Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười

Nhàn Thoại

Kim Ngân Quả Tử

2024-10-15 00:22:50

Mọi người ở nhà cũ đều không biết Dương Vũ kiếm tiền từ đâu, nhưng bọn họ đều hiểu nếu anh bị bắt được thì sẽ bị coi là một kẻ xấu, cả nhà cũng sẽ mang tiếng xấu theo, cùng nhau xui xẻo, cho nên họ cũng sẽ không đi phủ nhận.

Sở Đình cũng không phải loại người thích sĩ diện, mặt mũi thì đáng mấy đồng tiền chứ, so sánh với việc sẽ chuốc lấy rắc rối khi nói với người khác chồng cô kiếm tiền bằng cách nào, cô càng nguyện ý tự mình phát tài, bị nói vài câu tính là gì, tự mình cảm thấy tốt là được rồi.

“Không sao, cuộc sống của tôi cũng không tệ, khoai lang cũng sắp thu hoạch được rồi.” Sở Đình cười nói.

Trần Mỹ Phương không rõ sao lại nói một hồi lại nói đến khoai lang rồi, chẳng qua cũng không ngăn được sự tò mò của cô ta: “Này, hôm qua bọn cô đi thành phố mua gì thế?”

“Chỉ mua một ít thức ăn và vật dụng thôi, cũng không có gì.” Sở Đình tưởng vấn đề này không phải đã hỏi qua sao, chính mình cũng trả lời, như thế nào còn hỏi lại.

Tôi đương nhiên biết là thức ăn và vật dụng, tôi muốn hỏi chính là mua thức ăn gì, mua vật dụng gì. Trần Mỹ Phương nghĩ thầm, hay là Sở Đình nghĩ cô ta hỏi rồi sẽ chạy đến ăn chực uống chực của cô, người này, dựa vào việc gả cho tên lưu manh trong đội được no đủ hai bữa trong ngày, cứ như sợ người khác chiếm hời của mình vậy, trước kia sao không phát hiện ra cô lại nhỏ mọn như vậy.

Cô ta thấy Sở Đình không đáp lại, đành cúi đầu nghiêm túc nhổ cỏ, cỏ dại đã nhổ mấy ngày rồi, thật ra trong đất cũng không còn nữa, nhưng mà hiện tại cũng không có gì để làm. Sở Đình lần này đã thông minh hơn, đem theo một chiếc khăn lớn và một cái áo khoác dài để chống nắng, cô biết rằng những ai khi già đi mà da nhăn nheo xấu xí thì phần lớn đều không biết chống nắng đúng cách.

Trần Mỹ Phương thấy cô không nói chuyện, cũng không tự chuốc lấy buồn bực, chỉ là khi cô ta nhìn thấy Lý Quang Lượng đứng thẳng lưng nghỉ ngơi một lát ở mẫu ruộng gần đó, đột nhiên nói: “Trước kia tôi còn tưởng rằng Lý Quang Lượng thích cô, nói không chừng hai người sẽ là cặp đôi đầu tiên trong đám thanh niên trí thức, không nghĩ tới cô lại gả cho một người trong đội, anh ta cũng tìm được một đối tượng khác trong đội.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cô nói bậy gì đó!” Chuyện này khiến Sở Đình thật không thoải mái, nói cái gì không đâu, vừa kết hôn được ba ngày, đã chạy đến trước mặt cô nói rằng có người thích cô, không phải đang bôi nhọ cô hay sao.

“Cô gấp cái gì chứ, chẳng phải tôi chỉ nói giỡn thôi sao, chỉ đùa chút thôi, cô cũng thật là.” Trần Mỹ Phương bày ra dáng vẻ cô ngạc nhiên gì chứ: “Hơn nữa, những điều tôi nói cũng là sự thật, trước kia tôi thấy anh ta thường xuyên nhìn cô, chẳng qua cô không ở bên anh ta là đúng, con người anh ta chính là không quyết đoán, cũng không thể hiện thành ý của mình.”

Trần Mỹ Phương nói lời này tuyệt đối là giúp Lý Quang Lượng lấy lại hình tượng, thật ra cô ta biết rõ, Lý Quang Lượng không theo đuổi Sở Đình còn không phải là ngại cô yếu ớt làm việc không đủ công điểm, sẽ kéo chân anh ta lại.

Sở Đình nghe cô ta nói nửa câu đầu thì có chút tức giận, ai muốn cùng cô ta đùa giỡn, nhưng sau khi nghe được nửa câu sau lại có phần dở khóc dở cười, nguyên chủ là cô đây từ đầu tới đuôi căn bản không phát hiện ra cái gì, người khác thế mà còn biết đến rõ ràng, lại còn cho thêm đánh giá.

“Dù sao tôi và đồng chí Lý Quang Lượng cũng không có bất kỳ quan hệ gì, tôi đã kết hôn, về sau đừng có gán ghép tôi với anh ta nữa.” Sở Đình nói rõ.

“Tôi biết, về sau tôi không nói nữa.” Trần Mỹ Phương gật đầu cho có lệ, lại tiếp tục nói: “Đúng rồi, Dương Vũ nhà cô lại không tới làm việc nữa sao, tôi nghe nói hai năm trước anh ta có đi làm lấy công điểm, sau này chạy đến thành phố cũng không biết đi làm gì, không thấy ra ruộng nữa, bây giờ hai người kết hôn rồi, sao cô không quản anh ta. Sao có thể chỉ dựa vào công điểm của cô mà nuôi gia đình được chứ.”

Cô quá đề cao tôi rồi, Sở Đình nghĩ thầm, nếu dựa vào cô nuôi gia đình, mọi người trong nhà không chừng sẽ chết đói.

Lúc này, Dương Vũ cũng không biết chính mình bị người khác nhắc đến, anh đang ở trên đường đi tuần tra. Anh không chỉ có một mình, bên cạnh còn có ba người nữa, bốn người một tổ ở trên đường phố hết nhìn chỗ này lại nhìn chỗ kia, kiểm tra trên đường xem có nam nữ quan hệ hỗn loạn, có giấu kẻ địch trong nội bộ nhân dân hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười

Số ký tự: 0