Chương 30 - Cái gì của mẹ cũng là của con
Nghi ngờ phá vỡ...
Tri Lý
2024-08-11 23:36:14
Thẩm Thính nhoẻn miệng cười, cũng chẳng thèm quan tâm.
Muốn lấy nước nóng là phải đi đến chỗ bếp đun ở nhà ăn, nước ấm được cung cấp miễn phí nhưng không có nhiều người đến đây để lấy nước ngoại trừ người có nhu cầu tắm rửa gội đầu.
Rốt cuộc không có phích nước nóng thì lấy về nó cũng nguội lại.
Khi họ đến chỉ có lác đác vài người nên chẳng mấy chốc hai người đã có nước nóng.
“Thẩm Thanh Thanh, Thẩm Thính Hồng!” Một giọng nữ quen thuộc truyền đến.
Về phần vì sao quen thuộc, bởi vì bọn họ đã nghe nó trước khi trở về ký túc xá.
Quả nhiên quay đầu lại đã nhìn thấy Tống Khiết.
“Có chuyện gì vậy cậu?” Thẩm Thanh Thanh hỏi.
“Phương Trác không đi cùng hai cậu à?” Tống Khiết nhìn thấy Phương Trác không đi cùng hai người họ lại hỏi.
“Tôi có phải mẹ của cậu ta mà lúc nào cũng để cậu ta lẽo đẽo theo sau?” Thẩm Thanh Thanh cảm thấy câu hỏi của Tống Khiết thật ngu xuẩn.
“Không phải vậy….Tớ biết biết quan hệ của các cậu rất tốt, bình thường toàn dính nhau như hình với bóng nên tớ mới thuận miệng hỏi thôi.” Tống Khiết giải thích nói.
Nhưng xung quanh còn có vài bạn cùng lớp, nghe được lời nói này của Tống Khiết đã bắt đầu sôi nổi muốn hóng chuyện.”
Ở niên đại này, cầm tay người yêu còn bị người khác bàn tán chứ đừng nói việc dính nhau như hình với bóng.
Bọn họ lại không phải người yêu nhau nên rất dễ bị hiểu nhầm.
“Cậu này, bình thường nói chuyện có dùng đến đầu óc của mình không thế?” Thẩm Thính Hồng nghe không nổi nữa nên bắt đầu phun ra một tràng.
Vốn dĩ nguyên chủ có tính cách như vậy, Thẩm Thính Hồng cảm thấy mình nói vậy không có gì không ổn.
“Cậu…cậu sao lại nói như vậy?” Tống Khiết không vui bĩu môi, “Tớ nói không sai, không phải các cậu thích ở cạnh Phương Trác sao?”
Lời này thật sự rất dễ khiến người khác hiểu nhầm.
Thẩm Thính Hồng không muốn nói chuyện với loại người này, chưa chắc là cô ta không có EQ mà có khi cô ta đang cố ý muốn chuốc họa cho người khác.
Lời này nếu truyền đến tai giáo viên, có thể chuyện sẽ lớn hoặc cũng có thể đơn giản nhưng nếu bị truyền lên trên thì sẽ bị cho là tác phong xấu, không thể học ở trường này.
Thẩm Thính Hồng kéo tay Thẩm Thanh Thanh muốn đi nhưng Tống Khiết lại nắm chặt lấy cánh tay của Thẩm Thính Hồng.
“Tại sao cậu lại tức giận? Chẳng lẽ là do cậu chột dạ?”
Thẩm Thính Hồng bật cười thành tiếng, nghĩ đến vị hôn phu mà mình chưa chính thức gặp mặt kia, tức khắc nhìn về phía Tống nở một nụ cười đầy ẩn ý.
“Có một chuyện tôi muốn cậu phải biết thật rõ ràng, tôi có một vị hôn phu, anh ấy là quân nhân. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì hai năm sau chúng tôi sẽ kết hôn, cậu lại ở trước mặt công chúng nói toàn những lời khiến người khác hiểu lầm như này, tôi cực kỳ nghi ngờ rằng cậu muốn phá vỡ quân hôn!”
Thẩm Thính Hồng nói năng rất có khí phách, những người quen biết cô đều ngây ngẩn cả người. Đúng thật là bọn họ không biết Thẩm Thính Hồng đã đính hôn.
Tuy rằng tính cách Thẩm Thính Hồng không quá tốt nhưng là cô gái thực sự rất xinh đẹp. Chính vì vậy ở trong lớp có không ít người thích cô, lời này vừa nói ra quả thật khiến trái tim các nam sinh tan vỡ.
Tống Khiết nghe thấy vậy thì mặt mày trắng bệch, cô ta nào biết rằng Thẩm Thính Hồng lại còn có chuyện đính ước như vậy, không những thế còn là quân nhân. Nếu cô ta mà biết chuyện này thì còn lâu mới dám để mồm đi chơi xa như thế này.
Ngày nay người ta hâm mộ nhất là quân nhân, màu xanh quân đội là màu sắc phổ biến nhất hiện nay, túi quân đội và đồng phục màu xanh lá là kiểu dáng thời thượng nhất.
Mà một khi tội huỷ hoại quân hôn được hạ xuống, đừng nói đến việc đi học, đoán chừng nhà của cô ta cũng sẽ bị liên luỵ.
Muốn lấy nước nóng là phải đi đến chỗ bếp đun ở nhà ăn, nước ấm được cung cấp miễn phí nhưng không có nhiều người đến đây để lấy nước ngoại trừ người có nhu cầu tắm rửa gội đầu.
Rốt cuộc không có phích nước nóng thì lấy về nó cũng nguội lại.
Khi họ đến chỉ có lác đác vài người nên chẳng mấy chốc hai người đã có nước nóng.
“Thẩm Thanh Thanh, Thẩm Thính Hồng!” Một giọng nữ quen thuộc truyền đến.
Về phần vì sao quen thuộc, bởi vì bọn họ đã nghe nó trước khi trở về ký túc xá.
Quả nhiên quay đầu lại đã nhìn thấy Tống Khiết.
“Có chuyện gì vậy cậu?” Thẩm Thanh Thanh hỏi.
“Phương Trác không đi cùng hai cậu à?” Tống Khiết nhìn thấy Phương Trác không đi cùng hai người họ lại hỏi.
“Tôi có phải mẹ của cậu ta mà lúc nào cũng để cậu ta lẽo đẽo theo sau?” Thẩm Thanh Thanh cảm thấy câu hỏi của Tống Khiết thật ngu xuẩn.
“Không phải vậy….Tớ biết biết quan hệ của các cậu rất tốt, bình thường toàn dính nhau như hình với bóng nên tớ mới thuận miệng hỏi thôi.” Tống Khiết giải thích nói.
Nhưng xung quanh còn có vài bạn cùng lớp, nghe được lời nói này của Tống Khiết đã bắt đầu sôi nổi muốn hóng chuyện.”
Ở niên đại này, cầm tay người yêu còn bị người khác bàn tán chứ đừng nói việc dính nhau như hình với bóng.
Bọn họ lại không phải người yêu nhau nên rất dễ bị hiểu nhầm.
“Cậu này, bình thường nói chuyện có dùng đến đầu óc của mình không thế?” Thẩm Thính Hồng nghe không nổi nữa nên bắt đầu phun ra một tràng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vốn dĩ nguyên chủ có tính cách như vậy, Thẩm Thính Hồng cảm thấy mình nói vậy không có gì không ổn.
“Cậu…cậu sao lại nói như vậy?” Tống Khiết không vui bĩu môi, “Tớ nói không sai, không phải các cậu thích ở cạnh Phương Trác sao?”
Lời này thật sự rất dễ khiến người khác hiểu nhầm.
Thẩm Thính Hồng không muốn nói chuyện với loại người này, chưa chắc là cô ta không có EQ mà có khi cô ta đang cố ý muốn chuốc họa cho người khác.
Lời này nếu truyền đến tai giáo viên, có thể chuyện sẽ lớn hoặc cũng có thể đơn giản nhưng nếu bị truyền lên trên thì sẽ bị cho là tác phong xấu, không thể học ở trường này.
Thẩm Thính Hồng kéo tay Thẩm Thanh Thanh muốn đi nhưng Tống Khiết lại nắm chặt lấy cánh tay của Thẩm Thính Hồng.
“Tại sao cậu lại tức giận? Chẳng lẽ là do cậu chột dạ?”
Thẩm Thính Hồng bật cười thành tiếng, nghĩ đến vị hôn phu mà mình chưa chính thức gặp mặt kia, tức khắc nhìn về phía Tống nở một nụ cười đầy ẩn ý.
“Có một chuyện tôi muốn cậu phải biết thật rõ ràng, tôi có một vị hôn phu, anh ấy là quân nhân. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì hai năm sau chúng tôi sẽ kết hôn, cậu lại ở trước mặt công chúng nói toàn những lời khiến người khác hiểu lầm như này, tôi cực kỳ nghi ngờ rằng cậu muốn phá vỡ quân hôn!”
Thẩm Thính Hồng nói năng rất có khí phách, những người quen biết cô đều ngây ngẩn cả người. Đúng thật là bọn họ không biết Thẩm Thính Hồng đã đính hôn.
Tuy rằng tính cách Thẩm Thính Hồng không quá tốt nhưng là cô gái thực sự rất xinh đẹp. Chính vì vậy ở trong lớp có không ít người thích cô, lời này vừa nói ra quả thật khiến trái tim các nam sinh tan vỡ.
Tống Khiết nghe thấy vậy thì mặt mày trắng bệch, cô ta nào biết rằng Thẩm Thính Hồng lại còn có chuyện đính ước như vậy, không những thế còn là quân nhân. Nếu cô ta mà biết chuyện này thì còn lâu mới dám để mồm đi chơi xa như thế này.
Ngày nay người ta hâm mộ nhất là quân nhân, màu xanh quân đội là màu sắc phổ biến nhất hiện nay, túi quân đội và đồng phục màu xanh lá là kiểu dáng thời thượng nhất.
Mà một khi tội huỷ hoại quân hôn được hạ xuống, đừng nói đến việc đi học, đoán chừng nhà của cô ta cũng sẽ bị liên luỵ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro