Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mềm Mại Được Sủng Hằng Ngày
Chương 55
Thứ Lộ
2024-10-21 08:20:28
----
Ngày hôm sau, thời tiết âm u, một trận tuyết lớn kéo đến, mọi người đều không dám ra ngoài, ai cũng ở trong nhà sưởi ấm.
Chỉ có nhà họ Giản là ồn ào náo nhiệt, ba chị em nhà họ Giản đã quay về nhà.
Giản Lộ hùng hổ tự định hôn, ba chị em nghe xong cũng toát mồ hôi, nhất là Giản Hân, lúc trước cô vô tình nghe được ba Giản muốn gả em gái mình cho nhà họ Hà, bây giờ thì mọi thứ đã ổn, đứa em nhỏ của mình kết hôn với quân nhân, thật sự là chuyện tốt.
"Nhưng mà đó là ở ngoài đảo xa, em đi chắc chắn sẽ chịu khổ."
Giản Nguyệt đang thu dọn hành lý cho Giản Lộ nói.
Nguyên thân không nhiều có quần áo lắm, tổng cộng lại chỉ có ba bốn bộ, hơn nữa ngoài đảo một năm bốn mùa rất nóng, không cần mặc đồ thật dày, thậm chí còn tiết kiệm được chút tiền mua bông.
" Chị à, ngoài đảo cũng rất tốt, mùa đông cũng không lạnh, còn có thể ăn hải sản."
Kiếp trước Giản Lộ rất thích ăn hải sản, thích đi nghỉ dưỡng ở đảo phía nam, cô làm việc rất chăm chỉ, nên thường tự thưởng cho bản thân một tuần nghỉ dưỡng vào kỳ nghỉ đông..
"Tâm trạng em có vẻ rất tốt." Giản Nguyệt cũng không đả kích sự tích cực của em gái.
"Mặc kệ nói thế nào chuyện hôn sự đã định, về sau hai người phải sống thật tốt mới là lẽ phải."
Tốt xấu gì Trình Tranh cũng là đoàn trưởng, điều kiện ở ngoài đảo kém cũng không sao, không ngược đãi em cô là được.
Giản Mộng ngồi ở một bên, ngược lại rất đồng ý với mối hôn sự này.
"Chị Giản Nguyệt à, ở đảo có khổ thì thế nào, lãnh tụ vĩ đại không phải cũng đã dạy chúng ta phải chịu khổ chịu khó sao? Hơn nữa, em cảm thấy em gái cùng Trình Tranh đính hôn rất tốt, dựa vào điều kiện này của Lộ Lộ, em cảm thấy gả vào trong thành phố đều được, dù sao thế nào cũng tốt hơn tìm đại một người trong xã của chúng ta."
Sau đó cô quay đầu lại nói với Giản Lộ: "Con bé này sau này tốt rồi, ở xa ba mẹ nhất."
"Em nói như vậy là sao?."
Giản Nguyệt không đồng ý Giản Hoa Lâm muốn đem em gái gả cho nhà họ Hà nhưng mà cô luôn có cảm giác là do nhà đó lừa gạt ba mẹ, cũng không biết rõ nội tình rắc rối thế nào.
Nếu để cho người ta nghe được, lại bị nói là bất hiếu.
Giản Mộng biết chị gái mình không nghĩ thông được, cũng không muốn đôi co với chị, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Giản Lộ, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Giản Lộ nhìn trái nhìn phải:
"Đúng là càng lớn càng đẹp, bây giờ càng đẹp hơn rồi."
Giản Lộ là người có vẻ ngoài đẹp nhất trong bốn chị em, nhất là từ khi xuyên việt tới nay, càng ngày càng trắng nõn, lông mày như màu chàm ở vùng núi nhìn gần tinh xảo, nhìn xa kinh diễm.
Giản Hân cùng Giản Lộ có mối quan hệ tốt nhất, đối với việc em gái muốn gả xa như vậy rất có chút không nỡ, Giản Hân kéo tay Giản Lộ, lưu luyến không rời:
"Sau này có thời gian nhớ trở về thăm chúng ta, em gả xa như vậy, nếu Trình Tranh khi dễ em người nhà cũng không có cách nào làm chỗ dựa cho em."
"Biết rồi ạ." Giản Lộ liếc mắt một cái, cảm thấy trong lòng ấm áp." Em sẽ không cho ai khi dễ em đâu".
"Tuổi không lớn nhưng giọng điệu lớn quá ha." Giản Mộng buông tay, vỗ vỗ đầu Giản Lộ.
"Tự em đã chọn lấy chồng xa như vậy, sau này cũng phải biết cẩn thận hơn, đừng ngơ ngơ ngốc ngốc như trước nữa, nếu không người khác càng muốn kiếm chuyện với em, có chuyện gì cứ bộc lộ hết ra cho chị."
"Em cứ xúi bậy Lộ Lộ "
Giản Nguyệt tiến lại kéo em gái ngồi xuống, dạy cô một số phép tắc cư xử với người khác.
"Sau này phải đối xử thật tốt với người khác, chịu thiệt cũng là một loại phúc, em vừa tốt tính vừa xinh đẹp, chắc chắn nhiều người sẽ thích em."
Ngày hôm sau, thời tiết âm u, một trận tuyết lớn kéo đến, mọi người đều không dám ra ngoài, ai cũng ở trong nhà sưởi ấm.
Chỉ có nhà họ Giản là ồn ào náo nhiệt, ba chị em nhà họ Giản đã quay về nhà.
Giản Lộ hùng hổ tự định hôn, ba chị em nghe xong cũng toát mồ hôi, nhất là Giản Hân, lúc trước cô vô tình nghe được ba Giản muốn gả em gái mình cho nhà họ Hà, bây giờ thì mọi thứ đã ổn, đứa em nhỏ của mình kết hôn với quân nhân, thật sự là chuyện tốt.
"Nhưng mà đó là ở ngoài đảo xa, em đi chắc chắn sẽ chịu khổ."
Giản Nguyệt đang thu dọn hành lý cho Giản Lộ nói.
Nguyên thân không nhiều có quần áo lắm, tổng cộng lại chỉ có ba bốn bộ, hơn nữa ngoài đảo một năm bốn mùa rất nóng, không cần mặc đồ thật dày, thậm chí còn tiết kiệm được chút tiền mua bông.
" Chị à, ngoài đảo cũng rất tốt, mùa đông cũng không lạnh, còn có thể ăn hải sản."
Kiếp trước Giản Lộ rất thích ăn hải sản, thích đi nghỉ dưỡng ở đảo phía nam, cô làm việc rất chăm chỉ, nên thường tự thưởng cho bản thân một tuần nghỉ dưỡng vào kỳ nghỉ đông..
"Tâm trạng em có vẻ rất tốt." Giản Nguyệt cũng không đả kích sự tích cực của em gái.
"Mặc kệ nói thế nào chuyện hôn sự đã định, về sau hai người phải sống thật tốt mới là lẽ phải."
Tốt xấu gì Trình Tranh cũng là đoàn trưởng, điều kiện ở ngoài đảo kém cũng không sao, không ngược đãi em cô là được.
Giản Mộng ngồi ở một bên, ngược lại rất đồng ý với mối hôn sự này.
"Chị Giản Nguyệt à, ở đảo có khổ thì thế nào, lãnh tụ vĩ đại không phải cũng đã dạy chúng ta phải chịu khổ chịu khó sao? Hơn nữa, em cảm thấy em gái cùng Trình Tranh đính hôn rất tốt, dựa vào điều kiện này của Lộ Lộ, em cảm thấy gả vào trong thành phố đều được, dù sao thế nào cũng tốt hơn tìm đại một người trong xã của chúng ta."
Sau đó cô quay đầu lại nói với Giản Lộ: "Con bé này sau này tốt rồi, ở xa ba mẹ nhất."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em nói như vậy là sao?."
Giản Nguyệt không đồng ý Giản Hoa Lâm muốn đem em gái gả cho nhà họ Hà nhưng mà cô luôn có cảm giác là do nhà đó lừa gạt ba mẹ, cũng không biết rõ nội tình rắc rối thế nào.
Nếu để cho người ta nghe được, lại bị nói là bất hiếu.
Giản Mộng biết chị gái mình không nghĩ thông được, cũng không muốn đôi co với chị, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Giản Lộ, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Giản Lộ nhìn trái nhìn phải:
"Đúng là càng lớn càng đẹp, bây giờ càng đẹp hơn rồi."
Giản Lộ là người có vẻ ngoài đẹp nhất trong bốn chị em, nhất là từ khi xuyên việt tới nay, càng ngày càng trắng nõn, lông mày như màu chàm ở vùng núi nhìn gần tinh xảo, nhìn xa kinh diễm.
Giản Hân cùng Giản Lộ có mối quan hệ tốt nhất, đối với việc em gái muốn gả xa như vậy rất có chút không nỡ, Giản Hân kéo tay Giản Lộ, lưu luyến không rời:
"Sau này có thời gian nhớ trở về thăm chúng ta, em gả xa như vậy, nếu Trình Tranh khi dễ em người nhà cũng không có cách nào làm chỗ dựa cho em."
"Biết rồi ạ." Giản Lộ liếc mắt một cái, cảm thấy trong lòng ấm áp." Em sẽ không cho ai khi dễ em đâu".
"Tuổi không lớn nhưng giọng điệu lớn quá ha." Giản Mộng buông tay, vỗ vỗ đầu Giản Lộ.
"Tự em đã chọn lấy chồng xa như vậy, sau này cũng phải biết cẩn thận hơn, đừng ngơ ngơ ngốc ngốc như trước nữa, nếu không người khác càng muốn kiếm chuyện với em, có chuyện gì cứ bộc lộ hết ra cho chị."
"Em cứ xúi bậy Lộ Lộ "
Giản Nguyệt tiến lại kéo em gái ngồi xuống, dạy cô một số phép tắc cư xử với người khác.
"Sau này phải đối xử thật tốt với người khác, chịu thiệt cũng là một loại phúc, em vừa tốt tính vừa xinh đẹp, chắc chắn nhiều người sẽ thích em."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro