Chương 30 - Cái gì của mẹ cũng là của con
Chương 17
Tri Lý
2024-08-11 23:36:14
Thẩm Thính Hồng thấy như vậy nhưng không biết trong lòng bà ấy đang nghĩ gì nhưng vẫn biết chắc chắn bà ấy sẽ thấy đau lòng vô cùng.
Thẩm Thính Hồng bắt đầu cân nhắc, liệu nào cách để mình có thể mang đồ vật từ trong không gian ra một cách quang minh chính đại không thế?
Tạm thời cô sẽ không nói chuyện về không gian cho mấy người Lưu Nguyệt, nếu muốn nói thì chắc chắn sẽ là sau khi phân gia.
Bây giờ tất cả mọi người đang ở cùng nhau, ai biết sẽ có người nào nghe thấy hay nhìn thấy gì đó. Theo cái tính cách của bác dâu cả và cả bác dâu hai, nếu lỡ hai bà ta biết chuyện thì sau này đừng hòng rũ bỏ bọn họ.
Lưu Nguyệt còn phải đi làm công, thật ra vụ thu hoạch mùa hè sẽ phải nhanh chóng hơn vụ thu hoạch mùa thu. Cũng chả có lý do nào ngoài, trời hè mưa nhiều cho nên thời gian cũng gấp gáp hơn.
Đứa cháu út là gia đình họ Thẩm là Thẩm Tiểu Binh, hiện tại vẫn đang đi học tiểu học nhưng cứ đến ngày mùa thì trường sẽ cho học sinh nghỉ.
Ngay cả Thẩm Thính Văn đang làm giáo viên cũng sẽ xuống đất làm việc.
Đương nhiên mấy người Thẩm Bích Liên cũng không trốn được việc nên cuối cùng trong nhà chỉ còn lại một mình Thẩm Thính Hồng.
Thật ra, bình thường nếu Thẩm Thính Hồng không bị thương thì cũng không cần phải xuống đất làm việc. Không có lý do nào khác ngoài việc Thẩm Đại Cường và Lưu Nguyệt đều đi làm lấy công điểm, Thẩm Thính Văn có tiền lương giáo viên, còn Thẩm Thính Võ thì sức lực rất lớn trực tiếp làm luôn phần của em gái.
Chính vì vậy nên dù Thẩm Thính Hồng không đi làm kiếm công điểm nhưng cô vẫn đạt đầy đủ chỉ tiêu công điểm, điều này cũng dẫn tới địa vị của Thẩm Thính Hồng trong nhà không thấp.
Dù sao thì ở niên đại này không ai ngại việc kiếm được nhiều công điểm, càng kiếm được nhiều công điểm sẽ càng có tiếng nói hơn, ai bảo công điểm chính là lương thực.
Ngay cả Thẩm Hữu Vi ở đại phòng cũng chỉ kiếm được khoảng tám công điểm, hơn nữa danh tiếng của Trương Tố Cầm trong thôn không được tốt nên dù anh ta đã hai mươi hai tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn.
Tuy nhiên không bao lâu trước khi Thẩm Thính Hồng xuyên qua đây, Trương Tố Cầm đã tìm cho Thẩm Hữu Vi một cuộc hôn nhân. Chắc khoảng hết vụ hè, người sẽ qua cửa.
Đây cũng là lý do dù Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ đã hai mươi tuổi nhưng tròn nhà vẫn chưa thúc giục lấy vợ.
Ai bảo con nhà bác cả chưa lấy vợ? Tuy nhiên trong khoảng thời gian này Lưu Nguyệt vẫn cảm thấy lo lắng.
Thẩm Thính Hồng ở nhà cảm thấy rất buồn chán nên đi tìm vài tờ báo cũ nào đó để dán kín tất cả các khe hở trong phòng rồi mới đóng cửa lại.
Lúc này vẫn là kiểu khoá cửa gỗ xưa cũ, trên cửa có một thanh gỗ vắt ngang, không những thế còn có thêm hai cái khoá để có thể khoá cửa lại từ bên trong.
Sau khi làm xong công tác bảo mật, Thẩm Thính Hồng mới đi vào không gian.
Cô cho những con vật nhỏ tròn không gian ăn, tuy rằng mấy con động vật này rất nghe lời, chỉ cần Thẩm Thính Hồng không cho phép chúng sẽ không dám chạy lung tung nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn quyết định chờ sau khi hồi phục vết thương rồi lên núi tìm vài miếng gỗ để làm mấy cái hàng rào phân loại các con thú cho dễ nuôi.
Kiếp trước Thẩm Thính Hồng thật sự không hiểu rõ về chuyện này, nếu nuôi chúng nó hỗn hợp với nhau như này. Liệu con vịt đực có xem gà mẹ trở thành vịt cái, thật không biết chuyện gì sẽ xảy ra thêm, nhỡ gà trống bị cắm sừng thì liệu có đánh gà mẹ không?
Thẩm Thính Hồng chưa ở trong không gian được bao lâu đã nghe thấy tiếng đập cửa, chạy vội ra khỏi không gian rồi mở cửa.
Thẩm Thính Hồng bắt đầu cân nhắc, liệu nào cách để mình có thể mang đồ vật từ trong không gian ra một cách quang minh chính đại không thế?
Tạm thời cô sẽ không nói chuyện về không gian cho mấy người Lưu Nguyệt, nếu muốn nói thì chắc chắn sẽ là sau khi phân gia.
Bây giờ tất cả mọi người đang ở cùng nhau, ai biết sẽ có người nào nghe thấy hay nhìn thấy gì đó. Theo cái tính cách của bác dâu cả và cả bác dâu hai, nếu lỡ hai bà ta biết chuyện thì sau này đừng hòng rũ bỏ bọn họ.
Lưu Nguyệt còn phải đi làm công, thật ra vụ thu hoạch mùa hè sẽ phải nhanh chóng hơn vụ thu hoạch mùa thu. Cũng chả có lý do nào ngoài, trời hè mưa nhiều cho nên thời gian cũng gấp gáp hơn.
Đứa cháu út là gia đình họ Thẩm là Thẩm Tiểu Binh, hiện tại vẫn đang đi học tiểu học nhưng cứ đến ngày mùa thì trường sẽ cho học sinh nghỉ.
Ngay cả Thẩm Thính Văn đang làm giáo viên cũng sẽ xuống đất làm việc.
Đương nhiên mấy người Thẩm Bích Liên cũng không trốn được việc nên cuối cùng trong nhà chỉ còn lại một mình Thẩm Thính Hồng.
Thật ra, bình thường nếu Thẩm Thính Hồng không bị thương thì cũng không cần phải xuống đất làm việc. Không có lý do nào khác ngoài việc Thẩm Đại Cường và Lưu Nguyệt đều đi làm lấy công điểm, Thẩm Thính Văn có tiền lương giáo viên, còn Thẩm Thính Võ thì sức lực rất lớn trực tiếp làm luôn phần của em gái.
Chính vì vậy nên dù Thẩm Thính Hồng không đi làm kiếm công điểm nhưng cô vẫn đạt đầy đủ chỉ tiêu công điểm, điều này cũng dẫn tới địa vị của Thẩm Thính Hồng trong nhà không thấp.
Dù sao thì ở niên đại này không ai ngại việc kiếm được nhiều công điểm, càng kiếm được nhiều công điểm sẽ càng có tiếng nói hơn, ai bảo công điểm chính là lương thực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay cả Thẩm Hữu Vi ở đại phòng cũng chỉ kiếm được khoảng tám công điểm, hơn nữa danh tiếng của Trương Tố Cầm trong thôn không được tốt nên dù anh ta đã hai mươi hai tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn.
Tuy nhiên không bao lâu trước khi Thẩm Thính Hồng xuyên qua đây, Trương Tố Cầm đã tìm cho Thẩm Hữu Vi một cuộc hôn nhân. Chắc khoảng hết vụ hè, người sẽ qua cửa.
Đây cũng là lý do dù Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ đã hai mươi tuổi nhưng tròn nhà vẫn chưa thúc giục lấy vợ.
Ai bảo con nhà bác cả chưa lấy vợ? Tuy nhiên trong khoảng thời gian này Lưu Nguyệt vẫn cảm thấy lo lắng.
Thẩm Thính Hồng ở nhà cảm thấy rất buồn chán nên đi tìm vài tờ báo cũ nào đó để dán kín tất cả các khe hở trong phòng rồi mới đóng cửa lại.
Lúc này vẫn là kiểu khoá cửa gỗ xưa cũ, trên cửa có một thanh gỗ vắt ngang, không những thế còn có thêm hai cái khoá để có thể khoá cửa lại từ bên trong.
Sau khi làm xong công tác bảo mật, Thẩm Thính Hồng mới đi vào không gian.
Cô cho những con vật nhỏ tròn không gian ăn, tuy rằng mấy con động vật này rất nghe lời, chỉ cần Thẩm Thính Hồng không cho phép chúng sẽ không dám chạy lung tung nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn quyết định chờ sau khi hồi phục vết thương rồi lên núi tìm vài miếng gỗ để làm mấy cái hàng rào phân loại các con thú cho dễ nuôi.
Kiếp trước Thẩm Thính Hồng thật sự không hiểu rõ về chuyện này, nếu nuôi chúng nó hỗn hợp với nhau như này. Liệu con vịt đực có xem gà mẹ trở thành vịt cái, thật không biết chuyện gì sẽ xảy ra thêm, nhỡ gà trống bị cắm sừng thì liệu có đánh gà mẹ không?
Thẩm Thính Hồng chưa ở trong không gian được bao lâu đã nghe thấy tiếng đập cửa, chạy vội ra khỏi không gian rồi mở cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro