Chương 43
Trường Hạ Dữ Miêu
2024-08-19 12:12:11
Tô Đào nghĩ, Triệu Mỹ Lan là người tốt, cố tình lại gả cho người đàn ông như Cừu Kim Hỉ, khả năng…… Cô ấy đã không hy vọng ở trên người đàn ông nhà mình, cô ấy càng hy vọng nhìn thấy tiền đồ hai đứa con gái của mình đi.
Thuyền một đường hướng nam, ước chừng một giờ, tới trấn trên, bọn họ liền tách ra, Triệu Mỹ Lan là muốn tới trấn trên lấy gạo.
Tô Đào mang theo Tiểu Hoa Tiểu Thảo một đường hướng nam đi, liền đến cổng lớn công xã, bên trái viết ‘ Lãnh tụ vĩ đại vạn tuế ’, bên phải là ‘Trung Quốc vĩ đại vạn tuế ’, biểu ngữ là ‘ Học người giàu có dân công xã ’.
Bên trong rất náo nhiệt, bên đường các loại người bán rong, dầu muối gạo thóc cái gì cần có đều có.
Tô Đào nghĩ, trước đổi đồ vật nhẹ tốt hơn, cuối cùng đổi điểm gạo cùng bột mì, đối phó trước, tới cuối tháng, đại đội sẽ ấn công điểm phân lương thực, có thể ăn đến cuối tháng là đủ rồi.
Một hồi chọn mua, đã tới hơn mười một giờ, ba người đều xách theo bao lớn bao nhỏ, Tiểu Thảo còn cướp muốn đem bao bố trên người Tô Đào xách qua: “Chị dâu, em có sức, chị đều để em xách cho.”
Tô Đào cười nhìn cô ấy: “Em xem em gầy như đậu giá như vậy, các em thân thể đều cao, cũng không thể làm các em bị áp lùn xuống được, chị dâu cũng có sức, không có việc gì.”
Tô Đào mang bọn họ đi một tiệm cơm ở công xã phía nam, hai nha đầu không dám đi vào bên trong Tiểu Hoa kéo lấy tay áo Tô Đào, nhỏ giọng nói: “Chị dâu, nơi này rất đắt đi.”
Tô Đào cười cười: “Không có việc gì, chị dâu vẫn có tiền đãi các em ăn cơm.”
Nói xong, liền kéo hai nha đầu vào tiệm cơm, nơi này có nhiều loại mì, mì sợi và sủi cảo đều có.
Hai nha đầu lần đầu đi tiệm ăn, tay chân cũng không biết để nơi nào, thật sự co quắp bất an, ngồi xuống còn muốn trước vỗ vỗ mồ hôi trên mông, sợ đem ghế tiệm cơm người ta ngồi ô uế.
Tô Đào từ trong túi ngũ giác sờ soạng tiền ra, hỏi: “Các em muốn ăn cái gì?”
Tiểu Hoa khẩn trương đến thở lớn cũng không dám, nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, cô ấy…… Cô ấy không biết muốn ăn cái gì.
Tô Đào nhìn ra bọn họ bất an, sờ đầu cô ấy nói: “Chị dâu ăn cái gì, các em liền ăn cái đó, được không?”
“Được…… Được.”
Tô Đào gọi ba chén sủi cảo, ba loại nhân, thịt heo cải trắng, rau hẹ trứng gà còn có nhân thịt heo mộc nhĩ.
Nhìn ba chén sủi cảo to trắng mập mạp, đôi mắt Tiểu Thảo đều phải nhìn thẳng, cô ấy vuốt cái ót nói: “Chị dâu, nước miếng em đều chảy xuống rồi.”
Tiểu Hoa nhẹ nhàng đá một chân cô ấy, tam nha đầu thật không có tiền đồ, để chị dâu chế giễu.
Thuyền một đường hướng nam, ước chừng một giờ, tới trấn trên, bọn họ liền tách ra, Triệu Mỹ Lan là muốn tới trấn trên lấy gạo.
Tô Đào mang theo Tiểu Hoa Tiểu Thảo một đường hướng nam đi, liền đến cổng lớn công xã, bên trái viết ‘ Lãnh tụ vĩ đại vạn tuế ’, bên phải là ‘Trung Quốc vĩ đại vạn tuế ’, biểu ngữ là ‘ Học người giàu có dân công xã ’.
Bên trong rất náo nhiệt, bên đường các loại người bán rong, dầu muối gạo thóc cái gì cần có đều có.
Tô Đào nghĩ, trước đổi đồ vật nhẹ tốt hơn, cuối cùng đổi điểm gạo cùng bột mì, đối phó trước, tới cuối tháng, đại đội sẽ ấn công điểm phân lương thực, có thể ăn đến cuối tháng là đủ rồi.
Một hồi chọn mua, đã tới hơn mười một giờ, ba người đều xách theo bao lớn bao nhỏ, Tiểu Thảo còn cướp muốn đem bao bố trên người Tô Đào xách qua: “Chị dâu, em có sức, chị đều để em xách cho.”
Tô Đào cười nhìn cô ấy: “Em xem em gầy như đậu giá như vậy, các em thân thể đều cao, cũng không thể làm các em bị áp lùn xuống được, chị dâu cũng có sức, không có việc gì.”
Tô Đào mang bọn họ đi một tiệm cơm ở công xã phía nam, hai nha đầu không dám đi vào bên trong Tiểu Hoa kéo lấy tay áo Tô Đào, nhỏ giọng nói: “Chị dâu, nơi này rất đắt đi.”
Tô Đào cười cười: “Không có việc gì, chị dâu vẫn có tiền đãi các em ăn cơm.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói xong, liền kéo hai nha đầu vào tiệm cơm, nơi này có nhiều loại mì, mì sợi và sủi cảo đều có.
Hai nha đầu lần đầu đi tiệm ăn, tay chân cũng không biết để nơi nào, thật sự co quắp bất an, ngồi xuống còn muốn trước vỗ vỗ mồ hôi trên mông, sợ đem ghế tiệm cơm người ta ngồi ô uế.
Tô Đào từ trong túi ngũ giác sờ soạng tiền ra, hỏi: “Các em muốn ăn cái gì?”
Tiểu Hoa khẩn trương đến thở lớn cũng không dám, nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, cô ấy…… Cô ấy không biết muốn ăn cái gì.
Tô Đào nhìn ra bọn họ bất an, sờ đầu cô ấy nói: “Chị dâu ăn cái gì, các em liền ăn cái đó, được không?”
“Được…… Được.”
Tô Đào gọi ba chén sủi cảo, ba loại nhân, thịt heo cải trắng, rau hẹ trứng gà còn có nhân thịt heo mộc nhĩ.
Nhìn ba chén sủi cảo to trắng mập mạp, đôi mắt Tiểu Thảo đều phải nhìn thẳng, cô ấy vuốt cái ót nói: “Chị dâu, nước miếng em đều chảy xuống rồi.”
Tiểu Hoa nhẹ nhàng đá một chân cô ấy, tam nha đầu thật không có tiền đồ, để chị dâu chế giễu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro