Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười
Cứu Người 2
Kim Ngân Quả Tử
2024-10-15 00:22:50
Sở Đình mắt thấy hai người trong nước cũng không động đậy, tìm đồ vật xung quanh, muốn xem thử có gậy dài gì đó có thể kéo bọn họ lên hay không, nhưng đây là bờ sông, nào có cái đó!
May mắn bà thím vừa rồi rất nhanh đã dẫn người chạy tới, nơi người trong đội ở đều là một nhà một hộ ở chung với nhau, kêu một tiếng trước sau đều có thể nghe thấy còn có không ít người nữa.
Bước chân của mấy người đàn ông không ngừng lại, vừa chạy tới trực tiếp nhảy vào trong sông, chưa tới hai lượt đã vớt Dương Vũ không còn động tĩnh và một người khác lên đây.
Hai người được thả ở trên mặt đất, Dương Vũ có lẽ là bởi vì thời gian trong nước ngắn, sức mạnh ý chí tương đối mạnh mẽ, lại có thể tự mình tỉnh, ở một bên ho khụ, phun nước ra, Sở Đình ở ngay bên cạnh vỗ lưng cho anh.
Một người khác thì không có mạng tốt như vậy, hai bà thím thay nhau ép ngực cho cô ta, còn lật thân cô ta ra sức vỗ sau lưng, nhưng một chút nước cũng không phun ra, người chung quanh lúc này cũng biết không tốt.
…
Sở Đình ở một bên nhìn người kia, vốn muốn tới thi triển một vài tri thức cấp cứu ở hiện đại của mình, làm ép tim ép phổi gì đó, sau lại phát hiện sức lực của hai bà thím đó ép mạnh hơn cô, cũng không tiến lên nhiều chuyện.
“Đây là vợ Dương lão tam nhỉ, đi gọi người chưa?”
“Đi rồi, vừa thấy đã đi, dáng người này ngoại trừ cô ta còn có thể có ai?”
“Vậy là không cứu về được rồi, nghiệp chướng mà!”
“Mới gả vào không tới một tháng đi, sao lại nghĩ quẩn như vậy, chết tử tế còn hơn sống tồi tệ sao!”
…
Người chung quanh nghị luận sôi nổi, mấy bà thím còn đang lăn qua lộn lại người kia, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ lắc đầu, hô hấp cũng không còn, trái tim cũng không đập, thật sự không sống lại được.
Lúc này, một đám người ầm ầm từ xa xa đi tới, vẫn cách thật xa, đã nghe thấy một tiếng la cao vút bén nhọn: “Con dâu mới gả lại đây hơn một tháng chưa bao giờ xuống ruộng xuống bếp, công việc gì cũng không làm cứ cả ngày nằm ở trong nhà, ngay cả quần áo của mình cũng không giặt vẫn cứ bảo cháu gái mấy tuổi giặt cho, đây là người gì vậy, hôm nay chỉ nói cô ta hai câu đã tức giận vừa hất bàn vừa đập chén, con dâu mới gả nhà ai giống như vậy hả!”
Đám người đi tới kèm theo tiếng la xa xa của bà cụ, ở bờ sông có người nói: “Thím ba Dương, vợ thằng ba nhà bà sợ là không ổn rồi!”
Bà Dương không tin, người phụ nữ đó hết ăn lại nằm, có thể nhẫn tâm đi tìm chết sao? Giả chết áp chế người ta cũng không kém là bao!
“Tôi xem xem, chỉ nói cô ta hai câu còn có thể thực sự nhảy sông tự vẫn à!” Bà Dương đi đến trước mặt, vỗ vỗ mặt của con dâu ba bà ta, sờ tim đập sờ hô hấp, không tốt, chẳng lẽ thật đúng là chết rồi?
Bà Dương có hơi không thể tin được, tuy rằng mình chán ghét đứa con dâu này, nhưng anh cô ta là vì cứu thằng ba của mình, nhà cô ta yêu cầu báo ân chính là cưới đứa con gái đã hai mươi tuổi còn chưa gả ra ngoài, hơn hai trăm cân hết ăn lại nằm này, kết quả hiện giờ mới hơn một tháng đã mất rồi, việc này thế nhưng làm sao ăn nói với thằng ba đây!
“Vợ thằng ba, vợ thằng ba!” Bà Dương vẫn không buông tha, nhưng tất cả mọi người nhìn ra người nọ thực sự không còn sống nữa.
Mọi người vây quanh bên cạnh nhà họ Dương, kêu la gào thét, nhưng có gọi người thế nào đi nữa cũng không về được, chỉ có thể nâng người về nhà.
Người đều đã chết, lực chú ý đương nhiên đều ở người bên kia, cũng không ai để ý Dương Vũ xả thân cứu người nhưng không cứu lên được bây giờ vẫn còn ướt sũng cả người, làm cho anh tức giận đến đau gan, đến ngay cả Sở Đình ánh mắt cũng vẫn treo ở bên đó, cảm thấy người bên cạnh hơi thở không thuận mới chuyển lực chú ý, nhỏ giọng hỏi: “Thế nào, không có việc gì chứ, muốn nhanh về nhà thay quần áo hay không?”
Không trở về nhà thì làm gì, người cũng đã chết ai còn sẽ đưa tiền cho mình chứ! Dương Vũ đang muốn nói về nhà, đột nhiên đám người bên kia kinh hô từng đợt.
“Chuyển động rồi!”
“Sống lại rồi!”
“Không chết, mở mắt kìa!”
Ánh mắt Sở Đình lại không nhịn được bị hấp dẫn qua đó, ha ha, người vừa rồi còn không có hô hấp tim không đập ngay cả nước cũng không phun ra chút nào thật đúng là lại sống lại rồi!
May mắn bà thím vừa rồi rất nhanh đã dẫn người chạy tới, nơi người trong đội ở đều là một nhà một hộ ở chung với nhau, kêu một tiếng trước sau đều có thể nghe thấy còn có không ít người nữa.
Bước chân của mấy người đàn ông không ngừng lại, vừa chạy tới trực tiếp nhảy vào trong sông, chưa tới hai lượt đã vớt Dương Vũ không còn động tĩnh và một người khác lên đây.
Hai người được thả ở trên mặt đất, Dương Vũ có lẽ là bởi vì thời gian trong nước ngắn, sức mạnh ý chí tương đối mạnh mẽ, lại có thể tự mình tỉnh, ở một bên ho khụ, phun nước ra, Sở Đình ở ngay bên cạnh vỗ lưng cho anh.
Một người khác thì không có mạng tốt như vậy, hai bà thím thay nhau ép ngực cho cô ta, còn lật thân cô ta ra sức vỗ sau lưng, nhưng một chút nước cũng không phun ra, người chung quanh lúc này cũng biết không tốt.
…
Sở Đình ở một bên nhìn người kia, vốn muốn tới thi triển một vài tri thức cấp cứu ở hiện đại của mình, làm ép tim ép phổi gì đó, sau lại phát hiện sức lực của hai bà thím đó ép mạnh hơn cô, cũng không tiến lên nhiều chuyện.
“Đây là vợ Dương lão tam nhỉ, đi gọi người chưa?”
“Đi rồi, vừa thấy đã đi, dáng người này ngoại trừ cô ta còn có thể có ai?”
“Vậy là không cứu về được rồi, nghiệp chướng mà!”
“Mới gả vào không tới một tháng đi, sao lại nghĩ quẩn như vậy, chết tử tế còn hơn sống tồi tệ sao!”
…
Người chung quanh nghị luận sôi nổi, mấy bà thím còn đang lăn qua lộn lại người kia, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ lắc đầu, hô hấp cũng không còn, trái tim cũng không đập, thật sự không sống lại được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, một đám người ầm ầm từ xa xa đi tới, vẫn cách thật xa, đã nghe thấy một tiếng la cao vút bén nhọn: “Con dâu mới gả lại đây hơn một tháng chưa bao giờ xuống ruộng xuống bếp, công việc gì cũng không làm cứ cả ngày nằm ở trong nhà, ngay cả quần áo của mình cũng không giặt vẫn cứ bảo cháu gái mấy tuổi giặt cho, đây là người gì vậy, hôm nay chỉ nói cô ta hai câu đã tức giận vừa hất bàn vừa đập chén, con dâu mới gả nhà ai giống như vậy hả!”
Đám người đi tới kèm theo tiếng la xa xa của bà cụ, ở bờ sông có người nói: “Thím ba Dương, vợ thằng ba nhà bà sợ là không ổn rồi!”
Bà Dương không tin, người phụ nữ đó hết ăn lại nằm, có thể nhẫn tâm đi tìm chết sao? Giả chết áp chế người ta cũng không kém là bao!
“Tôi xem xem, chỉ nói cô ta hai câu còn có thể thực sự nhảy sông tự vẫn à!” Bà Dương đi đến trước mặt, vỗ vỗ mặt của con dâu ba bà ta, sờ tim đập sờ hô hấp, không tốt, chẳng lẽ thật đúng là chết rồi?
Bà Dương có hơi không thể tin được, tuy rằng mình chán ghét đứa con dâu này, nhưng anh cô ta là vì cứu thằng ba của mình, nhà cô ta yêu cầu báo ân chính là cưới đứa con gái đã hai mươi tuổi còn chưa gả ra ngoài, hơn hai trăm cân hết ăn lại nằm này, kết quả hiện giờ mới hơn một tháng đã mất rồi, việc này thế nhưng làm sao ăn nói với thằng ba đây!
“Vợ thằng ba, vợ thằng ba!” Bà Dương vẫn không buông tha, nhưng tất cả mọi người nhìn ra người nọ thực sự không còn sống nữa.
Mọi người vây quanh bên cạnh nhà họ Dương, kêu la gào thét, nhưng có gọi người thế nào đi nữa cũng không về được, chỉ có thể nâng người về nhà.
Người đều đã chết, lực chú ý đương nhiên đều ở người bên kia, cũng không ai để ý Dương Vũ xả thân cứu người nhưng không cứu lên được bây giờ vẫn còn ướt sũng cả người, làm cho anh tức giận đến đau gan, đến ngay cả Sở Đình ánh mắt cũng vẫn treo ở bên đó, cảm thấy người bên cạnh hơi thở không thuận mới chuyển lực chú ý, nhỏ giọng hỏi: “Thế nào, không có việc gì chứ, muốn nhanh về nhà thay quần áo hay không?”
Không trở về nhà thì làm gì, người cũng đã chết ai còn sẽ đưa tiền cho mình chứ! Dương Vũ đang muốn nói về nhà, đột nhiên đám người bên kia kinh hô từng đợt.
“Chuyển động rồi!”
“Sống lại rồi!”
“Không chết, mở mắt kìa!”
Ánh mắt Sở Đình lại không nhịn được bị hấp dẫn qua đó, ha ha, người vừa rồi còn không có hô hấp tim không đập ngay cả nước cũng không phun ra chút nào thật đúng là lại sống lại rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro