Chương 30 - Gậy Thịt Mà Không Cắm Vào Thì Hôm Nay Em Ngứa Chết 2 (H)
Tiểu Huyệt Ướt...
Bạch Thiên Mã Kỳ Đóa
2024-08-11 19:14:21
Triệu Bảo Châu nhếch cái mông phía sau lên, tránh tiếp xúc cơ thể với anh.
Hàn Kiến Hoằng nheo mắt lại, bàn tay ôm mông cô siết chặt. Anh cho thẳng tay vào trong quần, sờ lên múi thịt của cô: "Trốn cái gì? Em định trốn đi đâu à?"
Mông Triệu Bảo Châu chợt lạnh, cô lắc mông qua bên cạnh, mông lắc qua chỗ nào tay Hàn Kiến Hoằng qua theo tới đó.
Một lúc sau trông giống như đang tán tỉnh nhau vậy, Triệu Bảo Châu cũng phản ứng lại. Cô dừng lại trừng mắt nhìn anh bằng ánh mắt oán giận.
"Lắc cái gì mà lắc, làm như chưa sờ qua vậy." Hàn Kiến Hoằng đẩy múi thịt ra, ngón tay vuốt ve ở trên huyệt cúc: "Ngay cả huyệt cúc của em cũng sờ qua rồi, chỗ nào trên người em không phải của anh hả?"
Triệu Bảo Châu nhếch môi không lên tiếng, khuôn mặt nóng lên, sau đó vành tay cũng ửng đỏ.
Hàn Kiến Hoằng đã từng thấy tai đỏ nhưng chưa từng nhìn thấy riêng một ai đỏ tai, anh cảm thấy cô rất thú vị.
"Cái miệng nhỏ này của em, nếu ngậm côn thịt thì sướng hơn cắn ngón tay đấy."
Anh nói hết câu này đến câu khác đầy dâm đãng, da mặt đúng là dày. Da dày thế nên bị cắn lâu vậy cũng không có phản ứng gì quá lớn, điều đó lại khiến cho Triệu Bảo Châu phải ngượng ngùng.
Hàn Kiến Hoằng nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, sau đó mới phát hiện đôi mắt cô rất sáng và có hồn, giống như một hồ nước trong veo. Con gái trong thôn phải sống cực khổ, nếu không phải xanh xao vàng vọt thì hai mắt sẽ trông vô thần, ít ai có ánh mắt sáng ngời giống như cô.
Có lẽ là vì chưa từng sinh con sao?
Hàn Kiến Hoằng xoa bóp mông cô, mềm mại đàn hồi, sờ mềm như vú vậy, lúc vỗ nghe tiếng cũng rất vang.
Anh cứ khiêu khích như thế, Triệu Bảo Châu hơi không chịu nổi. Cô cố ý nghiêng đầu nhìn qua chỗ khác, nhưng Hàn Kiến Hoằng cố ý lướt ngón tay thô ráp của anh qua cửa huyệt cô, cảm giác ngứa ngáy như điện giật tiến vào chỗ sâu giữa hai chân, khoái cảm không thể bỏ qua được.
Cô căng hai chân ra, miệng phải ngậm kín lâu, chỉ thở và nuốt nước miếng cũng bắt đầu trở nên khó khăn. Đầu lưỡi cử động, liếm lên đầu ngón tay Hàn Kiến Hoằng rồi đẩy chúng ra ngoài.
Hàn Kiến Hoằng kề sát tai cô: "Miệng nóng giống như tiểu huyệt vậy, không biết nên làm với cái nào thì tốt hơn."
Ngón tay dài gần như đâm đến cổ họng, thời gian càng lâu càng khó chịu. Triệu Bảo Châu cảm thấy buồn nôn nhưng ngón tay vẫn ở yên đấy. Lúc đầu lưỡi cuộn lên đụng phải đầu ngón tay, cô thấy ngứa ngáy như có con kiến bò bên trên. Cô há miệng nhả ngón tay Hàn Kiến Hoằng ra.
Hàn Kiến Hoằng giơ ngón tay lên vung vẩy trước mặt cô: "Em cảm thấy, bây giờ tiểu huyệt và ngón tay thì cái nào ướt hơn?"
Triệu Bảo Châu xoay mặt đi không muốn nhìn anh.
Hàn Kiến Hoằng xoay mặt cô lại, giữ lấy cằm cô rồi cúi đầu hôn xuống. Triệu Bảo Châu còn chưa kịp nuốt nước miếng thì khoang miệng đã bị đầu lưỡi anh xâm chiếm.
Đầu lưỡi Hàn Kiến Hoằng quấn lấy đầu lưỡi cô, vờn nhau quấn quít, trao đổi nước bọt.
Đầu Triệu Bảo Châu như lâng lâng, tứ chi muốn nhũn ra.
Hàn Kiến Hoằng đã làm với cô nhiều lần, gần như cái gì cũng làm, chỉ là chưa từng hôn cô.
Lần trước Hàn Kiến Hoằng từng hôn một lần nhưng cũng không sâu như vậy, cô cảm giác bây giờ đầu lưỡi của mình đã bị nghiền cho tê rần rồi.
Hàn Kiến Hoằng vẫn chú ý tới phản ứng của cô. Anh thấy cô hứng lên, ngón tay ở cửa huyệt trượt nhẹ qua đụng tới vị trí phía sau, anh không do dự mà đâm vào trong.
Tuy rằng đã cắm một ngón tay vào nhưng vẫn thấy căng cứng khó chịu, Hàn Kiến Hoằng thong thả đâm rút vài lần, Triệu Bảo Châu đã sung sướng đến độ da đầu tê rần.
"Ưm... Đừng..." Tay cô để trên ngực Hàn Kiến Hoằng, chân hơi mở ra một chút, Hàn Kiến Hoằng khẽ móc mạnh vào chỗ thịt mềm một chút.
"Đừng, đừng cho vào chỗ đó..." Miệng Triệu Bảo Châu bị anh bịt lại, giọng nói ê a nghe không rõ. Cô run rẩy, vừa khó chịu vừa nức nở, chỗ bụng tê dại một trận, sau đó dâm thủy trào ra từ huyệt thịt.
Hàn Kiến Hoằng nheo mắt lại, bàn tay ôm mông cô siết chặt. Anh cho thẳng tay vào trong quần, sờ lên múi thịt của cô: "Trốn cái gì? Em định trốn đi đâu à?"
Mông Triệu Bảo Châu chợt lạnh, cô lắc mông qua bên cạnh, mông lắc qua chỗ nào tay Hàn Kiến Hoằng qua theo tới đó.
Một lúc sau trông giống như đang tán tỉnh nhau vậy, Triệu Bảo Châu cũng phản ứng lại. Cô dừng lại trừng mắt nhìn anh bằng ánh mắt oán giận.
"Lắc cái gì mà lắc, làm như chưa sờ qua vậy." Hàn Kiến Hoằng đẩy múi thịt ra, ngón tay vuốt ve ở trên huyệt cúc: "Ngay cả huyệt cúc của em cũng sờ qua rồi, chỗ nào trên người em không phải của anh hả?"
Triệu Bảo Châu nhếch môi không lên tiếng, khuôn mặt nóng lên, sau đó vành tay cũng ửng đỏ.
Hàn Kiến Hoằng đã từng thấy tai đỏ nhưng chưa từng nhìn thấy riêng một ai đỏ tai, anh cảm thấy cô rất thú vị.
"Cái miệng nhỏ này của em, nếu ngậm côn thịt thì sướng hơn cắn ngón tay đấy."
Anh nói hết câu này đến câu khác đầy dâm đãng, da mặt đúng là dày. Da dày thế nên bị cắn lâu vậy cũng không có phản ứng gì quá lớn, điều đó lại khiến cho Triệu Bảo Châu phải ngượng ngùng.
Hàn Kiến Hoằng nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, sau đó mới phát hiện đôi mắt cô rất sáng và có hồn, giống như một hồ nước trong veo. Con gái trong thôn phải sống cực khổ, nếu không phải xanh xao vàng vọt thì hai mắt sẽ trông vô thần, ít ai có ánh mắt sáng ngời giống như cô.
Có lẽ là vì chưa từng sinh con sao?
Hàn Kiến Hoằng xoa bóp mông cô, mềm mại đàn hồi, sờ mềm như vú vậy, lúc vỗ nghe tiếng cũng rất vang.
Anh cứ khiêu khích như thế, Triệu Bảo Châu hơi không chịu nổi. Cô cố ý nghiêng đầu nhìn qua chỗ khác, nhưng Hàn Kiến Hoằng cố ý lướt ngón tay thô ráp của anh qua cửa huyệt cô, cảm giác ngứa ngáy như điện giật tiến vào chỗ sâu giữa hai chân, khoái cảm không thể bỏ qua được.
Cô căng hai chân ra, miệng phải ngậm kín lâu, chỉ thở và nuốt nước miếng cũng bắt đầu trở nên khó khăn. Đầu lưỡi cử động, liếm lên đầu ngón tay Hàn Kiến Hoằng rồi đẩy chúng ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàn Kiến Hoằng kề sát tai cô: "Miệng nóng giống như tiểu huyệt vậy, không biết nên làm với cái nào thì tốt hơn."
Ngón tay dài gần như đâm đến cổ họng, thời gian càng lâu càng khó chịu. Triệu Bảo Châu cảm thấy buồn nôn nhưng ngón tay vẫn ở yên đấy. Lúc đầu lưỡi cuộn lên đụng phải đầu ngón tay, cô thấy ngứa ngáy như có con kiến bò bên trên. Cô há miệng nhả ngón tay Hàn Kiến Hoằng ra.
Hàn Kiến Hoằng giơ ngón tay lên vung vẩy trước mặt cô: "Em cảm thấy, bây giờ tiểu huyệt và ngón tay thì cái nào ướt hơn?"
Triệu Bảo Châu xoay mặt đi không muốn nhìn anh.
Hàn Kiến Hoằng xoay mặt cô lại, giữ lấy cằm cô rồi cúi đầu hôn xuống. Triệu Bảo Châu còn chưa kịp nuốt nước miếng thì khoang miệng đã bị đầu lưỡi anh xâm chiếm.
Đầu lưỡi Hàn Kiến Hoằng quấn lấy đầu lưỡi cô, vờn nhau quấn quít, trao đổi nước bọt.
Đầu Triệu Bảo Châu như lâng lâng, tứ chi muốn nhũn ra.
Hàn Kiến Hoằng đã làm với cô nhiều lần, gần như cái gì cũng làm, chỉ là chưa từng hôn cô.
Lần trước Hàn Kiến Hoằng từng hôn một lần nhưng cũng không sâu như vậy, cô cảm giác bây giờ đầu lưỡi của mình đã bị nghiền cho tê rần rồi.
Hàn Kiến Hoằng vẫn chú ý tới phản ứng của cô. Anh thấy cô hứng lên, ngón tay ở cửa huyệt trượt nhẹ qua đụng tới vị trí phía sau, anh không do dự mà đâm vào trong.
Tuy rằng đã cắm một ngón tay vào nhưng vẫn thấy căng cứng khó chịu, Hàn Kiến Hoằng thong thả đâm rút vài lần, Triệu Bảo Châu đã sung sướng đến độ da đầu tê rần.
"Ưm... Đừng..." Tay cô để trên ngực Hàn Kiến Hoằng, chân hơi mở ra một chút, Hàn Kiến Hoằng khẽ móc mạnh vào chỗ thịt mềm một chút.
"Đừng, đừng cho vào chỗ đó..." Miệng Triệu Bảo Châu bị anh bịt lại, giọng nói ê a nghe không rõ. Cô run rẩy, vừa khó chịu vừa nức nở, chỗ bụng tê dại một trận, sau đó dâm thủy trào ra từ huyệt thịt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro