![[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui](https://pub-7789f8c591534857b422b8d72997e3ba.r2.dev/post/images/thap-nien-70-phe-thai-tu-o-nien-dai-van-an-dua-xem-kich-vui-1.jpg)
146
Hoàn Thành
2025-01-10 22:30:02
ngôn tình hiện đại ND Thất Liên Hoa niên đại văn làm ruộng làm giàu
[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui
Đánh giá:
10.0
/10 từ 4 lượt
Đọc truyện Full [Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Trọng sinh, Làm ruộng, Cổ xuyên kim, Làm giàu, Sảng văn, Hài hước, Ấm áp, Ngược tra, Vả mặt, Chữa khỏi, Niên đại văn
Tô Dụ cẩn trọng làm thái tử ba mươi năm, có văn có võ, văn kê khởi vũ, hỗ trợ phụ hoàng quản lý triều đình, giúp mẫu hậu ổn định hậu vị, bảo vệ ấu đệ bình an trưởng thành, kết quả phụ hoàng ghét hắn vô lễ, mẫu hậu ly tâm cùng hắn, ấu đệ căm ghét hắn, hắn bị phế trong một buổi sáng, Tô Dụ mất hết can đảm, thổ huyết mà chết.
Mở mắt ra, anh xuyên thành đứa trẻ 3 tuổi sống tại sơn thôn ở phương Bắc vào thời năm 1970. Nhà chỉ có bốn bức tường bị dột nát, người mẹ góa phụ cùng anh chị em nhỏ tuổi cực khổ không nơi nương tựa, đứa bé thì ốm đau nhỏ bé, chính là gánh nặng lớn nhất trong gia đình.
Tô Dụ nhắm hai mắt, cảm thấy mệt mỏi, muốn làm gì thì làm.
Anh nằm ngửa đóng vai phế vật đồ ngốc, không chỉ không bị người nhà ghét bỏ vứt bỏ mà còn trở thành tiểu bảo bối được mọi người yêu thương không lo lắng.
Người mẹ quả phụ là người trung thực, nhưng lại vì anh mà đỏ mặt lớn tiếng tranh cãi với nhà hàng xóm.
Sau khi chị cả 9 tuổi sống laijt hì không gấp đi báo thù cùng kiếm tiền mà chuyện đầu tiên là nghĩ cách để chăm sóc tốt cơ thể cho anh.
Anh hai 7 tuổi dễ xúc động, bị mẹ cấm không cho đánh nhau, nhưng chỉ cần có người dám bắt nạt anh thì cho dù anh hai có bị đánh thì cũng phải lấy lại mặt mũi cho anh.
Anh ba 5 tuổi thì nhát gan, thậm chí còn tiết kiệm thức ăn trong kẽ răng, thật vất vả mới có được thức ăn nhưng lại đặc biệt để lại cho anh.
Đời trước Tô Dụ không thể cảm nhận được tình thân ấm áp và tuổi thơ hạnh phúc, nhưng đời này anh đã được bù lại toàn bộ.
Chứng bi quan chán đời của anh được chữa trị, quyết định không nằm ngửa nữa mà cố gắng làm việc chăm chỉ để sống thoải mái cùng gia đình!
Nhưng anh vừa mới bước cái chân nhỏ ngắn của mình ra thì đã bị ngã xuống.
Đầu củ cải 3 tuổi nắm chặt tay nhỏ mềm nhũn của mình, xem ra điều mà anh có thể làm vào lúc này là nhanh chóng lớn lên!
Mặc dù cuộc sống trên núi nghèo khó, nhưng chuyện nhà cùng mấy chuyện lông gà vỏ tỏi lại không bao giờ thiếu.
Bình thường chuyện mà Tô Dụ thích làm nhất là bỏ một nắm hạt dưa vào trong túi, nhìn chị cả xử lý mấy cực phẩm trong thôn, nhặt nhạnh các chỗ tốt ở trong ngoài thành, nắm được thời đại kỳ ngộ, dẫn cả nhà đi về phía huy hoàng, năm tháng sau này của cuộc đời vui vẻ rồi!
Tô Dụ cẩn trọng làm thái tử ba mươi năm, có văn có võ, văn kê khởi vũ, hỗ trợ phụ hoàng quản lý triều đình, giúp mẫu hậu ổn định hậu vị, bảo vệ ấu đệ bình an trưởng thành, kết quả phụ hoàng ghét hắn vô lễ, mẫu hậu ly tâm cùng hắn, ấu đệ căm ghét hắn, hắn bị phế trong một buổi sáng, Tô Dụ mất hết can đảm, thổ huyết mà chết.
Mở mắt ra, anh xuyên thành đứa trẻ 3 tuổi sống tại sơn thôn ở phương Bắc vào thời năm 1970. Nhà chỉ có bốn bức tường bị dột nát, người mẹ góa phụ cùng anh chị em nhỏ tuổi cực khổ không nơi nương tựa, đứa bé thì ốm đau nhỏ bé, chính là gánh nặng lớn nhất trong gia đình.
Tô Dụ nhắm hai mắt, cảm thấy mệt mỏi, muốn làm gì thì làm.
Anh nằm ngửa đóng vai phế vật đồ ngốc, không chỉ không bị người nhà ghét bỏ vứt bỏ mà còn trở thành tiểu bảo bối được mọi người yêu thương không lo lắng.
Người mẹ quả phụ là người trung thực, nhưng lại vì anh mà đỏ mặt lớn tiếng tranh cãi với nhà hàng xóm.
Sau khi chị cả 9 tuổi sống laijt hì không gấp đi báo thù cùng kiếm tiền mà chuyện đầu tiên là nghĩ cách để chăm sóc tốt cơ thể cho anh.
Anh hai 7 tuổi dễ xúc động, bị mẹ cấm không cho đánh nhau, nhưng chỉ cần có người dám bắt nạt anh thì cho dù anh hai có bị đánh thì cũng phải lấy lại mặt mũi cho anh.
Anh ba 5 tuổi thì nhát gan, thậm chí còn tiết kiệm thức ăn trong kẽ răng, thật vất vả mới có được thức ăn nhưng lại đặc biệt để lại cho anh.
Đời trước Tô Dụ không thể cảm nhận được tình thân ấm áp và tuổi thơ hạnh phúc, nhưng đời này anh đã được bù lại toàn bộ.
Chứng bi quan chán đời của anh được chữa trị, quyết định không nằm ngửa nữa mà cố gắng làm việc chăm chỉ để sống thoải mái cùng gia đình!
Nhưng anh vừa mới bước cái chân nhỏ ngắn của mình ra thì đã bị ngã xuống.
Đầu củ cải 3 tuổi nắm chặt tay nhỏ mềm nhũn của mình, xem ra điều mà anh có thể làm vào lúc này là nhanh chóng lớn lên!
Mặc dù cuộc sống trên núi nghèo khó, nhưng chuyện nhà cùng mấy chuyện lông gà vỏ tỏi lại không bao giờ thiếu.
Bình thường chuyện mà Tô Dụ thích làm nhất là bỏ một nắm hạt dưa vào trong túi, nhìn chị cả xử lý mấy cực phẩm trong thôn, nhặt nhạnh các chỗ tốt ở trong ngoài thành, nắm được thời đại kỳ ngộ, dẫn cả nhà đi về phía huy hoàng, năm tháng sau này của cuộc đời vui vẻ rồi!
Danh sách chương truyện [Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui
Danh sách chương truyện [Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210