Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi

Tần Khiếu Vân L...

Đường Tâm Dụ Viên

2024-08-20 17:06:44

Tần Khiếu Vân đi được mấy bước thì phát hiện cô gái nhỏ bị tụt lại đằng sau, bước chân có chút không vững.

Anh quay đầu nhìn vào đôi mắt sáng ngời của cô.

"Em cứ đi từ từ, không cần vội."

Tô Niệm Chi thấy bước chân của người đàn ông chậm lại, đặc biệt chú ý tới cô.

Cô nở một nụ cười.

"Cảm ơn."

Trong lòng Tần Khiếu Vân như muốn nổ pháo hoa, giọng nói mềm mại ngọt ngào của cô vang vọng bên tai anh, khiến đôi tai đều đỏ bừng.

Cả hai không nói gì nữa, họ đi xuyên qua khu rừng.

Ánh nắng chiếu vào hai người, yên tĩnh và tươi đẹp.

"Cô út~"

"Cô út ơi~"

Cách đó không xa, Tô Niệm Chi nghe được tiếng gọi của Tô Mao Mao.

Cô nhanh chóng đáp lại: "Mao Mao, cô ở đây."

Tô Mao Mao vốn đang hái quả đào tây, quay đầu lại đã không thấy Tô Niệm Chi đâu, thiếu chút nữa sợ tới mức hồn bay mất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu cô út đi lạc, bản thân cậu bé cũng không sống nổi nữa.

Cậu bé như một viên đạn pháo nhỏ lao tới bên Tô Niệm Chi.

“Cô út, cô không sao chứ?”

"Mao Mao, cô không sao, con nhìn đi, cô nhặt được con thỏ nè.”

Lúc này, Tô Mao Mao mới chú ý tới ba con thỏ bị kéo theo sau Tô Niệm Chi.

Đôi mắt nhỏ tròn xoe kinh sợ.

“Cô, cô út, cô còn có thể nhặt được thỏ ư?”

Tô Niệm Chi cười nói: "Những con thỏ này đột nhiên đâm thẳng vào cây mà chết, cô cũng không biết tại sao nữa?"

Tô Mao Mao vui mừng hết mức, rồi lại cảm thấy kỳ diệu không tưởng tượng nổi, nhưng cậu bé nhớ lại bà hay nói cô út là tiên nữ giáng xuống trần gian, cho nên vô cùng có phúc.

Liền thổi phồng tâng bốc.

"Cô út là giỏi nhất!"

"E hèm."

Tô Mao Mao nghe thấy một tiếng ho khan, lúc này mới phát hiện ra Tần Khiếu Vân đứng ở một bên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Chú Khiếu Vân?"

Tần Khiếu Vân hơi gật đầu.

Tô Mao Mao nhìn thấy cung tên bên thắt lưng anh, trên người còn khiêng một con sói và hươu.

Bản năng của một cậu bé là thích siêu anh hùng, nên trong đôi mắt nhỏ giờ đây đều hiện lên mấy ngôi sao nhỏ ngưỡng mộ sùng bái.

"Chú Khiếu Vân, chú đỉnh quá, có thể đánh gục cả sói với hươu luôn!"

Một tia hâm mộ hiện lên, cậu bé cũng muốn sau này mình được như vậy.

Như vậy là có thể giúp cô út ngày ngày ăn thịt rồi.

Rồi sức khỏe của cô út sẽ dần dần tốt lên.

Tâm tư thằng bé đơn thuần, chỉ nghĩ được nhiêu vậy.

Tần Khiếu Vân chỉ con hươu trên vai, nhìn thoáng qua Tô Niệm Chi: "Con hươu này, là do cô út cháu nhặt được."

"Cái gì?" Tô Mao Mao kêu lên một tiếng.

"Sao cô út lại lợi hại vậy chứ!"

Nhìn thấy cậu nhóc vui vẻ, tâm trạng Tô Niệm Chi cũng rất vui vẻ.

“Mao Mao, con hái xong quả đào tây chưa?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi

Số ký tự: 0