Chương 39
Trường Hạ Dữ Miêu
2024-08-19 12:12:11
Hai người kia há hốc mồm, đứa con dâu này làm bằng giấy không bằng?
Cố Thúy Anh gào ra: “Cô muốn làm gì?”
Tô Đào che ngực nói: “Tôi vốn dĩ tính toán ngày mai bắt đầu làm việc, hiện tại bị thương, không thể bắt đầu làm việc, lại phải nghỉ một đoạn thời gian.”
Cố Thúy Anh tức giận đến miệng đều há ra.
Đinh Hồng Hà xông lên muốn đánh người, Cố Thúy Anh vội vàng ngăn cô ta lại: “Hồng Hà, đừng đánh đừng đánh, đánh ra cái gì, cô ta liền muốn nằm liệt ở nhà con nhưng làm sao bây giờ?”
Đời trước, đối với Cố Thúy Anh cùng Đinh Hồng Hà hai người vô lại này, Tô Đào chính là quá sĩ diện, bị bọn họ khi dễ cũng chỉ có thể nghẹn một ngụm máu nuốt xuóng, đời này, cô chỉ nhớ kỹ một điều ——
Biện pháp đối phó vô lại, chính là so với cô ta càng vô lại hơn.
Cố Thúy Anh đẩy Đinh Hồng Hà ra cửa, nhỏ giọng thì thầm nói: “Con yên tâm, việc bác gái đáp ứng với con, chắc chắn giữ lời, nha đầu chết tiệt kia ham ăn biếng làm, một chút việc đều không thể giúp, Mục Dã chắc chắn phiền chán cô ta.”
Đinh Hồng Hà nửa tin nửa ngờ mà nhìn chằm chằm bà ta: “Đội hai cũng có người phụ nữ từ trên trấn gả tới, cũng không làm gì, chồng cô ta thậm chí còn rửa chân cho cô ta, bởi vì nói chuyện nhẹ nhàng, cũng không làm việc mà vẫn cùng nhau sống đã nhiều năm.”
Phụ nữ trong thành đều thành tinh đó.
Cố Thúy Anh vỗ vỗ tay cô ta, dỗ dành nói: “Có bác gái ở, con yên tâm, nghe thấy không?”
Đinh Hồng Hà yên tâm không yên tâm cũng chỉ có thể như vậy, hiện tại không phải xã hội cũ, không thể coi trọng ai liền đem người đó trói về nhà, cô ta chỉ có thể chịu đựng một bụng hỏa tiếp tục trở về làm việc.
Tiểu Hoa Tiểu Thảo tan học trở về liền nhìn thấy chị dâu nhà mình nằm trên mặt đất, hoảng sợ, vội vàng vọt vào tới đỡ cô lên, ủy khuất mà nhìn chị dâu: “Mẹ khi dễ chị sao?”
Thanh âm Cố Thúy Anh từ phía sau vang lên: “Ai khi dễ ai hả?”
Bà ta đều bị khi dễ đến mặt mũi đều không còn, bà ta phát hiện cô dâu mới này, mặt ngoài nói chuyện nhỏ giọng lời nói nhỏ nhẹ, trên thực tế là gian xảo, khi dễ người khác còn có thể để người bên ngoài cảm thấy là cô ta bị khi dễ.
Cố Thúy Anh nóng nảy, đây là gặp phải người có tâm cơ, bà ta cũng có chút mắt nhìn, bằng không bị con dâu này ăn đến xương cốt đều không còn.
Cố Thúy Anh gào ra: “Cô muốn làm gì?”
Tô Đào che ngực nói: “Tôi vốn dĩ tính toán ngày mai bắt đầu làm việc, hiện tại bị thương, không thể bắt đầu làm việc, lại phải nghỉ một đoạn thời gian.”
Cố Thúy Anh tức giận đến miệng đều há ra.
Đinh Hồng Hà xông lên muốn đánh người, Cố Thúy Anh vội vàng ngăn cô ta lại: “Hồng Hà, đừng đánh đừng đánh, đánh ra cái gì, cô ta liền muốn nằm liệt ở nhà con nhưng làm sao bây giờ?”
Đời trước, đối với Cố Thúy Anh cùng Đinh Hồng Hà hai người vô lại này, Tô Đào chính là quá sĩ diện, bị bọn họ khi dễ cũng chỉ có thể nghẹn một ngụm máu nuốt xuóng, đời này, cô chỉ nhớ kỹ một điều ——
Biện pháp đối phó vô lại, chính là so với cô ta càng vô lại hơn.
Cố Thúy Anh đẩy Đinh Hồng Hà ra cửa, nhỏ giọng thì thầm nói: “Con yên tâm, việc bác gái đáp ứng với con, chắc chắn giữ lời, nha đầu chết tiệt kia ham ăn biếng làm, một chút việc đều không thể giúp, Mục Dã chắc chắn phiền chán cô ta.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Hồng Hà nửa tin nửa ngờ mà nhìn chằm chằm bà ta: “Đội hai cũng có người phụ nữ từ trên trấn gả tới, cũng không làm gì, chồng cô ta thậm chí còn rửa chân cho cô ta, bởi vì nói chuyện nhẹ nhàng, cũng không làm việc mà vẫn cùng nhau sống đã nhiều năm.”
Phụ nữ trong thành đều thành tinh đó.
Cố Thúy Anh vỗ vỗ tay cô ta, dỗ dành nói: “Có bác gái ở, con yên tâm, nghe thấy không?”
Đinh Hồng Hà yên tâm không yên tâm cũng chỉ có thể như vậy, hiện tại không phải xã hội cũ, không thể coi trọng ai liền đem người đó trói về nhà, cô ta chỉ có thể chịu đựng một bụng hỏa tiếp tục trở về làm việc.
Tiểu Hoa Tiểu Thảo tan học trở về liền nhìn thấy chị dâu nhà mình nằm trên mặt đất, hoảng sợ, vội vàng vọt vào tới đỡ cô lên, ủy khuất mà nhìn chị dâu: “Mẹ khi dễ chị sao?”
Thanh âm Cố Thúy Anh từ phía sau vang lên: “Ai khi dễ ai hả?”
Bà ta đều bị khi dễ đến mặt mũi đều không còn, bà ta phát hiện cô dâu mới này, mặt ngoài nói chuyện nhỏ giọng lời nói nhỏ nhẹ, trên thực tế là gian xảo, khi dễ người khác còn có thể để người bên ngoài cảm thấy là cô ta bị khi dễ.
Cố Thúy Anh nóng nảy, đây là gặp phải người có tâm cơ, bà ta cũng có chút mắt nhìn, bằng không bị con dâu này ăn đến xương cốt đều không còn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro