Thập Niên 70: Pháo Hôi Xinh Đẹp
Chương 10
Ngũ Diệp Đàm
2024-11-13 01:12:25
Cái gì mà mở một trường tiểu học trong đội, thiếu mấy giáo viên… Vị trí tốt như vậy sao làm sao có thể thiếu người được cơ chứ?
Không biết có bao nhiêu người muốn ngồi vào vị trí này ấy chứ.
Không nói bản thân đại đội bọn họ khẳng định cũng có người từng đi học và trở về làm nông, mấy năm nay thanh niên trí thức xuống đó cũng không ít.
Cô hít nhẹ một hơi, cười nói: "Cảm ơn bí thư Chu, trước khi tôi đến đây cũng đã nghe nói qua một số chuyện của công xã chúng ta rồi, nghe nói công xã còn có một trường trung học, số lượng học sinh tốt nghiệp hàng năm không ít, thậm chí còn có vài người được đề cử lên học cấp ba trên huyện, ngoài những học sinh ưu tú này ra thì còn không ít thanh niên trí thức xuống đây trước đó, những người thích hợp để làm giáo viên chắc chắn là có không ít, tôi vừa mới xuống đây, không muốn đảm nhận vị trí này, chủ yếu vì tôi vẫn muốn đến đại đội Thanh Hà, nên sợ là phải từ chối ý tốt của bí thư Chu rồi."
Tất cả mọi người đều giật mình kinh ngạc.
Bí thư Chu và chủ nhiệm Trương cũng rất ngạc nhiên.
Chuyện tốt đến như vậy mà sao cô gái này lại không muốn nhận.
Cô có biết đây là vị trí biết bao nhiêu người tranh giành nhau đến sứt đầu mẻ trán hay không?
Không phải cô ấy bị ngốc đấy chứ?
Bí thư Chu sửng sốt rồi nhanh chóng cười lớn: "Ôi, đồng chí Lâm, đại đội chúng tôi mở trường tiểu học, đương nhiên hy vọng có thể tìm được giáo viên tốt nhất. Đồng chí Lâm ạ, việc này vô cùng quan trọng đối với đại đội chúng tôi, nên công xã mới có thể sắp xếp như vậy, mong đồng chí Lâm có thể phối hợp với công xã và đại đội chúng tôi, chấp nhận sắp xếp của lãnh đạo."
Lời này nói ra còn mang theo cảm giác đe nẹt.
"Đúng đấy."
Bí thư Triệu vẫn luôn im lặng từ nãy đến giờ cuối cùng cũng đã lên tiếng, anh ta nhẹ nhàng nói với Lâm Thư: "Đồng chí Lâm này, nếu bí thư Chu đã nói như vậy thì đồng chí cứ làm theo sắp xếp của lãnh đạo, đến đại đội Thạch Than đi!"
Lâm Thư rũ mắt.
Vừa dụ dỗ, vừa ép buộc, rõ ràng là nhất quyết muốn đẩy cô sang đại đội Thạch Than.
Cô tuyệt đối không muốn dính dáng gì đến Chu Thành Chí nữa.
Một kẻ giết người điên cuồng, một kẻ thần kinh không từ thủ đoạn, làm sao cô có thể đi đến địa bàn mà hắn nắm trong lòng bàn tay được chứ?
Cho nên cô tuyệt đối không thể đến đại đội Thạch Than này được.
Cô cắn môi, suy nghĩ một chút rồi nói: "Việc này đúng là một cơ hội vô cùng tốt, tôi cũng rất muốn phối hợp với sự sắp xếp của lãnh đạo bên trên, nhưng mà bí thư Triệu và vị đồng chí bí thư đây có điều không biết, đại đội Thanh Hà thực ra là quê của bà nội tôi, cũng được coi như một nửa quê hương của tôi, cho nên lần này tôi về được công xã Nghiêu Sơn cũng rất khó khăn, tôi vẫn mong được đến đại đội Thanh Hà để được đoàn tụ với người thân."
Việc này bí thư Triệu đã biết vì trước đó Lương Thụ Hòe cũng đã tìm anh ta để nói chuyện.
Anh ta cười nói: "Đúng vậy, vốn chúng tôi cũng đã cân nhắc đến chuyện này, đã định phân cô sang đại đội Thanh Hà rồi, cơ mà cái vị trí giáo viên này lại thiếu người, nếu đại đội Thạch Than này vẫn còn chỗ thì cô sang bên đó đi, dù sao thì đại đội Thạch Than với đại đội Thanh Hà cũng không xa nhau lắm, đi đường cũng chưa tới một giờ đồng hồ, làm giáo viên nhàn nhã biết bao, nếu có thời gian rảnh thì có thể sang đại đội Thanh Hà ghé thăm người thân, bọn họ mà nghe vậy chắc chắn cũng sẽ mừng thay cho cô."
"Đúng đấy, hơn nữa đồng chí Lâm, cô về đây làm thanh niên trí thức chứ cũng không phải đi thăm người thân bạn bè, hẳn là cần phải biết lý lẽ, bên trên sắp xếp đi đâu thì đi đến đấy chứ."
Bí thư Chu của đại đội Thạch Than miệng thì cười ha hả, giọng điệu cũng rất ôn hòa nhưng ý tứ trong lời nói kia ai cũng nghe ra được, đại đội Thạch Than này, cô không đi cũng phải đi, ở chỗ này cô không có quyền quyết định.
Lâm Thư đang siết chặt tay, lại càng siết mạnh hơn, cụp mắt, tim đập "bình bịch", đến hít thở cũng thấy khó khăn.
Cô nhắm mắt lại, hít một hơi dài, rồi ngước mắt lên,vẻ mặt bình tĩnh.
Cô nhìn thẳng vào thư ký Triệu, nói: "Bí thư Triệu, bí thư Chu, tôi đương nhiên hiểu rõ, cũng vô cùng biết ơn đại đội Thạch Than đã mời tôi, giao cho tôi chức vị cao quý như vậy. Chỉ là xin được bí thư Chu thứ lỗi, tôi muốn đến đại đội Thanh Hà là vì có nguyên nhân đặc biệt. Bởi vì người yêu của tôi đang ở đại đội Thanh Hà."
Không biết có bao nhiêu người muốn ngồi vào vị trí này ấy chứ.
Không nói bản thân đại đội bọn họ khẳng định cũng có người từng đi học và trở về làm nông, mấy năm nay thanh niên trí thức xuống đó cũng không ít.
Cô hít nhẹ một hơi, cười nói: "Cảm ơn bí thư Chu, trước khi tôi đến đây cũng đã nghe nói qua một số chuyện của công xã chúng ta rồi, nghe nói công xã còn có một trường trung học, số lượng học sinh tốt nghiệp hàng năm không ít, thậm chí còn có vài người được đề cử lên học cấp ba trên huyện, ngoài những học sinh ưu tú này ra thì còn không ít thanh niên trí thức xuống đây trước đó, những người thích hợp để làm giáo viên chắc chắn là có không ít, tôi vừa mới xuống đây, không muốn đảm nhận vị trí này, chủ yếu vì tôi vẫn muốn đến đại đội Thanh Hà, nên sợ là phải từ chối ý tốt của bí thư Chu rồi."
Tất cả mọi người đều giật mình kinh ngạc.
Bí thư Chu và chủ nhiệm Trương cũng rất ngạc nhiên.
Chuyện tốt đến như vậy mà sao cô gái này lại không muốn nhận.
Cô có biết đây là vị trí biết bao nhiêu người tranh giành nhau đến sứt đầu mẻ trán hay không?
Không phải cô ấy bị ngốc đấy chứ?
Bí thư Chu sửng sốt rồi nhanh chóng cười lớn: "Ôi, đồng chí Lâm, đại đội chúng tôi mở trường tiểu học, đương nhiên hy vọng có thể tìm được giáo viên tốt nhất. Đồng chí Lâm ạ, việc này vô cùng quan trọng đối với đại đội chúng tôi, nên công xã mới có thể sắp xếp như vậy, mong đồng chí Lâm có thể phối hợp với công xã và đại đội chúng tôi, chấp nhận sắp xếp của lãnh đạo."
Lời này nói ra còn mang theo cảm giác đe nẹt.
"Đúng đấy."
Bí thư Triệu vẫn luôn im lặng từ nãy đến giờ cuối cùng cũng đã lên tiếng, anh ta nhẹ nhàng nói với Lâm Thư: "Đồng chí Lâm này, nếu bí thư Chu đã nói như vậy thì đồng chí cứ làm theo sắp xếp của lãnh đạo, đến đại đội Thạch Than đi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Thư rũ mắt.
Vừa dụ dỗ, vừa ép buộc, rõ ràng là nhất quyết muốn đẩy cô sang đại đội Thạch Than.
Cô tuyệt đối không muốn dính dáng gì đến Chu Thành Chí nữa.
Một kẻ giết người điên cuồng, một kẻ thần kinh không từ thủ đoạn, làm sao cô có thể đi đến địa bàn mà hắn nắm trong lòng bàn tay được chứ?
Cho nên cô tuyệt đối không thể đến đại đội Thạch Than này được.
Cô cắn môi, suy nghĩ một chút rồi nói: "Việc này đúng là một cơ hội vô cùng tốt, tôi cũng rất muốn phối hợp với sự sắp xếp của lãnh đạo bên trên, nhưng mà bí thư Triệu và vị đồng chí bí thư đây có điều không biết, đại đội Thanh Hà thực ra là quê của bà nội tôi, cũng được coi như một nửa quê hương của tôi, cho nên lần này tôi về được công xã Nghiêu Sơn cũng rất khó khăn, tôi vẫn mong được đến đại đội Thanh Hà để được đoàn tụ với người thân."
Việc này bí thư Triệu đã biết vì trước đó Lương Thụ Hòe cũng đã tìm anh ta để nói chuyện.
Anh ta cười nói: "Đúng vậy, vốn chúng tôi cũng đã cân nhắc đến chuyện này, đã định phân cô sang đại đội Thanh Hà rồi, cơ mà cái vị trí giáo viên này lại thiếu người, nếu đại đội Thạch Than này vẫn còn chỗ thì cô sang bên đó đi, dù sao thì đại đội Thạch Than với đại đội Thanh Hà cũng không xa nhau lắm, đi đường cũng chưa tới một giờ đồng hồ, làm giáo viên nhàn nhã biết bao, nếu có thời gian rảnh thì có thể sang đại đội Thanh Hà ghé thăm người thân, bọn họ mà nghe vậy chắc chắn cũng sẽ mừng thay cho cô."
"Đúng đấy, hơn nữa đồng chí Lâm, cô về đây làm thanh niên trí thức chứ cũng không phải đi thăm người thân bạn bè, hẳn là cần phải biết lý lẽ, bên trên sắp xếp đi đâu thì đi đến đấy chứ."
Bí thư Chu của đại đội Thạch Than miệng thì cười ha hả, giọng điệu cũng rất ôn hòa nhưng ý tứ trong lời nói kia ai cũng nghe ra được, đại đội Thạch Than này, cô không đi cũng phải đi, ở chỗ này cô không có quyền quyết định.
Lâm Thư đang siết chặt tay, lại càng siết mạnh hơn, cụp mắt, tim đập "bình bịch", đến hít thở cũng thấy khó khăn.
Cô nhắm mắt lại, hít một hơi dài, rồi ngước mắt lên,vẻ mặt bình tĩnh.
Cô nhìn thẳng vào thư ký Triệu, nói: "Bí thư Triệu, bí thư Chu, tôi đương nhiên hiểu rõ, cũng vô cùng biết ơn đại đội Thạch Than đã mời tôi, giao cho tôi chức vị cao quý như vậy. Chỉ là xin được bí thư Chu thứ lỗi, tôi muốn đến đại đội Thanh Hà là vì có nguyên nhân đặc biệt. Bởi vì người yêu của tôi đang ở đại đội Thanh Hà."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro