Chương 33
Trường Hạ Dữ Miêu
2024-08-19 12:12:11
Người đàn ông gấp đến độ nâng tay áo lau giọt mồ hôi tinh mịn trên trán, thanh âm càng lớn: “Nói cái gì?”
“Anh vừa rồi có phải hiểu lầm em hay không? Vậy anh có phải nên hướng em xin lỗi hay không?”
Người ta nói đến hợp tình hợp lý, nói có sách mách có chứng, Chu Mục Dã nghĩ, người thành phố thông minh, vừa thông minh lại có trật tự.
“Xin lỗi……”
Là anh lòng dạ tiểu nhân, xác thật là nên xin lỗi, thời điểm anh nói lời này, thậm chí không dám cùng cô giao tiếp tầm mắt, vừa nhìn thấy cô, cả người anh liền nóng lên.
Tô Đào nhìn anh phản ứng coi thường, tuy rằng trong lòng gấp, nhưng cũng biết, đây là người đàn ông cô gieo gió gặt bão, ai kêu cô ở đêm tân hôn cho người ta một dao, người ta có thể không đề phòng cô sao?
Có lẽ ở trong mắt Chu Mục Dã, cô hiện giờ làm đủ loại hành động, bất quá là chồn cấp gà chúc tết, bất quá là để an tâm đi.
Cô sẽ làm anh nhìn thấy trái tim chân thành của cô, cô sẽ cùng anh đem cuộc sống trôi qua thật rực rỡ.
Cô biết, sang năm liền khôi phục thi đại học, cô sẽ tham gia thi đại học, cô làm việc, ở nhà ôn tập đều được.
Cô muốn thi đại học y, một là bởi vì chí hướng cô vốn dĩ muốn làm bác sĩ, thứ hai, bởi vì Chu Mục Dã về sau làm công việc kiến trúc, bị thương lớn hay nhỏ chắc chắn sẽ có, cô phải chiếu cố anh thật tốt.
Năm đó ông nội cô đồng lứa, ông nội Chu Mục Dã thay nàng ông nội cô chắn một viên đạn, hai lão nhân gia định ra việc kết thân của hai nhà, cuộc sống trôi qua, ba cô vốn muốn đưa chị gái cô tới nông thôn, chị gái cô là người thủ đoạn, giấu ba mẹ cô cùng con trai nhà Cách Ủy Hội phó chủ nhiệm huyện Hồ Tiên Tiến cặp với nhau, Hồ Tiên Tiến lái xe cơ quan, hai người còn trộm đi chứng nhận.
Ba cô là người đặc biệt truyền thống, cảm thấy nhất định phải tuân thủ hứa hẹn, liền đem ánh mắt chuyển tới trên người con gái nhỏ.
Đời trước, cô sợ người đàn ông này, cũng rất hận ba mẹ mình, cảm thấy bọn họ bất cận nhân tình, không màng cô có nguyện ý hay không, cho nên mặc dù tại đây thôn Hoa Khê sống cuộc sống không thấy ánh mặt trời, cũng không muốn trở về thành đi tìm ba mẹ mình.
Liền phí thời gian cả đời.
Hiện giờ, cô muốn bù đắp tiếc nuối đời trước, người đàn ông này ở trong thành nhiều năm, vẫn luôn đang đợi cô, gửi tiền gửi thư, chỉ là, tạo hóa trêu người, cô chưa bao giờ biết anh đang đợi cô, người đàn ông này, cô phải dùng tim để bảo hộ.
“Tôi có thể bắt đầu làm việc chưa?”
“Anh vừa rồi có phải hiểu lầm em hay không? Vậy anh có phải nên hướng em xin lỗi hay không?”
Người ta nói đến hợp tình hợp lý, nói có sách mách có chứng, Chu Mục Dã nghĩ, người thành phố thông minh, vừa thông minh lại có trật tự.
“Xin lỗi……”
Là anh lòng dạ tiểu nhân, xác thật là nên xin lỗi, thời điểm anh nói lời này, thậm chí không dám cùng cô giao tiếp tầm mắt, vừa nhìn thấy cô, cả người anh liền nóng lên.
Tô Đào nhìn anh phản ứng coi thường, tuy rằng trong lòng gấp, nhưng cũng biết, đây là người đàn ông cô gieo gió gặt bão, ai kêu cô ở đêm tân hôn cho người ta một dao, người ta có thể không đề phòng cô sao?
Có lẽ ở trong mắt Chu Mục Dã, cô hiện giờ làm đủ loại hành động, bất quá là chồn cấp gà chúc tết, bất quá là để an tâm đi.
Cô sẽ làm anh nhìn thấy trái tim chân thành của cô, cô sẽ cùng anh đem cuộc sống trôi qua thật rực rỡ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô biết, sang năm liền khôi phục thi đại học, cô sẽ tham gia thi đại học, cô làm việc, ở nhà ôn tập đều được.
Cô muốn thi đại học y, một là bởi vì chí hướng cô vốn dĩ muốn làm bác sĩ, thứ hai, bởi vì Chu Mục Dã về sau làm công việc kiến trúc, bị thương lớn hay nhỏ chắc chắn sẽ có, cô phải chiếu cố anh thật tốt.
Năm đó ông nội cô đồng lứa, ông nội Chu Mục Dã thay nàng ông nội cô chắn một viên đạn, hai lão nhân gia định ra việc kết thân của hai nhà, cuộc sống trôi qua, ba cô vốn muốn đưa chị gái cô tới nông thôn, chị gái cô là người thủ đoạn, giấu ba mẹ cô cùng con trai nhà Cách Ủy Hội phó chủ nhiệm huyện Hồ Tiên Tiến cặp với nhau, Hồ Tiên Tiến lái xe cơ quan, hai người còn trộm đi chứng nhận.
Ba cô là người đặc biệt truyền thống, cảm thấy nhất định phải tuân thủ hứa hẹn, liền đem ánh mắt chuyển tới trên người con gái nhỏ.
Đời trước, cô sợ người đàn ông này, cũng rất hận ba mẹ mình, cảm thấy bọn họ bất cận nhân tình, không màng cô có nguyện ý hay không, cho nên mặc dù tại đây thôn Hoa Khê sống cuộc sống không thấy ánh mặt trời, cũng không muốn trở về thành đi tìm ba mẹ mình.
Liền phí thời gian cả đời.
Hiện giờ, cô muốn bù đắp tiếc nuối đời trước, người đàn ông này ở trong thành nhiều năm, vẫn luôn đang đợi cô, gửi tiền gửi thư, chỉ là, tạo hóa trêu người, cô chưa bao giờ biết anh đang đợi cô, người đàn ông này, cô phải dùng tim để bảo hộ.
“Tôi có thể bắt đầu làm việc chưa?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro