Thập Niên 70: Quả Phụ Kén Chồng
Gặp Lại
2024-12-03 13:37:01
Nghĩ đến ba mẹ, ba mẹ còn bị đưa đi điều tra trước anh, họ đã lớn tuổi rồi, không biết có chịu được không. Ba mẹ Lâm Hành Giác trước đây du học ở Mỹ, sau khi thành lập nước mới thì về nước báo đáp tổ quốc, những người bạn trước đây đều ở Mỹ, bình thường cũng có liên lạc, lần này bị chính học trò của mình tố cáo, nói họ phản quốc!
Người của ủy ban cách mạng nhận được đơn tố cáo, trực tiếp đến nhà bắt người đi, hai năm rồi, cũng không biết họ ở đâu? Còn sống không? Lâm Hành Giác không dám nghĩ sâu xa.
Khi ba mẹ Lâm Hành Giác bị đưa đi, họ đã cắt đứt quan hệ với chị em họ, vốn là muốn bảo vệ chị em họ. Lâm Hành Giác còn có một người chị, tên là Lâm Hành Thanh. Lâm Hành Thanh và chồng làm nghiên cứu khoa học, hy vọng sẽ không liên lụy đến họ.
Ban đầu Lâm Hành Giác chỉ bị trường đình chỉ công tác để xem xét, nào ngờ vợ của anh là Tôn Lệ Lệ lại tố cáo chồng mình! Cô ta nói anh chịu ảnh hưởng của ba mẹ, tư tưởng thối nát, muốn đoạn tuyệt quan hệ với anh, phá bỏ đứa con của họ, nhanh chóng lấy người khác!
Vợ chồng vốn là chim cùng rừng, hoạn nạn đến mỗi người bay một nơi. Lâm Hành Giác hiểu, nhưng tại sao cô ta lại nhẫn tâm như vậy, đó là con của họ mà. Những ngày tháng ngọt ngào, quấn quýt, lời thề non hẹn biển trước kia đều là giả sao?
Cứ nghĩ đến vợ cũ, Lâm Hành Giác không khỏi đỏ hoe mắt, nắm chặt hai tay, tức giận, ho sù sụ.
Con đàn bà độc ác này, chân anh chính là do cô ta dẫn người của ủy ban cách mạng đánh gãy! Chỉ vì muốn lấy Khổng Chí Bân, phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng tỉnh Tương.
Kiều Đại Nị vừa mới xuống núi, Tiền Hữu Vi ở cùng chuồng bò đã trở về. Tiền Hữu Vi bị đày đến đội Cao Gia Pha đã hai năm rồi, những người ở đây cũng không làm khó ông ta.
Lao động tốt, cải tạo tốt, kiếm được điểm công thì sẽ được chia lương thực! Chỉ là Tiền Hữu Vi đã hơn sáu mươi tuổi, bản thân lại xuất thân từ nhà tư bản lớn, chưa từng làm việc chân tay, điểm công kiếm được có hạn, lương thực được chia cũng ít.
Người của ủy ban cách mạng nhận được đơn tố cáo, trực tiếp đến nhà bắt người đi, hai năm rồi, cũng không biết họ ở đâu? Còn sống không? Lâm Hành Giác không dám nghĩ sâu xa.
Khi ba mẹ Lâm Hành Giác bị đưa đi, họ đã cắt đứt quan hệ với chị em họ, vốn là muốn bảo vệ chị em họ. Lâm Hành Giác còn có một người chị, tên là Lâm Hành Thanh. Lâm Hành Thanh và chồng làm nghiên cứu khoa học, hy vọng sẽ không liên lụy đến họ.
Ban đầu Lâm Hành Giác chỉ bị trường đình chỉ công tác để xem xét, nào ngờ vợ của anh là Tôn Lệ Lệ lại tố cáo chồng mình! Cô ta nói anh chịu ảnh hưởng của ba mẹ, tư tưởng thối nát, muốn đoạn tuyệt quan hệ với anh, phá bỏ đứa con của họ, nhanh chóng lấy người khác!
Vợ chồng vốn là chim cùng rừng, hoạn nạn đến mỗi người bay một nơi. Lâm Hành Giác hiểu, nhưng tại sao cô ta lại nhẫn tâm như vậy, đó là con của họ mà. Những ngày tháng ngọt ngào, quấn quýt, lời thề non hẹn biển trước kia đều là giả sao?
Cứ nghĩ đến vợ cũ, Lâm Hành Giác không khỏi đỏ hoe mắt, nắm chặt hai tay, tức giận, ho sù sụ.
Con đàn bà độc ác này, chân anh chính là do cô ta dẫn người của ủy ban cách mạng đánh gãy! Chỉ vì muốn lấy Khổng Chí Bân, phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng tỉnh Tương.
Kiều Đại Nị vừa mới xuống núi, Tiền Hữu Vi ở cùng chuồng bò đã trở về. Tiền Hữu Vi bị đày đến đội Cao Gia Pha đã hai năm rồi, những người ở đây cũng không làm khó ông ta.
Lao động tốt, cải tạo tốt, kiếm được điểm công thì sẽ được chia lương thực! Chỉ là Tiền Hữu Vi đã hơn sáu mươi tuổi, bản thân lại xuất thân từ nhà tư bản lớn, chưa từng làm việc chân tay, điểm công kiếm được có hạn, lương thực được chia cũng ít.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro