Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mềm Mại Được Sủng Hằng Ngày

Chương 57

Thứ Lộ

2024-10-21 08:20:28

----

Trên xe gập ghềnh cả một buổi, hai người cũng tới nhà ga thị trấn, giao Giản Lộ cho Phùng Tú Tuệ, Vương Hà lại nói vài câu dễ nghe:

"Tú Tuệ, Lộ Lộ nhà dì lần đầu tiên đi xa nhà, không khéo lại sợ người lạ, con chịu khó chăm sóc nó dùm dì được không?"

"Dì à, dì yên tâm, Trình Tranh cũng không khác anh em trong nhà của con là mấy, con cũng nhất định coi Lộ Lộ như em ruột của con" 

"Được rồi, có hai con ở đây dì yên tâm rồi, mau lên xe đi."

Chia tay mấy người bọn họ ở nhà ga xe lửa xong, Vương Hà nghe tiếng xe lửa nổ máy mà đi, ở trong sương khói lượn lờ đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.

Đoàn tàu lửa nổ vang, vọt về phía trước, khói trắng từ phía sau xe toả ra làm mờ tầm nhìn của người ở lại.

Trong xe chật chội hành khách còn có thêm hành lý lớn nhỏ, bây giờ vé xe lửa không dễ mua, nhất là vé giường nằm, một nhà Lương Hải Sinh nhờ bạn bè mua được hai vé ghế cứng, sau đó lại nhờ người mua giúp Giản Lộ một vé.

Giản Lộ lần đầu tiên bước lên xe lửa thập niên bảy mươi, đi theo Lương Hải Sinh chen qua đám người chật chội, cảm giác lục phủ ngũ tạng cũng muốn thẳng theo một đường, mãi đến khi ngồi vào chỗ ngồi cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Một hàng ghế cứng có thể ngồi ba người, Giản Lộ dựa vào cửa sổ, Phùng Tú Tuệ ngồi ở giữa, Lương Hải Sinh ngồi cạnh lối đi nhỏ, con trai hai người thì lăn qua lăn lại, lúc thì muốn ngồi cạnh mẹ, lúc lại muốn chạy vòng vòng xem.

"Ngoan một chút, đừng chạy linh tinh, dạo gần đây bắt cóc rất nhiều, nhỡ con bị bắt mất đó."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phùng Tú Tuệ mỗi lần ra khỏi nhà đều dặn dò con trai nhỏ không được chạy linh tinh, cái này rất đúng, dạo gần đây bắt cóc rất nhiều.

"Con biết rồi ạ, mẹ, con đánh được luôn người bắt cóc á!"

Nhóc con còn nhỏ đúng là không biết sợ nắm chặt nắm đấm nhỏ của mình, cảm thấy mình không thể để người ba là quân nhân mất mặt được.

Giản Lộ nhìn đứa bé khỏe mạnh kháu khỉnh này, thiếu chút không nhịn được mà cười ra tiếng.

Đúng là có chí khí nam nhi thật.

"Đừng nghe nó nói bậy, nó giống như ba nó vậy đó."

Phùng Tú Tuệ thuần thục mà cất đồ, sau đó  lấy ra hai cốc tráng men của nhà mình, tiếp đến lại cầm lấy cốc của Giản Lộ, đưa cho người chồng mình:

"Anh này, anh chuẩn bị nước ấm đi"

Lương Hải Sinh mặc một thân quân phục  màu trắng, tràn đầy nghị lực, nhận lấy đồ rồi đi ra ngoài, sau lưng còn có một cái đuôi nhỏ chạy lon ton theo sau.

"Ba, con đi với ba!"

"Vậy con phải theo sát ba con, đừng để bị lạc. Anh à, coi con kỹ một chút"

"Biết rồi!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Biết rồi ạ!"

Hai cha con trăm miệng một lời đáp lại lời dặn dò của Phùng Tú Tuệ .

Chuyến xe lửa này xuất phát từ thành phố C phía bắc, đi qua khoảng hai mươi thành phố để đến thành phố H ở phía nam, lúc Giản Lộ nghe nói chuyến xe lửa này phải chạy năm ngày bốn đêm, thì cực kỳ nhớ xe lửa và đường sắt cao tốc ở thời hiện đại.

Trên xe lửa có bán đồ ăn mà không cần sử dụng phiếu cơm, bây giờ trong người Giản Lộ có hơn một trăm mười đồng cũng xem như là người giàu, ngoài ra còn có một ít phiếu đồ ăn, lương thực mà Vương Hà đưa cho cô, tất cả đều là của Trình Tranh lúc trước gửi về.

Nhưng mà hai vợ chồng Lương Hải Sinh không cho cô trả, lý do cũng rất hợp tình hợp lý.

Để cho tên Trình Tranh kia nợ, đến lúc đó lấy rượu ngon của.

Giản Lộ: "..."

Ngại quá, im lặng ăn cơm vẫn là tốt nhất

...

Bên kia, sau khi tiễn Giản Lộ và người nhà Lương chính ủy, Vương Hà không trực tiếp quay về thôn mà đi bưu điện một chuyến. Lần này không phải để gửi thư, mà là bỏ một số tiền lớn ra viết một bức thư điện báo, chữ trên thư điện báo là tìm người ở bưu điện gửi thư viết hộ, gửi đến bộ đội của Trình Tranh, bên trên chỉ có một câu, lời ít ý nhiều:

[Con có vợ rồi, người ta đang trên đường đến chỗ con, phải đối xử với người ta thật tốt.]

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mềm Mại Được Sủng Hằng Ngày

Số ký tự: 0