Thập Niên 70: Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ Kế (Dịch)
Các Chị Dâu 2
Tây Lương Miêu
2024-11-14 01:23:54
Kiều Tĩnh An mỉm cười, "Vậy tôi cũng không có vận khí tốt được như chị đây, tôi còn chưa tốt nghiệp đại học đã bị đình chỉ học rồi."
"Cô..." Lý Hồng Anh lời còn chưa nói ra miệng đã bị mấy người khác cắt ngang.
"Cô là sinh viên đại học ở đâu?"
"Ai nha, cô thật là lợi hại."
"Mấy năm trước là sinh viên đại học, bây giờ cô nhìn còn trẻ như vậy?"
Kiều Tĩnh An không để ý tới Lý Hồng Anh, nói chuyện với mọi người, "Tôi đi học sớm, lúc học đại học cũng mới mười sáu mười bảy tuổi."
"Đây đúng là Văn Khúc Tinh(1)!" Chị dâu Tôn kinh ngạc nói.
(1)Văn Khúc Tinh: một chòm sao nắm giữ công danh và văn vận của thế nhân.
Lý Hồng Anh lúc này không còn mặt mũi, cũng không nói lời nào, mặt lạnh tanh ngồi trong chốc lát đã nói muốn trở về nấu cơm.
Mấy chị dâu khác cũng nói có việc, Kiều Tĩnh An đưa các cô ra ngoài.
"Ngày hôm qua hai đứa nhỏ nhà chị giúp hai đứa nhỏ nhà tôi nhặt củi, còn chưa cảm ơn các chị nữa."
Chị dâu Tôn nói, "Chuyện thuận tay thôi mà, có cái gì để cảm ơn, chỉ có chút chuyện như vậy còn ăn hai cái bánh nhà con, cũng không thiệt thòi cho bọn nó."
Kiều Tĩnh An cảm thấy chị dâu Tôn này tính tình không tệ, sau này có thể thường xuyên qua lại, nghe giọng chính là người bên Tứ Xuyên, cũng có người tán gẫu.
Chị dâu Tôn đi ở phía sau, nhìn Lý Hồng Anh đã đi khuất, nhỏ giọng nói, "Cô cũng đừng để trong lòng, nam nhân của Lý Hồng Anh là đoàn trưởng, cô ta lại là người trong thành, tính tình có chút cao ngạo, không vừa mắt với chúng ta."
Kiều Tĩnh An nói, "Người đàn ông của tôi cũng là đoàn trưởng, tôi còn là một sinh viên đại học, tôi sống còn tốt hơn cô ấy, tôi cũng sẽ không để trong lòng." Hôm nay Lý Hồng Anh trở về, trong lòng không biết phải tức giận đến bao lâu.
Kiều Tĩnh An nhìn theo mấy người đi xuống, quay đầu đi vào phòng bếp, mì còn phải ủ thêm một lúc, nhân lúc này đem mấy món lương thực mà các đại tẩu mang đến bỏ vào phòng bếp, buổi trưa xào một đĩa cái bắp cải chua cay ăn.
"Mẹ ơi, chúng con đã về rồi."
"Ở trong phòng bếp, tự mình đi vào."
Hai đứa lớn mang theo đứa thứ ba ôm một bó củi nhỏ đi vào.
"Vất vả cho mấy rồi, buổi trưa nấu chút đồ ăn ngon cho các con."
Đứa thứ hai chạy lại, "Con muốn ăn bánh quy giòn tan."
Đứa thứ ba ôm lấy chân của cô, trong mắt tràn đầy mong đợi, "Con cũng muốn ăn."
"Bây giờ vẫn chưa ăn được, chờ buổi chiều lò nướng bên ngoài làm xong rồi, muốn ăn cái gì cũng có thể nướng cho các con."
Đứa thứ hai nói, "Buổi chiều để cho cha làm, buổi sáng lúc cha đi nói buổi chiều sẽ trở về."
"Được rồi, buổi chiều cha các con làm xong rồi, buổi tối mẹ sẽ nướng bánh quy giòn cho các con ăn."
"A, con muốn ăn bánh." Đứa thứ ba chạy xung quanh Kiều Tĩnh An.
"Mẹ, con đốt lửa cho mẹ nhé?"
"Được." Bây giờ cũng đã gần đến lúc nấu cơm rồi.
Đứa lớn ngoan ngoãn ngồi xổm ở phía sau bếp châm lửa.
"Ngồi xổm khó chịu quá, thằng hai, đi lấy ghế dựa cho anh trai con, con ngồi lên đây rồi nhóm lửa."
"Không cần, không cần, đốt lên con sẽ lập tức đứng bên cạnh, ngồi ở đây quá nóng."
Kiều Tĩnh An vừa cắt rau vừa nói, "Còn phải chờ cho cha mấy đứa tìm thời gian mua mấy cái ghế thấp về, vốn nghĩ sân sau làm một cái bàn giặt quần áo, bây giờ không phải còn chưa có sao, bây giờ cha mấy đứa giặt quần áo cũng phải ngồi trên băng ghế nhỏ để giặc."
Đứa lớn nở nụ cười, lúc cha giặt quần áo ba anh em bọn họ cũng đã nhìn thấy.
Bếp lớn gồm có hai ngăn, một cái phía trên để một cái nồi sắt lớn. Bên trong nồi nấu hai nắm gạo, đợi lát nữa nước sôi đổ nửa bát bột ngô vào khuấy đều, dùng để nấu cháo loãng.
Lấy tấm thớt lớn ra, bột cắt xong kéo thành dải, phết nước sốt gồm mỡ lợn, dầu đỏ, nước tương, bột ngũ vị hương, bột tiêu, hành lá, cuộn thành một khối, bóp hai đầu xoay một vòng, biến thành một cuộn hoa.
Cuộn hoa để vào nồi hấp tre, đặt trong nồi sắt lớn rồi đậy nắp lại, lửa trong bếp cháy liu riu.
Hạ Huân một thân mồ hôi trở về, nhìn phòng bếp còn đang bận rộn, tự giác đi ra phía sau tẩy rửa.
Hạ Huân đi vào, Kiều Tĩnh An nhìn anh, "Buổi chiều anh có ra ngoài không?"
"Không đi ra ngoài, buổi chiều sẽ xây xong lò nướng cho em."
"Hôm nay mấy chị dâu đem không ít đồ ăn đến cho, chờ lò nướng làm xong thì nướng chút bánh quy nhỏ làm quà đáp lễ."
Hạ Huân gật gật đầu.
"Củi lửa cũng là vấn đề, hai ngày nay đều nhờ vào hai đứa lớn đi nhặt củi trở về nấu cơm. Nghe nói thời tiết rất nhanh sẽ bắt đầu lạnh, mùa đông nấu cơm, nấu nướng cũng phải dùng củi."
"Vậy để anh tìm người lấy một ít than về, củi thì chờ hai ngày nữa anh bận rộn xong, sẽ đi tìm nhân viên phục vụ lên núi làm."
Kiều Tĩnh An gật gật đầu, trong lòng anh biết là được.
"Cô..." Lý Hồng Anh lời còn chưa nói ra miệng đã bị mấy người khác cắt ngang.
"Cô là sinh viên đại học ở đâu?"
"Ai nha, cô thật là lợi hại."
"Mấy năm trước là sinh viên đại học, bây giờ cô nhìn còn trẻ như vậy?"
Kiều Tĩnh An không để ý tới Lý Hồng Anh, nói chuyện với mọi người, "Tôi đi học sớm, lúc học đại học cũng mới mười sáu mười bảy tuổi."
"Đây đúng là Văn Khúc Tinh(1)!" Chị dâu Tôn kinh ngạc nói.
(1)Văn Khúc Tinh: một chòm sao nắm giữ công danh và văn vận của thế nhân.
Lý Hồng Anh lúc này không còn mặt mũi, cũng không nói lời nào, mặt lạnh tanh ngồi trong chốc lát đã nói muốn trở về nấu cơm.
Mấy chị dâu khác cũng nói có việc, Kiều Tĩnh An đưa các cô ra ngoài.
"Ngày hôm qua hai đứa nhỏ nhà chị giúp hai đứa nhỏ nhà tôi nhặt củi, còn chưa cảm ơn các chị nữa."
Chị dâu Tôn nói, "Chuyện thuận tay thôi mà, có cái gì để cảm ơn, chỉ có chút chuyện như vậy còn ăn hai cái bánh nhà con, cũng không thiệt thòi cho bọn nó."
Kiều Tĩnh An cảm thấy chị dâu Tôn này tính tình không tệ, sau này có thể thường xuyên qua lại, nghe giọng chính là người bên Tứ Xuyên, cũng có người tán gẫu.
Chị dâu Tôn đi ở phía sau, nhìn Lý Hồng Anh đã đi khuất, nhỏ giọng nói, "Cô cũng đừng để trong lòng, nam nhân của Lý Hồng Anh là đoàn trưởng, cô ta lại là người trong thành, tính tình có chút cao ngạo, không vừa mắt với chúng ta."
Kiều Tĩnh An nói, "Người đàn ông của tôi cũng là đoàn trưởng, tôi còn là một sinh viên đại học, tôi sống còn tốt hơn cô ấy, tôi cũng sẽ không để trong lòng." Hôm nay Lý Hồng Anh trở về, trong lòng không biết phải tức giận đến bao lâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiều Tĩnh An nhìn theo mấy người đi xuống, quay đầu đi vào phòng bếp, mì còn phải ủ thêm một lúc, nhân lúc này đem mấy món lương thực mà các đại tẩu mang đến bỏ vào phòng bếp, buổi trưa xào một đĩa cái bắp cải chua cay ăn.
"Mẹ ơi, chúng con đã về rồi."
"Ở trong phòng bếp, tự mình đi vào."
Hai đứa lớn mang theo đứa thứ ba ôm một bó củi nhỏ đi vào.
"Vất vả cho mấy rồi, buổi trưa nấu chút đồ ăn ngon cho các con."
Đứa thứ hai chạy lại, "Con muốn ăn bánh quy giòn tan."
Đứa thứ ba ôm lấy chân của cô, trong mắt tràn đầy mong đợi, "Con cũng muốn ăn."
"Bây giờ vẫn chưa ăn được, chờ buổi chiều lò nướng bên ngoài làm xong rồi, muốn ăn cái gì cũng có thể nướng cho các con."
Đứa thứ hai nói, "Buổi chiều để cho cha làm, buổi sáng lúc cha đi nói buổi chiều sẽ trở về."
"Được rồi, buổi chiều cha các con làm xong rồi, buổi tối mẹ sẽ nướng bánh quy giòn cho các con ăn."
"A, con muốn ăn bánh." Đứa thứ ba chạy xung quanh Kiều Tĩnh An.
"Mẹ, con đốt lửa cho mẹ nhé?"
"Được." Bây giờ cũng đã gần đến lúc nấu cơm rồi.
Đứa lớn ngoan ngoãn ngồi xổm ở phía sau bếp châm lửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngồi xổm khó chịu quá, thằng hai, đi lấy ghế dựa cho anh trai con, con ngồi lên đây rồi nhóm lửa."
"Không cần, không cần, đốt lên con sẽ lập tức đứng bên cạnh, ngồi ở đây quá nóng."
Kiều Tĩnh An vừa cắt rau vừa nói, "Còn phải chờ cho cha mấy đứa tìm thời gian mua mấy cái ghế thấp về, vốn nghĩ sân sau làm một cái bàn giặt quần áo, bây giờ không phải còn chưa có sao, bây giờ cha mấy đứa giặt quần áo cũng phải ngồi trên băng ghế nhỏ để giặc."
Đứa lớn nở nụ cười, lúc cha giặt quần áo ba anh em bọn họ cũng đã nhìn thấy.
Bếp lớn gồm có hai ngăn, một cái phía trên để một cái nồi sắt lớn. Bên trong nồi nấu hai nắm gạo, đợi lát nữa nước sôi đổ nửa bát bột ngô vào khuấy đều, dùng để nấu cháo loãng.
Lấy tấm thớt lớn ra, bột cắt xong kéo thành dải, phết nước sốt gồm mỡ lợn, dầu đỏ, nước tương, bột ngũ vị hương, bột tiêu, hành lá, cuộn thành một khối, bóp hai đầu xoay một vòng, biến thành một cuộn hoa.
Cuộn hoa để vào nồi hấp tre, đặt trong nồi sắt lớn rồi đậy nắp lại, lửa trong bếp cháy liu riu.
Hạ Huân một thân mồ hôi trở về, nhìn phòng bếp còn đang bận rộn, tự giác đi ra phía sau tẩy rửa.
Hạ Huân đi vào, Kiều Tĩnh An nhìn anh, "Buổi chiều anh có ra ngoài không?"
"Không đi ra ngoài, buổi chiều sẽ xây xong lò nướng cho em."
"Hôm nay mấy chị dâu đem không ít đồ ăn đến cho, chờ lò nướng làm xong thì nướng chút bánh quy nhỏ làm quà đáp lễ."
Hạ Huân gật gật đầu.
"Củi lửa cũng là vấn đề, hai ngày nay đều nhờ vào hai đứa lớn đi nhặt củi trở về nấu cơm. Nghe nói thời tiết rất nhanh sẽ bắt đầu lạnh, mùa đông nấu cơm, nấu nướng cũng phải dùng củi."
"Vậy để anh tìm người lấy một ít than về, củi thì chờ hai ngày nữa anh bận rộn xong, sẽ đi tìm nhân viên phục vụ lên núi làm."
Kiều Tĩnh An gật gật đầu, trong lòng anh biết là được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro