Chương 30 - Không Muốn Làm Khó Mẹ Chồng
Lanh Lợi
Lưu Trư Trư
2024-08-15 19:52:25
Nhị Oa thè lưỡi nói: “Cô của con cho anh trai chỗ tốt, làm anh trai nhìn ba, khi nào vợ ba đến đây, Đại Oa sẽ là người khởi nghĩa vũ trang đầu tiên.”
Hàn Cảnh Du thiếu chút nữa lại làm rơi Tam Oa trên mặt đất: “Nói hươu nói vượn gì đó, ba cùng cô của mấy đứa không có liên quan gì với nhau.”
Nhị Oa lấm la lấm lét nói: “Ba nghĩ như vậy, nhưng cô nhỏ của tụi con nhất định không nghĩ vậy, nếu không phải nhà tụi con xảy ra chuyện, phỏng chừng cô nhỏ còn tiếp tục theo đuổi ba không bỏ, thật ra con cảm thấy một cô gái như vậy không tốt lắm, con thích những người biết rụt rè một chút, cô nhỏ của con sau này nhất định là một người đàn bà đanh đá, mẹ con luôn nói cô nhỏ là người đàn bà đanh đá, bảo con đừng quan tâm đến cô nhỏ.”
Hàn Cảnh Du chụp một cái trên mông cậu bé.
Con khỉ quậy cười tủm tỉm nhướng mày về phía Đại Oa: “Chú Hàn, về sau con đều gọi chú là ba, nếu ba thật sự phải tìm cho tụi con một người mẹ, ông nội của con làm ba là bởi vì có vợ, ba của con cũng làm ba là vì có vợ, vậy chú không có vợ thì sao có thế thành ba? Tụi con tới bộ đội rồi thì phải làm thế nào, con cùng Đại Oa còn có thể đi học sao, ai sẽ là người trông Tam Oa, nếu ba đi làm nhiệm vụ thì làm sao bây giờ, Tam Oa hiện tại còn chưa biết nói chuyện, cô Từ nói em ấy nên tiếp xúc với nhiều người thì sau này mới có thể tốt hơn một chút, Tam Oa chỉ mới mơ hồ biết gọi anh trai, cô Tử nói em ấy hẳn là nên chơi cùng với những người bạn có tính cách hoạt bát đáng yêu như con, sau này mới có thể biến thành cậu bé thông minh.”
Đương nhiên hoạt bát đáng yêu là chính nhóc nói thêm.
Hàn Cảnh Du có chút đau đầu, anh không ứng phó nổi với loại này vấn đề này.
Trên đường đi anh cùng Tam Oa cãi nhau ầm ĩ, kết quả thu hoạch được điều bất ngờ là Tam Oa biết gọi một tiếng “Anh”. Lúc này Nhị Oa lòng đầy tự tin luôn thích đùa giỡn với Tam Oa, muốn em trai gọi mình là “Anh”.
Nhưng lúc này Tam Oa lại không gọi, cậu bé chỉ nhìn chằm chằm vào cửa xe jeep, trong mắt sáng lên lấp lánh, tay nhỏ cũng nắm chặt cổ áo của Hàn Cảnh Du.
Mọi cậu bé đều thích xe!
Trước ga tàu hỏa có rất nhiều người chen chúc qua lại, toàn bộ đều là đầu người đen nghìn nghịt, có người lái máy kéo xe tải đi chở hàng hóa, cưỡi xe đạp tới đón người thân, các nhân viên công tác trong nhà ga….
Nhất hấp người nhất vẫn là chiếc xe Jeep BJ212 màu xanh lục kia.
Sau khi rời khỏi nhà ga đông đúc, Hàn Cảnh Du liền đặt cậu bé ở trên mặt đất làm đứa nhỏ tự đi, anh chỉ cần nắm bàn tay nhỏ của cậu bé, đến nỗi Đại Oa Nhị Oa, trên lưng hai đứa nhỏ còn đeo một cái ba lô lớn. Hiện tại hai đứa nhỏ cõng balo nặng trĩu lưng, cho dù muốn chạy loạn cũng không thể.
Chỉ là ánh mắt của hai cậu bé cũng đều bị chiếc xe jeep hấp dẫn.
Thứ hiếm lạ nhất ở thập niên 70 chính là chiếc xe Jeep màu xanh lục, đến cả chủ tịch khi duyệt binh cũng sử dụng loại xe này đâu, không chỉ có ba đứa nhỏ nhìn chằm chằm, ngay cả Hàn Cảnh Du cũng cảm thấy bất ngờ.
Xem ra mọi người nói không sai, mặt trên rất coi trọng việc cải tạo công trình sa mạc trăm km ở hướng tây Đường Thành, muốn xây một toà thành ở đại Tây Bắc, toàn bộ tài nguyên tốt nhất ở địa phương đều cuồn cuộn liên tiếp vận chuyển đến Đường Thành. Ngay cả lãnh đạo thành phố chưa chắc có thể có được một chiếc xe Jeep, nếu có thể cử nó tới đây đón anh, điều này chứng minh căn cứ của Đường Thành là địa phương vô cùng có thực lực.
“Nơi này nơi này, đồng chí Hàn Cảnh Du.” Một thanh niên đi ra từ ghế điều khiển xe jeep, vẫy tay về phía mấy người bọn họ: “Lãnh đạo nghe nói còn có mấy đứa nhỏ, cho nên mới cử tôi đến đây đón mọi người.”
Hàn Cảnh Du thiếu chút nữa lại làm rơi Tam Oa trên mặt đất: “Nói hươu nói vượn gì đó, ba cùng cô của mấy đứa không có liên quan gì với nhau.”
Nhị Oa lấm la lấm lét nói: “Ba nghĩ như vậy, nhưng cô nhỏ của tụi con nhất định không nghĩ vậy, nếu không phải nhà tụi con xảy ra chuyện, phỏng chừng cô nhỏ còn tiếp tục theo đuổi ba không bỏ, thật ra con cảm thấy một cô gái như vậy không tốt lắm, con thích những người biết rụt rè một chút, cô nhỏ của con sau này nhất định là một người đàn bà đanh đá, mẹ con luôn nói cô nhỏ là người đàn bà đanh đá, bảo con đừng quan tâm đến cô nhỏ.”
Hàn Cảnh Du chụp một cái trên mông cậu bé.
Con khỉ quậy cười tủm tỉm nhướng mày về phía Đại Oa: “Chú Hàn, về sau con đều gọi chú là ba, nếu ba thật sự phải tìm cho tụi con một người mẹ, ông nội của con làm ba là bởi vì có vợ, ba của con cũng làm ba là vì có vợ, vậy chú không có vợ thì sao có thế thành ba? Tụi con tới bộ đội rồi thì phải làm thế nào, con cùng Đại Oa còn có thể đi học sao, ai sẽ là người trông Tam Oa, nếu ba đi làm nhiệm vụ thì làm sao bây giờ, Tam Oa hiện tại còn chưa biết nói chuyện, cô Từ nói em ấy nên tiếp xúc với nhiều người thì sau này mới có thể tốt hơn một chút, Tam Oa chỉ mới mơ hồ biết gọi anh trai, cô Tử nói em ấy hẳn là nên chơi cùng với những người bạn có tính cách hoạt bát đáng yêu như con, sau này mới có thể biến thành cậu bé thông minh.”
Đương nhiên hoạt bát đáng yêu là chính nhóc nói thêm.
Hàn Cảnh Du có chút đau đầu, anh không ứng phó nổi với loại này vấn đề này.
Trên đường đi anh cùng Tam Oa cãi nhau ầm ĩ, kết quả thu hoạch được điều bất ngờ là Tam Oa biết gọi một tiếng “Anh”. Lúc này Nhị Oa lòng đầy tự tin luôn thích đùa giỡn với Tam Oa, muốn em trai gọi mình là “Anh”.
Nhưng lúc này Tam Oa lại không gọi, cậu bé chỉ nhìn chằm chằm vào cửa xe jeep, trong mắt sáng lên lấp lánh, tay nhỏ cũng nắm chặt cổ áo của Hàn Cảnh Du.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mọi cậu bé đều thích xe!
Trước ga tàu hỏa có rất nhiều người chen chúc qua lại, toàn bộ đều là đầu người đen nghìn nghịt, có người lái máy kéo xe tải đi chở hàng hóa, cưỡi xe đạp tới đón người thân, các nhân viên công tác trong nhà ga….
Nhất hấp người nhất vẫn là chiếc xe Jeep BJ212 màu xanh lục kia.
Sau khi rời khỏi nhà ga đông đúc, Hàn Cảnh Du liền đặt cậu bé ở trên mặt đất làm đứa nhỏ tự đi, anh chỉ cần nắm bàn tay nhỏ của cậu bé, đến nỗi Đại Oa Nhị Oa, trên lưng hai đứa nhỏ còn đeo một cái ba lô lớn. Hiện tại hai đứa nhỏ cõng balo nặng trĩu lưng, cho dù muốn chạy loạn cũng không thể.
Chỉ là ánh mắt của hai cậu bé cũng đều bị chiếc xe jeep hấp dẫn.
Thứ hiếm lạ nhất ở thập niên 70 chính là chiếc xe Jeep màu xanh lục, đến cả chủ tịch khi duyệt binh cũng sử dụng loại xe này đâu, không chỉ có ba đứa nhỏ nhìn chằm chằm, ngay cả Hàn Cảnh Du cũng cảm thấy bất ngờ.
Xem ra mọi người nói không sai, mặt trên rất coi trọng việc cải tạo công trình sa mạc trăm km ở hướng tây Đường Thành, muốn xây một toà thành ở đại Tây Bắc, toàn bộ tài nguyên tốt nhất ở địa phương đều cuồn cuộn liên tiếp vận chuyển đến Đường Thành. Ngay cả lãnh đạo thành phố chưa chắc có thể có được một chiếc xe Jeep, nếu có thể cử nó tới đây đón anh, điều này chứng minh căn cứ của Đường Thành là địa phương vô cùng có thực lực.
“Nơi này nơi này, đồng chí Hàn Cảnh Du.” Một thanh niên đi ra từ ghế điều khiển xe jeep, vẫy tay về phía mấy người bọn họ: “Lãnh đạo nghe nói còn có mấy đứa nhỏ, cho nên mới cử tôi đến đây đón mọi người.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro