[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui
Bắt Đầu Ồn Ào 3
2025-01-10 22:30:02
Bác hai Tô với tư cách là kế toán của đại đội, nhà chú ba Tô lại là tình huống đặc biệt như vậy, nên đã thảo luận trước với đại đội trưởng, người trong thôn cũng không nói được gì.
Lưu Lan Hương đã gả vào nhà chồng mười năm, tình hình cụ thể ra sao đương nhiên cũng hiểu, cô ấy nhanh chóng gật đầu: “Cần cần, chắc chắn nhà em phải đổi nhiều khoai lang. Bác hai, thật sự cám ơn anh nhiều lắm.”
Bác hai Tô nghe Lưu Lan Hương nói vậy, biết cô ấy là người hiểu chuyện, ngay cả nếp nhăn giữa lông mày cũng lỏng ra một chút.
Mặc dù cô em dâu này đã gả cho chú ba lâu lắm rồi, nhưng khi chú ba Tô và Lưu Lan Hương vừa kết hôn, bác cả Tô đã quậy lên đòi chia nhà, mọi người không còn sống chung nữa, trước đây mỗi khi có chuyện gì ông ấy đều sẽ nói thẳng với chú ba Tô, nên bác hai Tô không quá hiểu biết về cô em dâu này.
Vấn đề đầu tiên đã được giải quyết, vấn đề thứ hai cũng dễ nói hơn.
Bác hai Tô nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, thấy không có ai đến gần, mới nhỏ giọng nói với Lưu Lan Hương: “Chuyện của chú ba, đại đội đã có quyết định rồi.
Ý tứ bây giờ là, bồi thường cho gia đình thím sáu trăm đồng. Nhưng cho dù có số tiền này, chắc chắn gia đình thím vẫn không thể sống khá lên nổi, làm người cũng không thể quá thành thật, nếu gia đình thím thật sự khó khăn, thì phải báo với đại đội, nhất định phải phản ánh đúng với thực tế.”
Thực ra bác hai Tô nói lời này là thực sự xuất phát từ đáy lòng, nếu không phải đây là nhà của em trai ruột, chắc chắn ông ấy sẽ không xúi giục Lưu Lan Hương đến đại đội để kêu ca. Nhưng nếu không kêu ca, không phản ánh đúng thực tế, một góa phụ với bốn đứa nhỏ biết sống thế nào?
Chú ba Tô vốn là người có tính tình thật thà, bác hai Tô thấy Lưu Lan Hương cũng không khác là mấy, nên mới mạo hiểm đưa ra chủ ý này, ông ấy thật sự lo lắng cho mấy đứa Đại Nha ăn không đủ no a!
Lưu Lan Hương chưa từng làm việc này bao giờ, mặc dù cô ấy do dự, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh gia đình mình, cuối cùng cũng cắn răng đồng ý nói: “Em hiểu rồi, bác hai cứ yên tâm, liên quan đến mấy đứa nhỏ, chắc chắn em sẽ để ý.”
Cả hai chuyện bác hai Tô đều đã giải quyết xong, về căn bản tâm trạng cũng có thể nhẹ nhõm hơn rồi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lưu Lan Hương đã gả vào nhà chồng mười năm, tình hình cụ thể ra sao đương nhiên cũng hiểu, cô ấy nhanh chóng gật đầu: “Cần cần, chắc chắn nhà em phải đổi nhiều khoai lang. Bác hai, thật sự cám ơn anh nhiều lắm.”
Bác hai Tô nghe Lưu Lan Hương nói vậy, biết cô ấy là người hiểu chuyện, ngay cả nếp nhăn giữa lông mày cũng lỏng ra một chút.
Mặc dù cô em dâu này đã gả cho chú ba lâu lắm rồi, nhưng khi chú ba Tô và Lưu Lan Hương vừa kết hôn, bác cả Tô đã quậy lên đòi chia nhà, mọi người không còn sống chung nữa, trước đây mỗi khi có chuyện gì ông ấy đều sẽ nói thẳng với chú ba Tô, nên bác hai Tô không quá hiểu biết về cô em dâu này.
Vấn đề đầu tiên đã được giải quyết, vấn đề thứ hai cũng dễ nói hơn.
Bác hai Tô nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, thấy không có ai đến gần, mới nhỏ giọng nói với Lưu Lan Hương: “Chuyện của chú ba, đại đội đã có quyết định rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ý tứ bây giờ là, bồi thường cho gia đình thím sáu trăm đồng. Nhưng cho dù có số tiền này, chắc chắn gia đình thím vẫn không thể sống khá lên nổi, làm người cũng không thể quá thành thật, nếu gia đình thím thật sự khó khăn, thì phải báo với đại đội, nhất định phải phản ánh đúng với thực tế.”
Thực ra bác hai Tô nói lời này là thực sự xuất phát từ đáy lòng, nếu không phải đây là nhà của em trai ruột, chắc chắn ông ấy sẽ không xúi giục Lưu Lan Hương đến đại đội để kêu ca. Nhưng nếu không kêu ca, không phản ánh đúng thực tế, một góa phụ với bốn đứa nhỏ biết sống thế nào?
Chú ba Tô vốn là người có tính tình thật thà, bác hai Tô thấy Lưu Lan Hương cũng không khác là mấy, nên mới mạo hiểm đưa ra chủ ý này, ông ấy thật sự lo lắng cho mấy đứa Đại Nha ăn không đủ no a!
Lưu Lan Hương chưa từng làm việc này bao giờ, mặc dù cô ấy do dự, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh gia đình mình, cuối cùng cũng cắn răng đồng ý nói: “Em hiểu rồi, bác hai cứ yên tâm, liên quan đến mấy đứa nhỏ, chắc chắn em sẽ để ý.”
Cả hai chuyện bác hai Tô đều đã giải quyết xong, về căn bản tâm trạng cũng có thể nhẹ nhõm hơn rồi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro