Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 44
2024-10-27 12:56:42
Người khác không tin Vương Kiến Thiết trèo tường nhà họ Thẩm nhưng chị Đại Lâm lại không cảm thấy như vậy, con gái nhà họ Thẩm sợ gặp người khác đến thế thì làm sao có thể dễ dàng để Vương Kiến Thiết vào cửa được?
Cho dù là đưa tiền trợ cấp cũng sẽ chỉ để gã ném vào trong viện.
Nhưng Vương Kiến Thiết là quản đốc xưởng máy móc, quyền uy không nhỏ, gia đình công nhân như bọn họ không thể trêu vào! Trước đó chị Đại Lâm không dám đứng ra lên tiếng, bây giờ chị áy náy nên muốn đối xử tốt với Thẩm Triều Triều một chút.
Ít nhất trong khả năng chị có thể, chăm sóc cô nhiều hơn...
Cho đến khi cửa lớn nhà họ Thẩm được mở ra rồi lại đóng lại, chờ Thẩm Triều Triều trở về nhà bình an không có việc gì, chị Đại Lâm mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới xoay người chuẩn bị về nhà.
Kết quả trong mấy người vây quanh không chịu tản ra bên cạnh có một người khinh thường bĩu môi, giọng nói sắc bén: "Nhà Đại Lâm này, cô che chở con nhóc kia như vậy làm chi, cũng không phải thân thích đứng đắn gì, từ nhỏ đến lớn cô ta đã kêu cô tiếng nào chưa?”
“Ai mà biết được Thẩm Triều Triều làm cái gì, không chừng đã lén lút dụ dỗ ép cưới quản đốc Vương, quản đốc Vương người ta không đồng ý nên mới xé to chuyện... Làm mất hứng của mọi người như vậy, cẩn thận tên đàn ông nhà cô quay về đánh cô đấy."
"Đánh tôi? Bà đây bây giờ đánh chết cô, một người đã trưởng thành mà còn làm khó một cô bé cũng không ngại mất mặt, tôi beep beep cô đấy!"
Tính tình của chị Đại Lâm khá nóng nảy, chị lập tức cởi giày, cầm đế giày vả miệng tiện nhân.
Là phụ nữ có chồng nhưng trước kia từng đánh nhau khắp hẻm Điềm Thủy, cũng bởi vì mấy năm gần đây quan tâm đến con cái nên chị Đại Lâm mới dần dần tu tâm dưỡng tính, không ngờ hôm nay lại có người chủ động chui vào họng súng!
Sau khi chị Đại Lâm đè người nọ xuống đất vả miệng, người bên cạnh thấy chị thật sự nổi giận rồi nên từng người nhanh chóng tiến lên tách hai người họ ra, trong lúc chị Đại Lâm bị người ta kéo về phía sau còn không quên nhấc chân đạp bừa đối phương một cái.
Mái tóc được chải chuốt trở nên lộn xộn, chị Đại Lâm cũng không thèm để ý mà giơ tay tùy tiện đẩy người phía sau một cái, lập tức "phì" một tiếng, nhổ xuống đất một bãi nước bọt rồi chỉ vào người phụ nữ vừa thốt ra những lời ác độc vừa bị đánh kia: "Ngô Tiểu Ny, về sau cô còn mò mẫm dọa nạt thì bà đây đánh chết cô!"
"Tôi muốn nói thì cứ nói đấy, con Thẩm Triều Triều kia dám làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này mà còn không cho người khác nói à!"
Ngô Tiểu Ny khóc sướt mướt che gương mặt bị vả sưng, không ngờ chị Đại Lâm nói đánh là đánh.
Đánh người ta mà còn đặc biệt đánh vào mặt.
Nhìn thấy Ngô Tiểu Ny không phục, chị Đại Lâm không để ý đến những người khác còn đang lôi kéo mình mà cầm giày vải xông về phía trước, chuẩn bị vả thêm mấy cái nữa vào miệng cô ta xem Ngô Tiểu Ny còn dám nói bậy lần nữa không!
''Xin hỏi, nhà Thẩm Triều Triều ở đâu?''
Cho dù là đưa tiền trợ cấp cũng sẽ chỉ để gã ném vào trong viện.
Nhưng Vương Kiến Thiết là quản đốc xưởng máy móc, quyền uy không nhỏ, gia đình công nhân như bọn họ không thể trêu vào! Trước đó chị Đại Lâm không dám đứng ra lên tiếng, bây giờ chị áy náy nên muốn đối xử tốt với Thẩm Triều Triều một chút.
Ít nhất trong khả năng chị có thể, chăm sóc cô nhiều hơn...
Cho đến khi cửa lớn nhà họ Thẩm được mở ra rồi lại đóng lại, chờ Thẩm Triều Triều trở về nhà bình an không có việc gì, chị Đại Lâm mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới xoay người chuẩn bị về nhà.
Kết quả trong mấy người vây quanh không chịu tản ra bên cạnh có một người khinh thường bĩu môi, giọng nói sắc bén: "Nhà Đại Lâm này, cô che chở con nhóc kia như vậy làm chi, cũng không phải thân thích đứng đắn gì, từ nhỏ đến lớn cô ta đã kêu cô tiếng nào chưa?”
“Ai mà biết được Thẩm Triều Triều làm cái gì, không chừng đã lén lút dụ dỗ ép cưới quản đốc Vương, quản đốc Vương người ta không đồng ý nên mới xé to chuyện... Làm mất hứng của mọi người như vậy, cẩn thận tên đàn ông nhà cô quay về đánh cô đấy."
"Đánh tôi? Bà đây bây giờ đánh chết cô, một người đã trưởng thành mà còn làm khó một cô bé cũng không ngại mất mặt, tôi beep beep cô đấy!"
Tính tình của chị Đại Lâm khá nóng nảy, chị lập tức cởi giày, cầm đế giày vả miệng tiện nhân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Là phụ nữ có chồng nhưng trước kia từng đánh nhau khắp hẻm Điềm Thủy, cũng bởi vì mấy năm gần đây quan tâm đến con cái nên chị Đại Lâm mới dần dần tu tâm dưỡng tính, không ngờ hôm nay lại có người chủ động chui vào họng súng!
Sau khi chị Đại Lâm đè người nọ xuống đất vả miệng, người bên cạnh thấy chị thật sự nổi giận rồi nên từng người nhanh chóng tiến lên tách hai người họ ra, trong lúc chị Đại Lâm bị người ta kéo về phía sau còn không quên nhấc chân đạp bừa đối phương một cái.
Mái tóc được chải chuốt trở nên lộn xộn, chị Đại Lâm cũng không thèm để ý mà giơ tay tùy tiện đẩy người phía sau một cái, lập tức "phì" một tiếng, nhổ xuống đất một bãi nước bọt rồi chỉ vào người phụ nữ vừa thốt ra những lời ác độc vừa bị đánh kia: "Ngô Tiểu Ny, về sau cô còn mò mẫm dọa nạt thì bà đây đánh chết cô!"
"Tôi muốn nói thì cứ nói đấy, con Thẩm Triều Triều kia dám làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này mà còn không cho người khác nói à!"
Ngô Tiểu Ny khóc sướt mướt che gương mặt bị vả sưng, không ngờ chị Đại Lâm nói đánh là đánh.
Đánh người ta mà còn đặc biệt đánh vào mặt.
Nhìn thấy Ngô Tiểu Ny không phục, chị Đại Lâm không để ý đến những người khác còn đang lôi kéo mình mà cầm giày vải xông về phía trước, chuẩn bị vả thêm mấy cái nữa vào miệng cô ta xem Ngô Tiểu Ny còn dám nói bậy lần nữa không!
''Xin hỏi, nhà Thẩm Triều Triều ở đâu?''
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro