Thập Niên 70: Nữ Tướng Quân Thế Thân

Chương 33

Mạn Thu

2024-09-03 10:24:24

Mẹ lợi hại như vậy, cô bé cũng không thể vô dụng!

Nói giá cả, cô bé giỏi nhất!

“Bà à, bảy mươi đồng, cái giá cũng lời cho bà!”

Mã Lai Phượng bật cười: "Cô gái nhỏ ngược lại biết cho giá cả.”

“Như vậy, thím cũng không chiếm tiện nghi của cháu, 60.” Bà ấy nói, “Đến cung tiêu xã cũng là cái giá này, còn không cần các cháu kéo dài thời gian.”

“Bà điên rồi!” Ngũ Đại Sơn kéo ống tay áo Mã Lai Phượng, hạ giọng nói, “Sáu mươi!”

"Chúng ta tổng cộng có bấy nhiêu tiền như vậy, chỉ lợn rừng có thể làm tiệc rượu à?"

“Tôi có tính toán, ông đừng nói chuyện!”

“Thế nào?” Mã Lai Phượng cười hỏi An Sở.

An Sở liền nhìn về phía An Tây, rõ ràng, chuyện giá cả do An Tây quyết định.

“Ô, cô gái nhỏ, việc này là cháu quyết định à?”

"Vậy cháu nói, sáu mươi, cháu có bán hay không?"

“Bán!” An Tây dứt khoát trả lời.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sáu mươi đồng vào lúc này chính là rất nhiều tiền, ở những gia đình không có nhiều lao động cường tráng, chính là nhập sổ cả một năm!

Bán, phải bán!

Ngũ Đại Sơn muốn nói gì đó, bị Mã Lai Phượng hung hăng nhéo miếng thịt mềm bên hông, thành thật.

Ông ấy bình thường đối với vợ mình hô hô ha ha không có việc gì, nhưng thật sự gặp phải chuyện gì, người quyết định khẳng định là vợ ông ấy.

Mã Lai Phượng sảng khoái bỏ tiền: "Cô gái nhỏ, lợn rừng này thím mua, chính là của thím, sau đó thím làm thế nào, liền không liên quan đến các cháu.”

“Vậy khẳng định.” An Tây cực kì lão luyện nói, “Chúng ta căn bản chưa từng gặp mặt.”

“Được, vậy quyết định như vậy đi.” Mã Lai Phượng sai Ngũ Đại Sơn nhận dây leo trong tay An Sở, tự mình đẩy mông lợn rừng vui tươi hớn hở rời đi.

An Sở cầm "giấy" trong tay đánh giá, đây tương đương với ngân phiếu Sở triều.

An Tây mừng rỡ nhảy tại chỗ vài cái, "Chúng ta thế mà lại có sáu mươi đồng!"

Cả đời cô bé cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy!

An Sở nhìn thần sắc hưng phấn của An Tây như có điều suy nghĩ, cho nên, ở chỗ này, sáu mươi đồng là rất nhiều tiền?

Cô nhìn về phía núi lớn, nơi đó, có rất nhiều rất nhiều sáu mươi đồng đấy!

Lợn rừng:...... Sát Thần đến rồi, chạy mau!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xét thấy vại gạo trong nhà đã trống không, sau khi hai mẹ con thương lượng một chút, liền quyết định lên thị trấn mua gạo mua mì.

À, đúng rồi, còn phải mua cho An Tây một đôi giày mới.

Bên này hai mẹ con cất tiền vui vẻ hưng phấn đi trên trấn, bên kia, Ngũ Đại Sơn "Xì xì xì" lôi kéo đại lợn rừng, trong miệng không ngừng oán giận: "Nhà ai làm tiệc rượu dùng cả một đầu lợn rừng chứ?"

“Mẹ tôi nói đúng, nhà không nên để bà quản.” Ông ấy lầm bầm, “Tiền trong nhà, cũng không nên đều giao cho bà!”

“Ông thì biết cái gì!” Tâm tình Mã Lai Phượng tốt, lười so đo với người đàn ông.

Chỉ là, nghĩ đến chuyện kế tiếp, Ngũ Đại Sơn phải ra sức, bà liền nói dự định của mình ra.

"Tôi khi nào nói một con lợn rừng này đều dùng để làm tiệc rượu?"

Ngũ Đại Sơn vẫn không hiểu: "Vậy phần thịt còn lại phải làm sao bây giờ?”

Ông ấy lau mồ hôi: "Trời nóng như vậy, đến lúc đó sẽ thiu!"

Thật là bà vợ phá nhà!

Để bà quyết gì chứ, cho bà mặt mũi rồi!

Mã Lai Phượng buông ra mông lợn rừng bà ấy yêu thích, tiến lên vài bước vặn lấy thịt mềm cánh tay Ngũ Đại Sơn dùng sức xoay một vòng, "Cái nhà này nếu không phải tôi quản, ông bây giờ còn ở trong lều cỏ lo lắng trời mưa tuyết đấy!"

“Vợ, anh sai rồi!” Ngũ Đại Sơn lập tức nhận sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Nữ Tướng Quân Thế Thân

Số ký tự: 0