Thập Niên 70: Mỹ Nhân Hằng Ngày Nuôi Con
Chương 3
Hạ Vãn Ca
2024-10-16 23:11:37
Nhà họ Trịnh bị thái độ lật lọng của cô làm cho tức điên, nên khi nói chuyện cũng không màng tình cảm gì, nhưng không ngờ vừa mới tranh cãi hai câu nguyên chủ đã lăn đùng ra ngất xỉu.
Thấy cô tỉnh rồi nhưng vẫn không nói tiếng nào, sắc mặt tái nhợt như bị mất máu, khiến cho trong lòng Triệu Thúy Xuân cũng khó chịu theo: “Hải Đường này, con trả lời mẹ một câu đi, hai vợ chồng nhà họ Trịnh vẫn đang đứng bên ngoài đợi quyết định của con đấy.”
“Nếu không đưa Đô Đô cho nhà họ Trịnh nuôi, có khi sau này cũng không kiếm được nhà nào tốt như vậy, con nghĩ kỹ lại đi.”
Hải Đường nghe vậy thì hoàn hồn, ngước mặt lên nhìn người phụ nữ trước mắt, tu vi pháp lực của cô ở yêu giới cũng không hề thấp, biết cả phép đổi hồn, cho nên cũng hiểu rất rõ tình hình hiện tại của chính mình.
——
Người tên Hải Đường kia đã chết rồi bị cô nhập vào, còn người phụ nữ đang nói chuyện này tên Triệu Thúy Xuân, là mẹ ruột của nguyên chủ, nhà họ Trịnh trong miệng bà ấy là gia đình đang muốn nhận nuôi đứa trẻ.
Không đợi cô trả lời, ngoài cửa đã truyền đến giọng nói của một người phụ nữ nói vọng vào:
“Thím Triệu, hai người đã bàn xong chưa…”
“Nếu vẫn chưa quyết định thì tới chiều mất, chúng tôi có thể dẫn đứa trẻ về nhà được rồi chứ…”
Người phụ nữ ngoài cửa nói xong còn không quên liếc nhìn cậu nhóc đang đứng trong góc, nếu không phải vì thấy đứa nhỏ này xinh đẹp, ngày sinh lại tốt thì nhà họ Trịnh bọn họ cũng không thèm quan tâm đến những điều kiện mà nhà họ Nhạc đưa ra sau khi nhận con nuôi.
“Chị Tạ, chị đừng vội.” Chị dâu cả nhà họ Nhạc - Tô Lan thấy cô ta lại có vẻ tức giận, vội tiến đến an ủi: “Dù sao cũng do tự mình sinh ra, trong lòng con bé thấy không nỡ cũng là chuyện bình thường, chị để mẹ tôi nói thêm vài câu nữa là được thôi.”
“Đâu phải chúng tôi cắt đứt liên lạc với nhà họ Nhạc luôn đâu, dáng vẻ này của cô ta không phải là đang làm lãng phí thời gian của chúng tôi sao?” Người phụ nữ bực bội, cô cảm thấy Hải Đường thực sự có bệnh: “Thẳng thắn chút đi, để còn đi…”
Còn chưa nói xong hết thì cửa phòng đột nhiên mở ra, một bóng người mảnh khảnh xuất hiện ở cửa phòng.
Người phụ nữ đang nói chuyện theo bản năng dừng lại, bình tĩnh đưa mắt nhìn qua, còn người đàn ông đi cùng đứng bên cạnh thì hai mắt sáng lên.
Phải nói Hải Đường đúng là trông như yêu tinh, làn da cô trắng lạnh, ngũ quan đẹp tự nhiên, vòng eo đã sinh con vừa thon thả lại mềm mại, đôi mắt quyến rũ hơi xếch lên như câu lấy lòng người, khiến cho người ta mê mẩn không khỏi xua đi lửa giận trong lòng.
Thấy cô tỉnh rồi nhưng vẫn không nói tiếng nào, sắc mặt tái nhợt như bị mất máu, khiến cho trong lòng Triệu Thúy Xuân cũng khó chịu theo: “Hải Đường này, con trả lời mẹ một câu đi, hai vợ chồng nhà họ Trịnh vẫn đang đứng bên ngoài đợi quyết định của con đấy.”
“Nếu không đưa Đô Đô cho nhà họ Trịnh nuôi, có khi sau này cũng không kiếm được nhà nào tốt như vậy, con nghĩ kỹ lại đi.”
Hải Đường nghe vậy thì hoàn hồn, ngước mặt lên nhìn người phụ nữ trước mắt, tu vi pháp lực của cô ở yêu giới cũng không hề thấp, biết cả phép đổi hồn, cho nên cũng hiểu rất rõ tình hình hiện tại của chính mình.
——
Người tên Hải Đường kia đã chết rồi bị cô nhập vào, còn người phụ nữ đang nói chuyện này tên Triệu Thúy Xuân, là mẹ ruột của nguyên chủ, nhà họ Trịnh trong miệng bà ấy là gia đình đang muốn nhận nuôi đứa trẻ.
Không đợi cô trả lời, ngoài cửa đã truyền đến giọng nói của một người phụ nữ nói vọng vào:
“Thím Triệu, hai người đã bàn xong chưa…”
“Nếu vẫn chưa quyết định thì tới chiều mất, chúng tôi có thể dẫn đứa trẻ về nhà được rồi chứ…”
Người phụ nữ ngoài cửa nói xong còn không quên liếc nhìn cậu nhóc đang đứng trong góc, nếu không phải vì thấy đứa nhỏ này xinh đẹp, ngày sinh lại tốt thì nhà họ Trịnh bọn họ cũng không thèm quan tâm đến những điều kiện mà nhà họ Nhạc đưa ra sau khi nhận con nuôi.
“Chị Tạ, chị đừng vội.” Chị dâu cả nhà họ Nhạc - Tô Lan thấy cô ta lại có vẻ tức giận, vội tiến đến an ủi: “Dù sao cũng do tự mình sinh ra, trong lòng con bé thấy không nỡ cũng là chuyện bình thường, chị để mẹ tôi nói thêm vài câu nữa là được thôi.”
“Đâu phải chúng tôi cắt đứt liên lạc với nhà họ Nhạc luôn đâu, dáng vẻ này của cô ta không phải là đang làm lãng phí thời gian của chúng tôi sao?” Người phụ nữ bực bội, cô cảm thấy Hải Đường thực sự có bệnh: “Thẳng thắn chút đi, để còn đi…”
Còn chưa nói xong hết thì cửa phòng đột nhiên mở ra, một bóng người mảnh khảnh xuất hiện ở cửa phòng.
Người phụ nữ đang nói chuyện theo bản năng dừng lại, bình tĩnh đưa mắt nhìn qua, còn người đàn ông đi cùng đứng bên cạnh thì hai mắt sáng lên.
Phải nói Hải Đường đúng là trông như yêu tinh, làn da cô trắng lạnh, ngũ quan đẹp tự nhiên, vòng eo đã sinh con vừa thon thả lại mềm mại, đôi mắt quyến rũ hơi xếch lên như câu lấy lòng người, khiến cho người ta mê mẩn không khỏi xua đi lửa giận trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro