thiệt tình…”
Cha Tô lắc đầu, phần lớn vẫn là vui mừng.
…
Tô Tiếu Tiếu dẫn Hàn Thành đi tìm thư ký đại đội xin thư giới thiệu kết hôn trước.
Hàn Thành lập tức choáng váng, anh hoàn toàn quên mất chuyện đăng ký kết hôn của mình cần phải báo cáo kết hôn trước và đối tượng còn phải thông qua kiểm tra chính trị.
Đến huyện, anh lập tức gọi điện về bộ đội liên tục đảm bảo nhà Tô Tiếu Tiếu ba đời bần nông, kiểm tra chính trị sẽ không có vấn đề gì, kêu bộ đội đặc biệt phê duyệt giấy chứng nhận kết hôn cho anh trước rồi kiểm tra chính trị sau.
Chính ủy suýt chút nữa thì kinh ngạc rớt cằm xuống đất, trong đoàn văn công bộ đội có vài đồng chí nữ nhìn trúng anh, đồng chí nữ trong bệnh viện quân đội nhìn trúng anh cũng rất nhiều, tổ chức dự định qua năm mới sẽ giới thiệu một người cho anh, không phải anh trở về thăm thân sao? Sao chẳng hiểu sao lại dẫn một cô vợ trở về thế này?
Hàn Thành là người tài giỏi xuất sắc trong thế hệ trẻ tuổi, tấm lòng nhân hậu y thuật cao siêu, là đối tượng trọng điểm đào tạo trong bộ đội, tuyên truyền nội bộ toàn là sự tích huy hoàng của anh, anh là nhân vật vô cùng quan trọng đến thủ trưởng bên thủ đô cũng vô cùng để ý đến anh, làm sao có khả năng cho anh không thông qua kiểm tra chính trị đã trực tiếp đăng ký kết hôn được? Anh đồng ý nhưng viện trưởng già cũng sẽ không đồng ý, sau này Hàn Thành chắc chắn là người làm nên đại sự nên lý lịch của anh chắc chắn phải sạch sẽ, trong sạch minh bạch, không cho phép có một vết nhơ nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chính ủy chưa bao giờ từng thấy anh không đáng tin như vậy, tức giận trực tiếp lôi lão viện trưởng ra áp chế anh rồi cúp luôn điện thoại của anh.
Phía bên tổ chức không đồng ý, lần này Hàn Thành không biết nên giải thích với Tô Tiếu Tiếu thế nào mới phải, người nhà họ Tô không biết quy trình của quân nhân kết hôn, cũng đã tỏ ý xác định rõ không đăng ký kết hôn thì không cho cô đi cùng anh, quy trình kiểm tra chính trị bình thường ít cũng phải hai tháng mà nhiều thì nửa năm, con trai anh còn đang trong nước sôi lửa bỏng, lập tức đưa con đi đã là chuyện vô cùng cấp bách, giờ lại kêu anh đợi qua năm là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Dù sao Tô Tiếu Tiếu cũng không phải người của thời đại này nên quan điểm trinh tiết cũng không quan trọng đến vậy, cô biết quân nhân kết hôn và ly hôn đều không dễ dàng gì, cô còn tưởng năm bảy mươi không nghiêm trọng như vậy hoặc là Hàn Thành có quyền hạn đặc biệt gì đó, nhưng không ngờ anh lại quên mất quy trình, thấy bộ dạng bất đắc dĩ muốn nói lại thôi của anh khiến cô có hơi buồn cười, cũng không làm khó anh.
“Ngày mai bày cỗ trước sau đó em theo anh đến bộ đội, đợi qua kiểm tra chính trị rồi lại đăng ký kết hôn cũng không sao.”
Hàn Thành nhìn Tô Tiếu Tiếu với vẻ ngạc nhiên, anh không ngờ cô lại thấu tình đạt lý như vậy, lại bằng lòng đi theo anh.
Nhưng Hàn Thành vẫn có hơi băn khoăn: “Nhưng phía bên cha em…”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không sao, nếu như bọn họ hỏi em sẽ nói thật, không hỏi thì bỏ đi, đăng ký kết hôn sớm một chút hay muộn một chút không phải chuyện quan trọng gì.”
Cô nghiêng đầu: “Nếu như anh đối xử với em không tốt hoặc là em không hợp với cuộc sống làm vợ quân nhân vậy em vừa vặn có thể hối hận.”
Thật ra cô chỉ nói đùa, ở thời đại không có thư giới thiệu cũng khó đi được nửa bước này, nếu như cô không đi theo Hàn Thành thì chỉ có thể về thôn Tô Gia sau đó đợi bị các xã viên ở thôn Tô Gia nhổ mỗi người một bãi nước bọt dìm chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro