Nhà Tắm (4)
2024-09-19 01:02:03
Nhóm Dịch: Tuyết Lạc Sơn Trang
"Có thể rẻ hơn một chút chứ?" Cho dù có ký ức nguyên thân, Đồng Nhan vẫn không rõ giá cả hiện tại là bao nhiêu, trong túi chỉ có năm đồng, tốt nhất có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm.
Ai có thể nghĩ đến một ngày nào đó, cô là một người nghiện mua sắm từng tiêu tiền như nước chảy, vì một hai xu mà mặt dày mặc cả.
"Chỉ có thể bớt cho cậu một xu, bảy phân tiền." Thật ra bình thường vé tắm đều bán giá năm phân tiền, đại thẩm mập thấy tuổi Đồng Nhan không lớn nên muốn tăng giá.
"Được, cho tôi một cái." Đồng Nhan không muốn tiếp tục chậm trễ thời gian, lấy từ trong túi ra bảy phân tiền đưa qua.
Nhà tắm có hai cửa, cửa chính ở trong nhà máy, cửa phụ ở bên ngoài nhà máy, thím mập hứng khởi thu tiền, dẫn cô ra ngoài cửa bên rồi rời đi.
Vừa mới đi vào, đập vào mặt cô chính là mùi ẩm ướt đặc trưng của nhà tắm, nói đến cũng thật trùng hợp, hôm nay vừa vặn đúng giờ mở cửa nhà tắm, không thì cho dù có vé tắm cũng không tắm được.
May mắn bây giờ thời tiết nóng, có thể tắm ở nhà thì sẽ không ai lãng phí vé tắm đến nhà tắm cả. Bởi vì ít người, Đồng Nhan tiết kiệm được thời gian không phải xếp hàng lâu.
Người canh cửa là một nữ nhân hơn ba mươi tuổi, không biết đang làm cái gì mà bà ta cứ cúi đầu, mãi cho đến khi Đồng Nhan đưa vé tắm đến trước mặt bà ta mới ngẩng đầu.
"Chỗ tắm của nam ở bên kia." Người phụ nữ nhận lấy vé tắm, hất cằm về một hướng, sau đó lại cúi đầu mày mò đồ vật trong tay.
"À ừm, thím à, tôi là đồng chí nữ." Đồng Nhan gãi đầu, có chút xấu hổ nói.
Cánh tay cô nhỏ như vậy, sao còn có thể bị người ta nhận lầm là nam nhân vậy?
Thật ra cũng không thể trách người ta nhận sai, chỉ riêng tạo hình tóc ngắn ngang tai cùng với làn da thô ráp hơi đen kia đều có thể đánh lừa người khác, cô nương nhà ai sẽ cắt tóc ngắn giống như cô vậy? Còn để làn da thô ráp hơi đen kia nữa?
"Cái gì? Cậu là đồng chí nữ á?" Người phụ nữ bất giác cao giọng hỏi, ngẩng đầu một lần nữa nghiêm túc quan sát hồi lâu, mới chỉ về phía bồn tắm nữ bên phải: "Chỗ tắm nữ ở bên kia.”
"Cảm ơn." Có thể thuận lợi tiến vào phòng tắm nữ, thế nhưng Đồng Nhan lại sinh ra một loại cảm giác thành tựu khó hiểu, thật sự loại cảm giác này vô cùng sảng khoái!
Ngay cả nỗi bực bội tích tụ trong đáy lòng bấy lâu nay dường như cũng giảm bớt đi vài phần.
Thực sự cô muốn trở thành một người phụ nữ bình thường!
Bên trong bồn tắm nữ đầy vòi hoa sen, mỗi vòi sen cách nhau nửa mét, không có ngăn cách chứ đừng nói đến sự riêng tư, Đồng Nhan tìm một chỗ không đáng chú ý bắt đầu tắm rửa.
Các nữ nhân tắm rửa chậm hơn nam nhân rất nhiều, khó khăn lắm mới có thể đến nhà tắm tắm rửa, mỗi người đều mang theo một đống quần áo, vừa tắm rửa vừa giặt quần áo, Đồng Nhan cũng mới thấy cảnh tượng này lần đầu tiên.
Thật ngoạn mục!
Bởi vì là không gian khép kín nên mùi gì cũng có, hơn nữa nhiệt độ phòng quá nóng, tắm sạch rồi đột nhiên cô cảm thấy tức ngực không thở nổi, đầu óc "ong ong" rung động, sợ té ngã, tay cô vịn chặt ống dẫn nước một lúc lâu mới từ từ khôi phục tri giác.
Một người tắm rửa gần đó thấy trạng thái bất thường của cô, vội vàng quan tâm hỏi: "Cô nương, cô không sao chứ?”
"Cảm ơn dì, con không sao." Đối mặt với lòng nhiệt tình của người khác, Đồng Nhan nở ra một nụ cười một cách miễn cưỡng.
Nếu như cô ngất xỉu ở chỗ này, vậy thân phận của cô có thể bị bại lộ bất cứ lúc nào!
"Có thể rẻ hơn một chút chứ?" Cho dù có ký ức nguyên thân, Đồng Nhan vẫn không rõ giá cả hiện tại là bao nhiêu, trong túi chỉ có năm đồng, tốt nhất có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm.
Ai có thể nghĩ đến một ngày nào đó, cô là một người nghiện mua sắm từng tiêu tiền như nước chảy, vì một hai xu mà mặt dày mặc cả.
"Chỉ có thể bớt cho cậu một xu, bảy phân tiền." Thật ra bình thường vé tắm đều bán giá năm phân tiền, đại thẩm mập thấy tuổi Đồng Nhan không lớn nên muốn tăng giá.
"Được, cho tôi một cái." Đồng Nhan không muốn tiếp tục chậm trễ thời gian, lấy từ trong túi ra bảy phân tiền đưa qua.
Nhà tắm có hai cửa, cửa chính ở trong nhà máy, cửa phụ ở bên ngoài nhà máy, thím mập hứng khởi thu tiền, dẫn cô ra ngoài cửa bên rồi rời đi.
Vừa mới đi vào, đập vào mặt cô chính là mùi ẩm ướt đặc trưng của nhà tắm, nói đến cũng thật trùng hợp, hôm nay vừa vặn đúng giờ mở cửa nhà tắm, không thì cho dù có vé tắm cũng không tắm được.
May mắn bây giờ thời tiết nóng, có thể tắm ở nhà thì sẽ không ai lãng phí vé tắm đến nhà tắm cả. Bởi vì ít người, Đồng Nhan tiết kiệm được thời gian không phải xếp hàng lâu.
Người canh cửa là một nữ nhân hơn ba mươi tuổi, không biết đang làm cái gì mà bà ta cứ cúi đầu, mãi cho đến khi Đồng Nhan đưa vé tắm đến trước mặt bà ta mới ngẩng đầu.
"Chỗ tắm của nam ở bên kia." Người phụ nữ nhận lấy vé tắm, hất cằm về một hướng, sau đó lại cúi đầu mày mò đồ vật trong tay.
"À ừm, thím à, tôi là đồng chí nữ." Đồng Nhan gãi đầu, có chút xấu hổ nói.
Cánh tay cô nhỏ như vậy, sao còn có thể bị người ta nhận lầm là nam nhân vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật ra cũng không thể trách người ta nhận sai, chỉ riêng tạo hình tóc ngắn ngang tai cùng với làn da thô ráp hơi đen kia đều có thể đánh lừa người khác, cô nương nhà ai sẽ cắt tóc ngắn giống như cô vậy? Còn để làn da thô ráp hơi đen kia nữa?
"Cái gì? Cậu là đồng chí nữ á?" Người phụ nữ bất giác cao giọng hỏi, ngẩng đầu một lần nữa nghiêm túc quan sát hồi lâu, mới chỉ về phía bồn tắm nữ bên phải: "Chỗ tắm nữ ở bên kia.”
"Cảm ơn." Có thể thuận lợi tiến vào phòng tắm nữ, thế nhưng Đồng Nhan lại sinh ra một loại cảm giác thành tựu khó hiểu, thật sự loại cảm giác này vô cùng sảng khoái!
Ngay cả nỗi bực bội tích tụ trong đáy lòng bấy lâu nay dường như cũng giảm bớt đi vài phần.
Thực sự cô muốn trở thành một người phụ nữ bình thường!
Bên trong bồn tắm nữ đầy vòi hoa sen, mỗi vòi sen cách nhau nửa mét, không có ngăn cách chứ đừng nói đến sự riêng tư, Đồng Nhan tìm một chỗ không đáng chú ý bắt đầu tắm rửa.
Các nữ nhân tắm rửa chậm hơn nam nhân rất nhiều, khó khăn lắm mới có thể đến nhà tắm tắm rửa, mỗi người đều mang theo một đống quần áo, vừa tắm rửa vừa giặt quần áo, Đồng Nhan cũng mới thấy cảnh tượng này lần đầu tiên.
Thật ngoạn mục!
Bởi vì là không gian khép kín nên mùi gì cũng có, hơn nữa nhiệt độ phòng quá nóng, tắm sạch rồi đột nhiên cô cảm thấy tức ngực không thở nổi, đầu óc "ong ong" rung động, sợ té ngã, tay cô vịn chặt ống dẫn nước một lúc lâu mới từ từ khôi phục tri giác.
Một người tắm rửa gần đó thấy trạng thái bất thường của cô, vội vàng quan tâm hỏi: "Cô nương, cô không sao chứ?”
"Cảm ơn dì, con không sao." Đối mặt với lòng nhiệt tình của người khác, Đồng Nhan nở ra một nụ cười một cách miễn cưỡng.
Nếu như cô ngất xỉu ở chỗ này, vậy thân phận của cô có thể bị bại lộ bất cứ lúc nào!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro