Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mềm Mại Được Sủng Hằng Ngày
Chương 54
Thứ Lộ
2024-10-21 08:20:28
----
Vương Hà mời một nhà ba người Lương Hải Sinh đi vào trong phòng, đi tới trước cửa nhà chính giới thiệu với Giản Lộ.
"Lộ Lộ, đây là chính ủy trong đoàn của Trình Tranh, Lương Hải Sinh và vợ cậu ấy Phùng Tú Tuệ, con gọi anh Lương và chị dâu là được, đây là Đôn Tử con trai bọn họ."
" Anh Lương, chị dâu, Đôn Tử."
Giản Lộ ngoan ngoãn chào hỏi, cô gái nhỏ vừa nghe là người trong đoàn Trình Tranh nhịn không được lén nhìn một cái, tất cả bọn họ nhìn có vẻ như rất tốt bụng.
"Dì, đây là ai vậy?"
Lương Hải Sinh và nhà Trình Tranh cách nhau không xa, cũng biết tình hình nhà anh, nhưng không nghe nói trong nhà có con gái, chẳng lẽ là họ hàng gì?
"Đây à, đây là vợ dì sắp xếp cho Trình Tranh!"
Lương Hải Sinh:??!!
Anh em mình có vợ rồi sao?
Cả nhà Lương Hải Sinh chạy tới mỗi người uống một chén nước, nghe Vương Hà kể chuyện xảy ra gần đây, trên mặt mỗi người đều vô cùng hưng phấn.
"Cái này còn có thể không đặc sắc hơn bằng phim chiếu trong doanh trại à?"
Cho dù Lương Hải Sinh ra vào chiến trường nhiều năm, gặp qua bao nhiêu sóng to gió lớn, giờ phút này vẫn là vì chuyện anh em mình vẫn chưa kết hôn đột nhiên có vợ mà cảm thấy khiếp sợ!
"Dì, Trình Tranh bây giờ còn đang chấp hành nhiệm vụ, đoán chừng qua vài ngày mới có thể trở về, chuyện này cậu ấy còn không biết đúng không?"
"Không biết, nhưng mà bà đây quyết định, nó còn dám có ý kiến chắc?"
Lương Hải Sinh thiếu chút nữa vỗ tay trầm trồ khen ngợi, Trình Tranh tuổi tác xấp xỉ anh ta và tham mưu trưởng Từ Lãng, mình và Từ Lãng đều là người có vợ có con, Trình Tranh vẫn độc thân, cái đó còn gọi là dầu muối đều không ăn.
"Lữ đoàn trưởng vì vấn đề cá nhân của cậu ấy mà rầu rĩ, bây giờ thì tốt rồi, vẫn là mẹ ruột có biện pháp trị cậu ấy!"
Lại liếc mắt nhìn người vợ tương lai của Trình Tranh, gương mặt xinh đẹp, cả người trắng trẻo, chỉ là nhìn có chút mảnh mai, không biết có chịu nổi bộ mặt lạnh lùng của Trình Tranh hay không.
Anh ta có chút lo lắng, lỡ Trình Tranh lấy tính tình thối tha lúc huấn luyện binh sĩ bình thường đối xử với người ta, không phải dọa người ta chạy mất à?
Thừa dịp không ai chú ý, Lương Hải Sinh nháy mắt với vợ Phùng Tú Tuệ, Phùng Tú Tuệ chống khuỷu tay qua, cảm thấy anh ta lại làm những việc quái gở.
"Trình Tranh nào có đúng sai không phân biệt như vậy, cô vợ nhỏ xinh đẹp thế này còn có thể gai mắt?"
Cô cũng không dám nhìn kỹ, chỉ cảm thấy người kia giống như tiên nữ, nhất là cặp mắt hoa đào long lanh lay động lòng người.
Ngay cả con trai mình, đứa bé sáu tuổi cũng đi đến trước mặt Giản Lộ, từng câu đều là dì xinh đẹp.
"Miệng em sao lại ngọt như vậy?"
Giản Lộ nhìn cậu nhóc được nuôi khỏe mạnh kháu khỉnh này, trong lòng sinh lòng thân thiết, lấy từ trong túi ra kẹo trái cây của dì Vương vừa mới cho.
"Thưởng cho em ăn một viên kẹo, được không?"
"Được! Cảm ơn dì xinh đẹp."
Lời này nếu là một người đàn ông nói, chính là tư tưởng tác phong có vấn đề, đùa giỡn nữ đồng chí, là một đứa trẻ nói, mọi người chỉ cảm thấy đáng yêu.
Tâm tình Vương Hà rất tốt, chỉ cảm thấy cả nhà Lương Hải Sinh tới đúng lúc.
"Hải Sinh à, dì nhờ con một việc.
"Dì à, sao lại nhờ vả chứ, con và Trình Tranh không khác anh em ruột thịt, người cứ nói, con chắc chắn sẽ làm tốt."
"Ai, vậy dì đây không khách khí với mọi người, mọi người ngày mốt trở về bộ đội đưa Lộ Lộ theo, vốn dĩ dì còn lo lắng cô ấy một mình đi xe lửa không an toàn, bây giờ các cậu vừa vặn phải trở về, một đường này giúp đỡ nhau nhé.."
"Không thành vấn đề, chúng ta khẳng định đưa người đến trước mặt Trình Tranh!"
Không ít chiến sĩ đều như vậy, gặp một lần hoặc là không gặp đã được trong nhà sắp xếp đính hôn, Lương Hải Sinh đã thành thói quen, dù sao quân nhân tụ tập ở trong đám đàn ông, nữ đồng chí cũng chưa gặp qua mấy người, càng khỏi nói đến tự do yêu đương.
Nhưng mà anh em tốt của mình đột nhiên có vợ, anh ta rất là tò mò, không biết lúc đó Trình Tranh sẽ có phản ứng gì, tính toán mấy ngày nữa cậu ta sẽ kết thúc nhiệm vụ trên biển trở về hải đảo.
"Em gái, đến lúc đó em đi cùng chúng tôi. "
Phùng Tú Tuệ rất nhiệt tình với Giản Lộ, vội vàng sắp xếp hành trình tiếp theo.
"Lão Lương, anh mau gọi người hỗ trợ mua vé."
"Được, chiến hữu của tôi sau khi xuất ngũ chuyển nghề làm việc ở nhà ga, tôi bảo anh ấy nghĩ biện pháp."
"Cảm ơn chị dâu, cảm ơn anh Lương."
Giản Lộ cứ như vậy cùng người một nhà Lương Hải Sinh định ra thời gian xuất phát, vào sáng sớm ngày mốt.
Vương Hà mời một nhà ba người Lương Hải Sinh đi vào trong phòng, đi tới trước cửa nhà chính giới thiệu với Giản Lộ.
"Lộ Lộ, đây là chính ủy trong đoàn của Trình Tranh, Lương Hải Sinh và vợ cậu ấy Phùng Tú Tuệ, con gọi anh Lương và chị dâu là được, đây là Đôn Tử con trai bọn họ."
" Anh Lương, chị dâu, Đôn Tử."
Giản Lộ ngoan ngoãn chào hỏi, cô gái nhỏ vừa nghe là người trong đoàn Trình Tranh nhịn không được lén nhìn một cái, tất cả bọn họ nhìn có vẻ như rất tốt bụng.
"Dì, đây là ai vậy?"
Lương Hải Sinh và nhà Trình Tranh cách nhau không xa, cũng biết tình hình nhà anh, nhưng không nghe nói trong nhà có con gái, chẳng lẽ là họ hàng gì?
"Đây à, đây là vợ dì sắp xếp cho Trình Tranh!"
Lương Hải Sinh:??!!
Anh em mình có vợ rồi sao?
Cả nhà Lương Hải Sinh chạy tới mỗi người uống một chén nước, nghe Vương Hà kể chuyện xảy ra gần đây, trên mặt mỗi người đều vô cùng hưng phấn.
"Cái này còn có thể không đặc sắc hơn bằng phim chiếu trong doanh trại à?"
Cho dù Lương Hải Sinh ra vào chiến trường nhiều năm, gặp qua bao nhiêu sóng to gió lớn, giờ phút này vẫn là vì chuyện anh em mình vẫn chưa kết hôn đột nhiên có vợ mà cảm thấy khiếp sợ!
"Dì, Trình Tranh bây giờ còn đang chấp hành nhiệm vụ, đoán chừng qua vài ngày mới có thể trở về, chuyện này cậu ấy còn không biết đúng không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không biết, nhưng mà bà đây quyết định, nó còn dám có ý kiến chắc?"
Lương Hải Sinh thiếu chút nữa vỗ tay trầm trồ khen ngợi, Trình Tranh tuổi tác xấp xỉ anh ta và tham mưu trưởng Từ Lãng, mình và Từ Lãng đều là người có vợ có con, Trình Tranh vẫn độc thân, cái đó còn gọi là dầu muối đều không ăn.
"Lữ đoàn trưởng vì vấn đề cá nhân của cậu ấy mà rầu rĩ, bây giờ thì tốt rồi, vẫn là mẹ ruột có biện pháp trị cậu ấy!"
Lại liếc mắt nhìn người vợ tương lai của Trình Tranh, gương mặt xinh đẹp, cả người trắng trẻo, chỉ là nhìn có chút mảnh mai, không biết có chịu nổi bộ mặt lạnh lùng của Trình Tranh hay không.
Anh ta có chút lo lắng, lỡ Trình Tranh lấy tính tình thối tha lúc huấn luyện binh sĩ bình thường đối xử với người ta, không phải dọa người ta chạy mất à?
Thừa dịp không ai chú ý, Lương Hải Sinh nháy mắt với vợ Phùng Tú Tuệ, Phùng Tú Tuệ chống khuỷu tay qua, cảm thấy anh ta lại làm những việc quái gở.
"Trình Tranh nào có đúng sai không phân biệt như vậy, cô vợ nhỏ xinh đẹp thế này còn có thể gai mắt?"
Cô cũng không dám nhìn kỹ, chỉ cảm thấy người kia giống như tiên nữ, nhất là cặp mắt hoa đào long lanh lay động lòng người.
Ngay cả con trai mình, đứa bé sáu tuổi cũng đi đến trước mặt Giản Lộ, từng câu đều là dì xinh đẹp.
"Miệng em sao lại ngọt như vậy?"
Giản Lộ nhìn cậu nhóc được nuôi khỏe mạnh kháu khỉnh này, trong lòng sinh lòng thân thiết, lấy từ trong túi ra kẹo trái cây của dì Vương vừa mới cho.
"Thưởng cho em ăn một viên kẹo, được không?"
"Được! Cảm ơn dì xinh đẹp."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời này nếu là một người đàn ông nói, chính là tư tưởng tác phong có vấn đề, đùa giỡn nữ đồng chí, là một đứa trẻ nói, mọi người chỉ cảm thấy đáng yêu.
Tâm tình Vương Hà rất tốt, chỉ cảm thấy cả nhà Lương Hải Sinh tới đúng lúc.
"Hải Sinh à, dì nhờ con một việc.
"Dì à, sao lại nhờ vả chứ, con và Trình Tranh không khác anh em ruột thịt, người cứ nói, con chắc chắn sẽ làm tốt."
"Ai, vậy dì đây không khách khí với mọi người, mọi người ngày mốt trở về bộ đội đưa Lộ Lộ theo, vốn dĩ dì còn lo lắng cô ấy một mình đi xe lửa không an toàn, bây giờ các cậu vừa vặn phải trở về, một đường này giúp đỡ nhau nhé.."
"Không thành vấn đề, chúng ta khẳng định đưa người đến trước mặt Trình Tranh!"
Không ít chiến sĩ đều như vậy, gặp một lần hoặc là không gặp đã được trong nhà sắp xếp đính hôn, Lương Hải Sinh đã thành thói quen, dù sao quân nhân tụ tập ở trong đám đàn ông, nữ đồng chí cũng chưa gặp qua mấy người, càng khỏi nói đến tự do yêu đương.
Nhưng mà anh em tốt của mình đột nhiên có vợ, anh ta rất là tò mò, không biết lúc đó Trình Tranh sẽ có phản ứng gì, tính toán mấy ngày nữa cậu ta sẽ kết thúc nhiệm vụ trên biển trở về hải đảo.
"Em gái, đến lúc đó em đi cùng chúng tôi. "
Phùng Tú Tuệ rất nhiệt tình với Giản Lộ, vội vàng sắp xếp hành trình tiếp theo.
"Lão Lương, anh mau gọi người hỗ trợ mua vé."
"Được, chiến hữu của tôi sau khi xuất ngũ chuyển nghề làm việc ở nhà ga, tôi bảo anh ấy nghĩ biện pháp."
"Cảm ơn chị dâu, cảm ơn anh Lương."
Giản Lộ cứ như vậy cùng người một nhà Lương Hải Sinh định ra thời gian xuất phát, vào sáng sớm ngày mốt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro