Chương 30 - Không Muốn Làm Khó Mẹ Chồng
Kết Thân
Lưu Trư Trư
2024-08-15 19:52:25
Lúc này quân nhân và người nhà quân nhân ngồi xe có ưu đãi, có một số thời điểm nào đó còn không cần phải tiêu tiền nhưng mà hiện tại Triệu Mạn và Hàn Cảnh Du còn chưa có kết hôn nên phải tự bỏ tiền vé xe lửa ra.
“Đã lấy được thư giới thiệu rồi ạ?” Triệu Mạn thật đúng là không thể tin được, tốc độ của Vương Quế Hoa thật đúng là khiến con người ta cảm động.
“Đi sớm một chút chúng ta cũng yên tâm hơn một chút, con về Đường Thành trước một đoạn thời gian đúng không, trên đường đi xa xôi có một số đồ không tiện mang theo, nơi đó mẹ có hai bình rượu là lão đại gửi về từ quân doanh, đến lúc đó con cũng mang theo đi.” Vương Quế Hoa nói: “Lẽ ra chúng ta cũng phải đi một chuyến tới nhà chào hỏi ba con nhưng mà đường đi xa xôi cũng không tiện xin thư giới thiệu, chỉ với mỗi mình con đã phí biết bao công sức, chờ sau này tiện hơn chúng ta lại đi tới Đường Thành chào hỏi ông ấy.”
Đây là lời nói khách khí, đường đi từ huyện Tân Nguyên tới Đường Thành, đường đi tới tới lui lui phải lăn lộn vài ngày không nói, tốn mấy chục đồng tiền là có thể có hai vé giường nằm, nhưng mà Vương Quế Hoa nói như vậy tỏ vẻ bà rất coi trọng Triệu Mạn.
Ở nông thôn có thể tích cóp được hai bình rượu trắng đã không dễ dàng, nếu Vương Quế Hoa đều đem tới đây hết đó là coi trọng cô, đại đa số người ở thời đại này đều thuần phác, bà cũng không có suy xét đến tình huống lỡ như Triệu Mạn chạy trốn mà mang cả thư giới thiệu tới, cũng đưa cả rượu trắng tới, lúc này Triệu Mạn thật sự cảm động: “Con thật là quá hạnh phúc, có thể gặp được một người mẹ chồng tốt như vậy, con không có mẹ nên về sau ngài chính là mẹ ruột của con, chờ khi con tới Đường Thành tìm được anh Hàn rồi sẽ gọi điện thoại cho mẹ, ngày mai con sẽ đi vào trong huyện mua vé xe lửa.” Cô thật là gấp không chờ nổi muốn rời đi nơi này.
Đời trước ở trên mạng tự học nâng bi quá nhiều nên trên phương diện này quả thực Triệu Mạn không cần thầy dạy cũng tự hiểu, khi biểu diễn kết hợp với nhân cách này khiến cô không có một kẽ hở.
Vương Quế Hoa quá vui mừng, chưa từng có ai nói ra mấy lời này trước mặt bà, nghe thì hưởng thụ đấy nhưng cầu cô gái này đừng có gặp ai cũng nói ngọt như vậy.
Lỡ như bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao bây giờ? Còn chưa có lãnh chứng đâu!
“Con xem này con gái, con nói như vậy mẹ cũng ngượng ngùng quá, mẹ nào có tốt như con nói đâu.” Thật ra Vương Quế Hoa biết mình khá hung dữ, mấy thằng nhóc thối trong nhà đều sợ bà, nhưng mà phụ nữ ai không thích được nịnh bợ chứ, người phụ nữ có hung dữ tới mấy cũng thích được nâng bi!
“Mẹ chính là người tốt, con thật hạnh phúc!” Triệu Mạn chớp chớp đôi mắt, dáng vẻ trông cực kì nghịch ngợm.
Nhìn một cái, tiếng mẹ chồng bắt đầu kêu lên, Vương Quế Hoa không có con gái nên thật ra vô cùng ghen tị nhìn nhà người ta có con gái.
Nhưng là mệnh bà cũng tốt, có thể tìm được một cô con dâu tri kỷ như vậy, Vương Quế Hoa cảm thấy chính mình thật đúng là có mệnh tốt,
Lấy mấy phong thư giới thiệu nặng trĩu kia, tâm tình Triệu Mạn đặc biệt phức tạp, hành trình hơn một tháng ở Nông Gia Nhạc của cô xem như chính thức kết thúc.
Mà Đường Thành, hiện tại là cái cái dạng gì nhỉ?
——————————
Mọi chuyện cuối cùng cũng quyết định rồi, một đường lấy thư giới thiệu, Vương Quế Hoa lại suốt ngày chạy đến chỗ ở của thanh niên trí thức, toàn bộ thôn Đào Hoa liền không ai không biết nhà họ Hàn đã kiếm được cô con dâu rồi, hơn nữa vẫn đối tượng lại là tiểu thanh niên trí thức trong thôn.
Người đầu tiên sốt ruột chính là Phương Tú Lệ, chuyện này được Triệu Mạn tự quyết định mà thông qua, chờ thư giới thiệu của bộ đội đã gửi tới, bà ta mới biết được!
“Đã lấy được thư giới thiệu rồi ạ?” Triệu Mạn thật đúng là không thể tin được, tốc độ của Vương Quế Hoa thật đúng là khiến con người ta cảm động.
“Đi sớm một chút chúng ta cũng yên tâm hơn một chút, con về Đường Thành trước một đoạn thời gian đúng không, trên đường đi xa xôi có một số đồ không tiện mang theo, nơi đó mẹ có hai bình rượu là lão đại gửi về từ quân doanh, đến lúc đó con cũng mang theo đi.” Vương Quế Hoa nói: “Lẽ ra chúng ta cũng phải đi một chuyến tới nhà chào hỏi ba con nhưng mà đường đi xa xôi cũng không tiện xin thư giới thiệu, chỉ với mỗi mình con đã phí biết bao công sức, chờ sau này tiện hơn chúng ta lại đi tới Đường Thành chào hỏi ông ấy.”
Đây là lời nói khách khí, đường đi từ huyện Tân Nguyên tới Đường Thành, đường đi tới tới lui lui phải lăn lộn vài ngày không nói, tốn mấy chục đồng tiền là có thể có hai vé giường nằm, nhưng mà Vương Quế Hoa nói như vậy tỏ vẻ bà rất coi trọng Triệu Mạn.
Ở nông thôn có thể tích cóp được hai bình rượu trắng đã không dễ dàng, nếu Vương Quế Hoa đều đem tới đây hết đó là coi trọng cô, đại đa số người ở thời đại này đều thuần phác, bà cũng không có suy xét đến tình huống lỡ như Triệu Mạn chạy trốn mà mang cả thư giới thiệu tới, cũng đưa cả rượu trắng tới, lúc này Triệu Mạn thật sự cảm động: “Con thật là quá hạnh phúc, có thể gặp được một người mẹ chồng tốt như vậy, con không có mẹ nên về sau ngài chính là mẹ ruột của con, chờ khi con tới Đường Thành tìm được anh Hàn rồi sẽ gọi điện thoại cho mẹ, ngày mai con sẽ đi vào trong huyện mua vé xe lửa.” Cô thật là gấp không chờ nổi muốn rời đi nơi này.
Đời trước ở trên mạng tự học nâng bi quá nhiều nên trên phương diện này quả thực Triệu Mạn không cần thầy dạy cũng tự hiểu, khi biểu diễn kết hợp với nhân cách này khiến cô không có một kẽ hở.
Vương Quế Hoa quá vui mừng, chưa từng có ai nói ra mấy lời này trước mặt bà, nghe thì hưởng thụ đấy nhưng cầu cô gái này đừng có gặp ai cũng nói ngọt như vậy.
Lỡ như bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao bây giờ? Còn chưa có lãnh chứng đâu!
“Con xem này con gái, con nói như vậy mẹ cũng ngượng ngùng quá, mẹ nào có tốt như con nói đâu.” Thật ra Vương Quế Hoa biết mình khá hung dữ, mấy thằng nhóc thối trong nhà đều sợ bà, nhưng mà phụ nữ ai không thích được nịnh bợ chứ, người phụ nữ có hung dữ tới mấy cũng thích được nâng bi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mẹ chính là người tốt, con thật hạnh phúc!” Triệu Mạn chớp chớp đôi mắt, dáng vẻ trông cực kì nghịch ngợm.
Nhìn một cái, tiếng mẹ chồng bắt đầu kêu lên, Vương Quế Hoa không có con gái nên thật ra vô cùng ghen tị nhìn nhà người ta có con gái.
Nhưng là mệnh bà cũng tốt, có thể tìm được một cô con dâu tri kỷ như vậy, Vương Quế Hoa cảm thấy chính mình thật đúng là có mệnh tốt,
Lấy mấy phong thư giới thiệu nặng trĩu kia, tâm tình Triệu Mạn đặc biệt phức tạp, hành trình hơn một tháng ở Nông Gia Nhạc của cô xem như chính thức kết thúc.
Mà Đường Thành, hiện tại là cái cái dạng gì nhỉ?
——————————
Mọi chuyện cuối cùng cũng quyết định rồi, một đường lấy thư giới thiệu, Vương Quế Hoa lại suốt ngày chạy đến chỗ ở của thanh niên trí thức, toàn bộ thôn Đào Hoa liền không ai không biết nhà họ Hàn đã kiếm được cô con dâu rồi, hơn nữa vẫn đối tượng lại là tiểu thanh niên trí thức trong thôn.
Người đầu tiên sốt ruột chính là Phương Tú Lệ, chuyện này được Triệu Mạn tự quyết định mà thông qua, chờ thư giới thiệu của bộ đội đã gửi tới, bà ta mới biết được!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro