[Thập Niên 70] Nữ Phụ Độc Ác Quay Đầu Làm Bờ (H)
Chương 9
2024-11-21 05:53:34
Thật ra diện mạo của Chương Sĩ Hành không xấu, trái lại là một người tuấn tú mày rậm mắt to, dáng người cũng cường tráng, nhưng một khi mở miệng thì không có gì tốt đẹp, rất gợi đòn.
Chờ đến khi Tống Thu Hoài về đến nhà thì trời đã tối đen, ở cách xa thị trấn, cho nên khi đi dạy Tống Thu Hoài đều ăn uống ở nhà ăn của trường, trời lạnh nên ngủ sớm, cha Diêu và mẹ Diêu dọn dẹp xong đã tắt đèn đi ngủ, mấy căn nhà nhỏ dưới nơi hai người Diêu Doanh Doanh sống còn được thắp sáng bằng ánh đèn vàng ấm áp.
Tống Thu Hoài dùng nước nóng mà Diêu Doanh Doanh để lại rửa mặt trước, sau đó chờ không khí lạnh trên người tan hết mới đi vào trong phòng.
Mẹ Diêu thương Diêu Doanh Doanh nhất, đây cũng đã bước vào tháng tư nhưng mỗi ngày vẫn để chậu lửa vào phòng Diêu Doanh Doanh.
Diêu Doanh Doanh đã gội đầu, trong mái tóc đen nhánh rối bù lộ ra một gương mặt nhỏ nhắn, đã ửng hồng vì bị hơi nóng hun, hàng lông mi động lòng người rũ xuống, đôi môi nhỏ trơn bóng đang lẩm bẩm đếm “110, 111, 112, 113…”
Mái tóc đen khéo léo rũ xuống trước ngực, vì quá nóng bức, nên nút áo cũng đã mở ra mấy cái, phơi bày rãnh ngực no đủ trắng mịn, dưới ánh đèn vàng bầu vú đẫy đà giống như đang tỏa ra mùi thịt ngọt béo.
Tống Thu Hoài cảm thấy ngứa răng một cách vô cớ.
“Lại đếm, sao ngày nào em cũng đếm vậy.” Tống Thu Hoài vừa nói, vừa cởi quần áo lên giường.
Đây là tiền sính lễ Tống Thu Hoài cho, tổng cộng 200, lại thêm hơn bốn mươi đồng mà Diêu Doanh Doanh đã tích góp từ nhỏ đến lớn, mỗi ngày trước khi đi ngủ Diêu Doanh Doanh đều ôm hộp bánh quy mà đếm không ngừng.
Diêu Doanh Doanh hơi ngước mắt lên, hừ nhẹ một tiếng, không đếm xỉa đến người bên cạnh.
Tống Thu Hoài đặt cằm mình lên bả vai của Diêu Doanh Doanh, từ phía sau ôm cô vào lòng, thò tay vào trong áo cô, hơi dùng sức vuốt ve bầu ngực, dán hơi thở dồn dập của mình vào bên tai Diêu Doanh Doanh, “Bầu vú của em sao lại mềm mại như vậy.”
Diêu Doanh Doanh chỉ cảm thấy hơi thở nóng bức chui vào trong tai mình, từ tai mà lan ra từng ngóc ngách trên cơ thể, ngay cả đầu ngón chân cũng tê dại.
Diêu Doanh Doanh không kiềm được mà run rẩy, bầu vú no đủ đẫy đà bị anh nhào nặn lung tung, lúc nhẹ, lúc nặng, gương mặt nhỏ nhắn diễm lệ càng đỏ hơn, cô khẽ cắn môi, không nhịn được mà nhỏ tiếng rên rỉ gợi tình.
Hộp tiền đã bị vứt sang một bên từ lâu, Tống Thu Hoài lại cởi toàn bộ nút áo ở trước ngực Diêu Doanh Doanh, hai bầu vú gần như bị nén trên cơ ngực to, chiếc lưỡi vừa dài vừa lớn đã không nhịn được mà chui vào trong miệng của Diêu Doanh Doanh, cướp lấy nước bọt thơm ngọt, làm xằng làm bậy trong cái miệng nhỏ của cô.
Mắt cô dần mơ hồ, đôi chân không tự chủ mà thu hẹp lại, gương mặt nhu mì tựa như đang khao khát điều gì đó.
Nhưng đột nhiên Tống Thu Hoài không hôn nữa, nhẹ nhàng kề vào bên tai cô, vừa liếm láp vừa nói chuyện mờ ám: “Doanh Doanh nói cho ông xã biết, nơi mềm mại bên dưới có chảy nước không, ông xã uống, hửm…?”
Chờ đến khi Tống Thu Hoài về đến nhà thì trời đã tối đen, ở cách xa thị trấn, cho nên khi đi dạy Tống Thu Hoài đều ăn uống ở nhà ăn của trường, trời lạnh nên ngủ sớm, cha Diêu và mẹ Diêu dọn dẹp xong đã tắt đèn đi ngủ, mấy căn nhà nhỏ dưới nơi hai người Diêu Doanh Doanh sống còn được thắp sáng bằng ánh đèn vàng ấm áp.
Tống Thu Hoài dùng nước nóng mà Diêu Doanh Doanh để lại rửa mặt trước, sau đó chờ không khí lạnh trên người tan hết mới đi vào trong phòng.
Mẹ Diêu thương Diêu Doanh Doanh nhất, đây cũng đã bước vào tháng tư nhưng mỗi ngày vẫn để chậu lửa vào phòng Diêu Doanh Doanh.
Diêu Doanh Doanh đã gội đầu, trong mái tóc đen nhánh rối bù lộ ra một gương mặt nhỏ nhắn, đã ửng hồng vì bị hơi nóng hun, hàng lông mi động lòng người rũ xuống, đôi môi nhỏ trơn bóng đang lẩm bẩm đếm “110, 111, 112, 113…”
Mái tóc đen khéo léo rũ xuống trước ngực, vì quá nóng bức, nên nút áo cũng đã mở ra mấy cái, phơi bày rãnh ngực no đủ trắng mịn, dưới ánh đèn vàng bầu vú đẫy đà giống như đang tỏa ra mùi thịt ngọt béo.
Tống Thu Hoài cảm thấy ngứa răng một cách vô cớ.
“Lại đếm, sao ngày nào em cũng đếm vậy.” Tống Thu Hoài vừa nói, vừa cởi quần áo lên giường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây là tiền sính lễ Tống Thu Hoài cho, tổng cộng 200, lại thêm hơn bốn mươi đồng mà Diêu Doanh Doanh đã tích góp từ nhỏ đến lớn, mỗi ngày trước khi đi ngủ Diêu Doanh Doanh đều ôm hộp bánh quy mà đếm không ngừng.
Diêu Doanh Doanh hơi ngước mắt lên, hừ nhẹ một tiếng, không đếm xỉa đến người bên cạnh.
Tống Thu Hoài đặt cằm mình lên bả vai của Diêu Doanh Doanh, từ phía sau ôm cô vào lòng, thò tay vào trong áo cô, hơi dùng sức vuốt ve bầu ngực, dán hơi thở dồn dập của mình vào bên tai Diêu Doanh Doanh, “Bầu vú của em sao lại mềm mại như vậy.”
Diêu Doanh Doanh chỉ cảm thấy hơi thở nóng bức chui vào trong tai mình, từ tai mà lan ra từng ngóc ngách trên cơ thể, ngay cả đầu ngón chân cũng tê dại.
Diêu Doanh Doanh không kiềm được mà run rẩy, bầu vú no đủ đẫy đà bị anh nhào nặn lung tung, lúc nhẹ, lúc nặng, gương mặt nhỏ nhắn diễm lệ càng đỏ hơn, cô khẽ cắn môi, không nhịn được mà nhỏ tiếng rên rỉ gợi tình.
Hộp tiền đã bị vứt sang một bên từ lâu, Tống Thu Hoài lại cởi toàn bộ nút áo ở trước ngực Diêu Doanh Doanh, hai bầu vú gần như bị nén trên cơ ngực to, chiếc lưỡi vừa dài vừa lớn đã không nhịn được mà chui vào trong miệng của Diêu Doanh Doanh, cướp lấy nước bọt thơm ngọt, làm xằng làm bậy trong cái miệng nhỏ của cô.
Mắt cô dần mơ hồ, đôi chân không tự chủ mà thu hẹp lại, gương mặt nhu mì tựa như đang khao khát điều gì đó.
Nhưng đột nhiên Tống Thu Hoài không hôn nữa, nhẹ nhàng kề vào bên tai cô, vừa liếm láp vừa nói chuyện mờ ám: “Doanh Doanh nói cho ông xã biết, nơi mềm mại bên dưới có chảy nước không, ông xã uống, hửm…?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro