Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mềm Mại Được Sủng Hằng Ngày
Chương 52
Thứ Lộ
2024-10-21 08:20:28
----
Giản Lộ chính là nhắm chuẩn cơ hội này, Giản Hoa Lâm không ở đây, Trương Thúy Hà liền đắn đo, mấy câu để cho bà đồng ý đính hôn.
Trương Thúy Hà trong lòng còn có chút hốt hoảng, nhất là bên kia không biết chồng mình bao giờ có thể trở về, bên này con gái lại nói chuẩn bị hai ngày tới xuất phát đi đến hải đảo.
"Lộ Lộ à, con đính hôn rồi sẽ đi ngay? Hay là chờ ba con trở về rồi nói sau."
Giản Lộ nhìn Trương Thúy Hà, cảm thấy người này không biết là ngây thơ hay là muốn chờ Giản Hoa Lâm trở về ngăn cản cô.
"Mẹ, chẳng lẽ mẹ muốn nhìn con lại bị ba sắp đặt gả cho thái giám nhà ai chịu khổ ạ?
Trương Thúy Hà có chút không đành lòng, nhưng cũng lo lắng Giản Hoa Lâm trở về sẽ ầm ĩ với bà.
"Thúy Hà à, còn thế nào nữa? Mặc kệ nói thế nào, cô cũng là người làm mẹ, Lộ Lộ đều là thịt trên người cô rớt xuống, cô nhẫn tâm nhìn con bé bị người ta chà đạp?
Tôi là thật lòng thật ý cảm thấy Lộ Lộ tốt, tôi cảm thấy con bé làm con dâu thích hợp, tôi cũng có thể cam đoan với cô, Trình Tranh nhà bọn tôi chắc chắn đối xử tốt với con bé.
Cô cũng đừng chậm trễ nữa, lấy sổ hộ khẩu ra, nhờ đại đội trưởng mở thư giới thiệu. Đến lúc đó cũng dễ mua vé xe lửa xuất phát."
Trương Thúy Hà bị một đống người trong phòng tấn công trái phải, mỗi người đều khuyên bà, bà vốn là một người không có chủ kiến, làm sao chống đỡ được, chỉ có thể đi vào trong nhà lấy sổ hộ khẩu giấu rất sâu trong gầm giường ra.
Vương Hà cũng là người thấy tốt thì nhận, bảo Hà Hồng Mai xem ngày lành tháng tốt cho hai đứa nhỏ, lại móc trong túi ra ba tấm thẻ đưa qua, Trương Thúy Hà lấy được tiền sính lễ, mới đưa sổ hộ khẩu.
Bà mối Hà Hồng Mai nhận lấy danh thiếp ngày sinh tháng đẻ của đứa trẻ hai bên, lại chuẩn bị xem ngày lành, tuy nhiên Vương Hà không sốt ruột, muốn cho hai đứa trẻ gặp mặt rồi nói sau.
"Vậy được, tôi thấy hai ngày hợp cho bọn họ cưới gả, một cái là ba tháng sau, một cái là nửa năm sau, đều kịp chuẩn bị, đến lúc đó để cho bọn họ tự mình chọn một cái đều được."
Mặc dù không tình nguyện, nhưng vẫn phải tuân theo quy củ, Trương Thúy Hà chọn hai quả trứng gà ở giỏ trong nhà cho bà mối, lúc này mới tiễn mọi người ra cửa.
Vội vàng đính hôn xong, Giản Lộ rốt cục thở phào nhẹ nhõm, hiện tại chỉ cần rời đi trước khi Giản Hoa Lâm được thả ra là được.
Hà Hồng Mai và Vương Hà cùng nhau ra khỏi sân Giản gia, Hà Hồng Mai trăm triệu lần không nghĩ tới Trình Tranh và Giản Lộ cách xa ngàn dặm có thể thành công, mấu chốt là còn trải qua một hồi phong ba bão táp, bà nhếch miệng cười, tiếng cười sang sảng vang lên.
"Sớm biết các người có thể thành công, lúc ấy tôi đã tác hợp rồi."
Vương Hà có được một cô con dâu vừa lòng tâm tình cũng tốt, vỗ vỗ tay Hà Hồng Mai.
"Vẫn là nhờ có cô."
"Vậy được, tôi chúc mừng các người trước, đến lúc đó tổ chức tiệc rượu ở đâu? Đến lúc đó chúng ta phân cao thấp một chút."
"Trình Tranh có nhiệm vụ, còn chưa có về được, tôi chuẩn bị để Lộ Lộ trực tiếp đi qua đó."
Hà Hồng Mai vừa nghe, liên tục gật đầu:
"Cũng đúng, không thể làm chậm trễ công việc của Trình Tranh nhà các cậu, làm quân nhân cũng rất bận rộn, làm người của quân đội cũng phải vất vả theo, cũng may Trình Tranh là đoàn trưởng, có thể theo quân.
Thời gian trước tôi làm mai cho một chiến sĩ không có được may mắn như vậy, vợ cũng là người trong nhà chọn cho, tuy nhiên cậu ta là trung đội trưởng, còn không có tư cách theo quân, nhiều nhất mỗi năm nghỉ thăm người thân một lần, thật khổ."
"Cũng không sao, làm quân nhân vốn không dễ dàng."
Vương Hà nói lời từ biệt với Hà Hồng Mai, hai người đi hai hướng ngược lại chuẩn bị về nhà.
Giải quyết xong một chuyện lớn, trái tim Vương Hà rốt cục có thể nhét lại vào trong trong, bà bước đi nhẹ nhàng mới được vài bước, chợt nghe thấy phía sau có người gọi bà.
"Dì Vương!"
Thanh âm giòn tan ngọt ngào, vừa nghe đã biết là con dâu của bà.
"Lộ Lộ, sao con lại ra ngoài? Bên ngoài rất lạnh. "
Giản Lộ chính là nhắm chuẩn cơ hội này, Giản Hoa Lâm không ở đây, Trương Thúy Hà liền đắn đo, mấy câu để cho bà đồng ý đính hôn.
Trương Thúy Hà trong lòng còn có chút hốt hoảng, nhất là bên kia không biết chồng mình bao giờ có thể trở về, bên này con gái lại nói chuẩn bị hai ngày tới xuất phát đi đến hải đảo.
"Lộ Lộ à, con đính hôn rồi sẽ đi ngay? Hay là chờ ba con trở về rồi nói sau."
Giản Lộ nhìn Trương Thúy Hà, cảm thấy người này không biết là ngây thơ hay là muốn chờ Giản Hoa Lâm trở về ngăn cản cô.
"Mẹ, chẳng lẽ mẹ muốn nhìn con lại bị ba sắp đặt gả cho thái giám nhà ai chịu khổ ạ?
Trương Thúy Hà có chút không đành lòng, nhưng cũng lo lắng Giản Hoa Lâm trở về sẽ ầm ĩ với bà.
"Thúy Hà à, còn thế nào nữa? Mặc kệ nói thế nào, cô cũng là người làm mẹ, Lộ Lộ đều là thịt trên người cô rớt xuống, cô nhẫn tâm nhìn con bé bị người ta chà đạp?
Tôi là thật lòng thật ý cảm thấy Lộ Lộ tốt, tôi cảm thấy con bé làm con dâu thích hợp, tôi cũng có thể cam đoan với cô, Trình Tranh nhà bọn tôi chắc chắn đối xử tốt với con bé.
Cô cũng đừng chậm trễ nữa, lấy sổ hộ khẩu ra, nhờ đại đội trưởng mở thư giới thiệu. Đến lúc đó cũng dễ mua vé xe lửa xuất phát."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương Thúy Hà bị một đống người trong phòng tấn công trái phải, mỗi người đều khuyên bà, bà vốn là một người không có chủ kiến, làm sao chống đỡ được, chỉ có thể đi vào trong nhà lấy sổ hộ khẩu giấu rất sâu trong gầm giường ra.
Vương Hà cũng là người thấy tốt thì nhận, bảo Hà Hồng Mai xem ngày lành tháng tốt cho hai đứa nhỏ, lại móc trong túi ra ba tấm thẻ đưa qua, Trương Thúy Hà lấy được tiền sính lễ, mới đưa sổ hộ khẩu.
Bà mối Hà Hồng Mai nhận lấy danh thiếp ngày sinh tháng đẻ của đứa trẻ hai bên, lại chuẩn bị xem ngày lành, tuy nhiên Vương Hà không sốt ruột, muốn cho hai đứa trẻ gặp mặt rồi nói sau.
"Vậy được, tôi thấy hai ngày hợp cho bọn họ cưới gả, một cái là ba tháng sau, một cái là nửa năm sau, đều kịp chuẩn bị, đến lúc đó để cho bọn họ tự mình chọn một cái đều được."
Mặc dù không tình nguyện, nhưng vẫn phải tuân theo quy củ, Trương Thúy Hà chọn hai quả trứng gà ở giỏ trong nhà cho bà mối, lúc này mới tiễn mọi người ra cửa.
Vội vàng đính hôn xong, Giản Lộ rốt cục thở phào nhẹ nhõm, hiện tại chỉ cần rời đi trước khi Giản Hoa Lâm được thả ra là được.
Hà Hồng Mai và Vương Hà cùng nhau ra khỏi sân Giản gia, Hà Hồng Mai trăm triệu lần không nghĩ tới Trình Tranh và Giản Lộ cách xa ngàn dặm có thể thành công, mấu chốt là còn trải qua một hồi phong ba bão táp, bà nhếch miệng cười, tiếng cười sang sảng vang lên.
"Sớm biết các người có thể thành công, lúc ấy tôi đã tác hợp rồi."
Vương Hà có được một cô con dâu vừa lòng tâm tình cũng tốt, vỗ vỗ tay Hà Hồng Mai.
"Vẫn là nhờ có cô."
"Vậy được, tôi chúc mừng các người trước, đến lúc đó tổ chức tiệc rượu ở đâu? Đến lúc đó chúng ta phân cao thấp một chút."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Trình Tranh có nhiệm vụ, còn chưa có về được, tôi chuẩn bị để Lộ Lộ trực tiếp đi qua đó."
Hà Hồng Mai vừa nghe, liên tục gật đầu:
"Cũng đúng, không thể làm chậm trễ công việc của Trình Tranh nhà các cậu, làm quân nhân cũng rất bận rộn, làm người của quân đội cũng phải vất vả theo, cũng may Trình Tranh là đoàn trưởng, có thể theo quân.
Thời gian trước tôi làm mai cho một chiến sĩ không có được may mắn như vậy, vợ cũng là người trong nhà chọn cho, tuy nhiên cậu ta là trung đội trưởng, còn không có tư cách theo quân, nhiều nhất mỗi năm nghỉ thăm người thân một lần, thật khổ."
"Cũng không sao, làm quân nhân vốn không dễ dàng."
Vương Hà nói lời từ biệt với Hà Hồng Mai, hai người đi hai hướng ngược lại chuẩn bị về nhà.
Giải quyết xong một chuyện lớn, trái tim Vương Hà rốt cục có thể nhét lại vào trong trong, bà bước đi nhẹ nhàng mới được vài bước, chợt nghe thấy phía sau có người gọi bà.
"Dì Vương!"
Thanh âm giòn tan ngọt ngào, vừa nghe đã biết là con dâu của bà.
"Lộ Lộ, sao con lại ra ngoài? Bên ngoài rất lạnh. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro